Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1122 - Chương 1122: Lịch Chiếu Phim (3)

Chương 1122: Lịch chiếu phim (3) Chương 1122: Lịch chiếu phim (3)

Quả nhiên Lê Đan không phải tới chơi, cô ấy tới đây để hỏi tội cậu, bởi vì “Tầm Tần Ký” sắp lên sóng, vụ bê bối xung quanh Trần Nghiêu, Trần Nghiên Tây và Chiêu Lệ Ảnh ngày càng nóng hổi hơn, có rất nhiều bức hình đều là ảnh phim trường nên Lê Đan cho rằng bên trong đoàn phim có người đã lộ chuyện.

Trương Hợp Hoan không nói gì, chuyện đã qua lâu như vậy rồi, đến bản thân cậu cũng đã từ chức công việc ở truyền hình Nam Giang, cô ấy hình như tìm nhầm người rồi.

Trương Hợp Hoan vẫn kiên nhẫn nói cho cô ấy biết tình hình hiện tại, trong bộ phim truyền hình “Tầm Tần Kí”, cậu là chịu trách nhiệm biên kịch, giờ đã rời khỏi truyền hình Nam Giang rồi nên tất cả mọi chuyện không quan gì tới cậu.

Lê Đan nói: “Tổng giám đốc Trương à, anh đừng tưởng tôi không biết anh vẫn luôn muốn đào góc tường nhà người khác.” Đây mới là mục đích chính cô ấy tới đây, chả biết nghe phong phanh từ đâu bảo rằng Trương Hợp Hoan muốn chiêu mộ Trần Nghiêu.

Trương Hợp Hoan đáp: “Đào góc tường gì? Đào nhà ai?”

Lê Đan nói: “Tôi là người đại diện của Trần Nghiêu, chuyện gì của Trần Nghiêu tôi cũng biết hết, có thể nói Trần Nghiêu là diễn viên có triển nhất giới điện ảnh và truyền hình thế hệ mới, chúng tôi đã có kế hoạch phát triển tương lai cho Trần Nghiêu sẵn rồi, việc hợp tác với công ty cũng rất thuận lợi, tôi khuyên vài người chớ nên mơ mộng hão huyền.”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Cô không giống người đại diện của Trần Nghiêu chút nào.”

Lê Đan sửng sốt: “Cái gì?”

“Cô càng giống một người mẹ yêu con trai quá độ hơn ấy.”

“Anh.”

“Cô Lê, để tôi giải thích một chút, đầu tiên là tôi rất tán thưởng Trần Nghiêu và cũng rất đồng ý với những lời cô nói, nhưng tiền đồ tươi đẹp phải dựa trên một đoàn đội tốt, xin lỗi cho tôi nói thẳng, cứ nhìn tình hình hiện tại đi, với tài nguyên và kế hoạch mà cô đề ra, tôi không thấy tiền đồ ở đâu ra cả. Tôi không định bụng đào góc tường, đúng là diễn viên tốt rất hiếm có nhưng không thiếu, nếu tôi kiên trì thì diễn Hạng Thiếu Long cũng được, vốn không cần tới Trần Nghiêu.”

Lê Đan tức tái mắt: “Anh đúng là đồ vô lý.”

Trương Hợp Hoan nói: “Cô không hẹn trước mà chạy tới công ty của tôi, tôi còn tưởng cô đến bàn chuyện hợp tác thế mà ai ngờ là đến hỏi tội chứ, ai cho cô can đảm đó? Tôi còn có khách quan trọng, không tiễn.”

Lê Đan hếch mũi, tức giận đùng đùng rời đi.

Trương Hợp Hoan không biết nói gì hơn, Trần Nghiêu là một diễn viên không tồi nhưng một lá bài tốt lại bị người đại diện phá hỏng.

Giữa trưa, Trương Hợp Hoan mời Kiều Thắng Thiên ở lại công ty ăn cơm, lúc này Kiều Thắng Thiên mới tranh thủ thời gian xem qua vài đoạn ngắn phim “Bạn gái ngổ ngáo của tôi”, tuy chỉ là đoạn ngắn nhưng Kiều Thắng Thiên cũng nhận thấy bộ phim này được quay rất tinh xảo.

Bởi vì cả bộ phim đều được quay ở Seoul nên bản thân nó đã mang tư tưởng nước ngoài rồi, Kwak Jae Yong lại am hiểu quay những bộ phim lãng mạn hút mắt này nên phong cảnh trong phim mỹ lệ không thôi, nam nữ diễn viên chính đều rất đẹp.

Kiều Thắng Thiên nhấp một ngụm rượu nói: “Thoại cả bộ đều là tiếng Hàn, anh giỏi thật.”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Tôi vừa mới liên hệ với Peninsula Films ở Hàn Quốc, chuyện xét duyệt bên đó rất trôi chảy, đảm bảo ngày 20 tháng 12 sẽ công chiếu, tập trung vào đêm Giáng Sinh, còn bên Hồng Kông cũng không có vấn đề gì.

Kiều Thắng Thiên nói: “Bên phía tôi cũng không có vấn đề, bộ phim này không có đề tài nhạy cảm nào nên chuyện vượt qua xét duyệt không có trở ngại, rạp chiếu phim tôi quen chỉ có Vạn Đạt, quan hệ của anh Hoa nhiều hơn tôi, tôi đang cân nhắc có nên lôi người ta lên thuyền không đây?”

Nói đoạn, anh ta lại lắc đầu bảo: “Dù sao chúng ta tuyên truyền dựa vào miệng, cho dù giờ mới bắt đầu xử lý chuyện rạp chiếu phim nhưng lỡ sau này thất bại thì rắc rối hơn.”

Trương Hợp Hoan tự nhủ là anh còn thiếu lòng tin với tôi đó, bộ phim này không thể nào thất bại được.

Kiều Thắng Thiên nhìn Trương Hợp Hoan rồi nói: “Anh hy vọng doanh thu phòng vé trong nước của bộ phim này nhiều hay ít?”

Trương Hợp Hoan trả lời: “Mười triệu.”

“Nói thừa vậy!” Kiều Thắng Thiên nói xong thì không nhịn được mỉm cười: “Cái tên miệng rộng Phùng Cương kia trình bày doanh thu phòng vé mong muốn uyển chuyển hơn anh nhiều, người ta nói khó đoán, lo âu đánh giá thấp phim của mình.”

Trương Hợp Hoan nói: “Bộ phim của anh ta không thể so với chúng ta được, phim quay rất tốt nhưng mà nó là bi kịch, giờ cho anh hai lựa chọn hai quyển sách, một quyển là Những người khốn khổ, còn một quyển là Kim Bình Mai, anh chọn đọc cái nào?”

Kiều Thắng Thiên đáp ngay: “Tôi chọn Những người khốn khổ.”

“Mà bộ phim của chúng ta chính là Những người khốn khổ.”

Mùa đầu tiên của “Trung Hoa Trên Đầu Lưỡi” có bảy tập đã khơi dậy lòng nhiệt tình của toàn dân với văn hóa ẩm thực nước nhà, sau khi bộ phim tài liệu ấy lên sóng không bao lâu, những cuốn sách cùng tên đều cháy hàng tại các nhà sách lớn, trong chốc lát nó đã trở thành một quyển sách hiếm.

Bình Luận (0)
Comment