Đây mới là kỹ thuật thông minh, tất cả các đạo diễn ưu tú thật sự đều là bậc thầy trong việc thay đổi cảm xúc của khán giả.
Trong rạp xem phim lại lần nữa yên tĩnh lại, phản ứng của những người xem phim với sự thay đổi này vẫn chậm hơn đạo diễn lớn như Từ Kha. Lúc đến cảnh Minh Hi đi xem mắt, phát hiện Khiên Ngưu rời đi, người đàn ông xem mắt nhắc lại mười quy tắc mà Khiên Ngưu vừa nói cho anh ta, cảnh phim chuyển đổi, trên màn ảnh xuất hiện gương mặt thâm tình chân thành của Trương Hợp Hoan.
Một, đừng nói cô ấy dịu dàng.
Hai, đừng để cô ấy uống nhiều hơn ba ly, nếu không cô ấy sẽ gặp ai thì sẽ đánh người đó.
Ba, ở quán cà phê thì nhất định phải uống cà phê, không được uống coca hoặc nước chanh.
Bốn, nếu như cô ấy đánh anh, anh nhất định phải giả vờ rất đau đớn, nếu thật sự rất đau, vậy thì phải giả bộ như không sao cả.
Năm, ngày thứ 100 khi hai người quen nhau, nhất định phải đến lớp cô ấy tặng cho cô ấy một cành hoa hồng, cô ấy sẽ cực kỳ thích.
Sáu, anh nhất định phải biết đấu kiếm và đánh bóng quần.
Bảy, còn phải chuẩn bị tinh thần ngồi tù bất cứ lúc nào.
Tám, nếu như cô ấy nói cô ấy sẽ giết anh, thế thì đừng tưởng thật, như vậy anh sẽ dễ chịu hơn một chút.
Chín, nếu như giày mà cô ấy mang không thoải mái, nhất định phải đổi giày của mình với cô ấy.
Mười, cô ấy thích viết lách, phải khuyến khích cô ấy thật tốt.
Đi đôi với đoạn độc thoại này, bài hát chủ đề “I believe” vang lên, cảnh này đã chọn bản tiếng Hàn của Kim Yun Gil.
Đoạn độc thoại cảm động, ca khúc đầy cảm xúc, nhờ sự xúc động kết hợp này, tâm trạng của người xem đã vô tình hoàn thành thay đổi, không ít người trong khách mời đã đỏ hoe mắt, trong những khán giả đang xem phim tại rạp cũng bắt đầu vang lên tiếng khóc sụt sịt, một lát sau lại nghe thấy càng lúc càng nhiều tiếng khóc nức nở.
Quách Khải Toàn nghe thấy một tiếng khóc kìm nén, anh ta nhìn về phía âm thanh phát ra, một nam sinh đang che miệng cúi đầu bật khóc, khóc đến nỗi bả vai cũng run rẩy theo. Điều này khiến Quách Khải Toàn thầm than, Trương Hợp Hoan ơi là Trương Hợp Hoan, phim hài đã nói đâu hả? Chẳng phải cậu đã đặc biết nói với tôi là phim hài tình yêu thanh xuân sao, quay cảm động như vậy làm gì? Tên lừa đảo!
Quách Khải Toàn nhìn chằm chằm vào lối ra, anh ta xem đến bây giờ cũng không có ai rời khỏi rạp, không đúng, nam sinh kia rời đi rồi, anh ta cũng cảm thấy có chút không ổn. Ngược tâm rồi, triển vọng doanh thu phòng vé của bộ phim quá đau lòng sẽ không mấy khả quan, có điều cũng chẳng bao lâu sau, nam sinh kia đã quay trở lại, có lẽ là đi vệ sinh, cũng có thể là bởi vì khóc quá lớn tiếng nên cảm thấy xấu hổ, thế nên ra ngoài điều chỉnh lại tâm trạng của bản thân.
Tiết Xuân Hoa vẫn luôn xem phim đến lúc này, nửa tiếng rồi, bộ phim bắt đầu tiến vào hối cuối, anh ta hoàn toàn không có ý muốn đi nữa mà là tập trung xem phim, hoàn toàn chìm đắm trong câu chuyện trên màn ảnh.
Kiều Thắng Nam khóc rồi, Kiều Thắng Thiên cũng không nhớ nổi lần trước em gái mình khóc là khi nào, bộ phim có thể khiến em gái anh ta khóc, chứng tỏ sản xuất không tệ. Điều này khiến anh ta cảm thấy bộ phim này rất hay, có phải giám đốc rạp chiếu phim bị mù hay không, bộ phim hay như vậy mà lại cho ít suất chiếu như thế.
Cho dù không xem nội dung phim, nhưng từ phản ứng của khán giả tại hiện trường cũng có thể biết được chất lượng của bộ phim này. Xem đến đây, Kiều Thắng Thiên đã chấm 80 điểm cho phim này, số điểm này đã không hề thấp rồi, ở trong mắt hắn, những bộ phim trong nước trong mấy năm qua đủ đạt tiêu chuẩn cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Nhưng chất lượng bộ phim có tốt đến mấy đi nữa, nó cũng chưa chắc chứng tỏ khả năng ăn khách, nếu như bộ phim này lỗ vốn, anh ta cũng cảm thấy không đáng cho Trương Hợp Hoan.
Trong phần kết của bộ phim, tình tiết từ từ mở ra trong âm nhạc trữ tình, tính cách và hành động của nữ chính đã được giải thích một cách chi tiết trong đoạn này, cảm xúc của khán giả cũng theo phần này mà từ háo hức rơi vào suy nghĩ sâu xa.
Mặc dù trong tạp không còn nghe thấy tiếng cười nữa, nhưng mà Từ Kha lại biết đây mới là chỗ thông minh của bộ phim. Trước tiên bộ phim này khiến bạn cười, sau đó để bạn khóc, khóc xong thì lại rơi vào trầm tư. Ông ta nhớ lại “Thiện nữ u hồn” mà mình quay, bỗng nhiên cảm thấy hơi xấu hổ, bản hiện tại đã đi ngược với dự tính ban đầu của ông ta, dù kỹ xảo có làm tốt đến mấy đi nữa, khung cảnh có làm hoành tráng đến đâu, nhưng câu chuyện mà ông ta muốn kể là cái gì? Tin tức muốn truyền đạt cho khán giả là gì? Phim hay là phải để khán giả suy nghĩ sâu xa, phải để người xem phim có cảm nhận, mà không phải chỉ đơn thuần là kích thích trực quan.