Jo Hui Jin hẹn cậu chiều mai uống trà, tất nhiên người mời cậu là Jeon Ji Hyun. Trương Hợp Hoan cảm thấy có chút bất ngờ, cậu từng gặp Jeo Ji Hyun một lần và cậu cũng chắc chắn rằng cô ấy chủ động mời mình uống trà có nguyên nhân.
Vì lẽ đó, Trương Hợp Hoan phải ở lại thêm một ngày để gặp mặt cô ấy, An Nhiên phải về quay quảng cáo nên cô phải đi cùng với những người khác.
Chiều hôm sau, Trương Hợp Hoan đến địa điểm đúng giờ, Jeon Ji Hyun đã đợi cậu ở đấy từ lâu. Hôm nay cô ấy mặc bộ đồ từ vải kaki càng tốt lên phong phạm nữ vương của mình.
Trương Hợp Hoan đến trước mặt cười nhẹ, Jeon Ji Hyun ngẩng đầu chào rồi cô ấy nhìn anh xuyên qua kính râm nói: "Chào ngài Trương, mời cậu ngồi."
Trương Hợp Hoan ngồi xuống: "Tôi đoán cô Jeon Ji Hyun đã nghĩ thông suốt rồi, hôm nay cô gặp tôi để lấy phí rửa xe à?" Lần trước An Nhiên đã uống quá nhiều ở Seoul rồi ói lên xe của Jeon Ji Hyun, Trương Hợp Hoan đã để lại số điện thoại liên lạc của mình hứa sẽ giúp Jeon Ji Hyun rửa xe.
Tất nhiên cậu cũng biết hôm nay Jeon Ji Hyun không vì chuyện này mà đến gặp cậu, chuyện đó cũng đã qua rất lâu rồi.
Jeon Ji Hyun đánh giá Trương Hợp Hoan rồi hỏi: "Chúng ta từng gặp nhau sao?"
Trương Hợp Hoan: "Chúng ta từng gặp rồi, chứ không làm sao cô có được cách liên lạc với tôi chứ?"
Jeon Ji Hyun trả lời: "Cậu biết tôi không đến gặp cậu vì chuyện đó mà."
Trương Hợp Hoan: "Tôi là fan của cô, có lẽ vì nguyên nhân tôi đến nơi gặp mặt người hâm mộ của cô chăng?"
"Tôi thật vinh dự khi được tổng giám đốc Tân Tinh Vực làm fan của mình đấy." Jeon Ji Hyun tháo kín râm xuống, cô ấy nhìn thẳng vào Trương Hợp Hoan. Từ sau đêm hôm đó cô ấy gặp cậu, về sau Jeon Ji Hyun luôn nhớ dáng vẻ của Trương Hợp Hoan đến mức ngay cả ngủ cũng nằm mơ thấy cậu rất nhiều lần.
Đợi khi bộ phim "Cô nàng ngổ ngáo" phát sóng, Jeon Ji Hyun mới nhớ bản thân từng gặp Trương Hợp Hoan. Mà bộ phim này lại cho cô ấy có cảm giác rất quen thuộc, thậm chí Jeon Ji Hyun còn cảm thấy bản thân từng nghe người ta kể qua rồi.
Trương Hợp Hoan đáp lại: "Tôi cũng đã xem bộ phim "Liên minh đạo chích" của cô Jeon Ji Hyun đóng rồi, nó rất hay."
Jeon Ji Hyun cảm thán: "Tôi cảm thấy chuyện này rất quái lạ, một người nước ngoài như cậu lại viết về một bộ tiểu thuyết Hàn Quốc thậm chí còn biến tác phẩm này rất xuất sắc."
Trương Hợp Hoan hỏi lại: "Hôm nay, cô Jeon Ji Hyun đến gặp mặt tôi chỉ muốn nói mấy chuyện này thôi sao?"
Jeon Ji Hyun cười nói: "Mấy chuyện này chỉ là sự tò mò của phụ nữ thôi mà. Lúc đó, làm sao cậu biết số điện thoại của tôi?"
Trương Hợp Hoan trả lời: "Cô Jeon Ji Hyun là minh tinh nổi tiếng nhất ở Hàn Quốc, đúng lúc tôi cũng làm trong ngành sản xuất có liên quan nên tôi rất dễ dàng lấy được địa chỉ liên lạc với cô thôi. Một minh tinh nổi tiếng như cô khiến ai cũng muốn hợp tác mà."
Jeon Ji Hyun nhìn Trương Hợp Hoan ở khoảng cách gần như thế vẫn cảm thấy cậu rất quen thuộc, nhưng cảm giác quen thuộc này lại không phải hình thành với người chỉ gặp hai ba lần. Jeon Ji Hyun khó hiểu hỏi: "Cậu bao nhiêu tuổi rồi?" Giọng nói của cô ấy mang ít điệu bộ kiêu ngạo.
Trương Hợp Hoan trả lời: "Hai mươi ba tuổi."
Jeon Ji Hyun nhẹ gật đầu, cô ấy nghĩ thầm bản thân lớn hơn Trương Hợp Hoan chín tuổi thế nên không có cơ hội từng gặp nhau.
Trương Hợp Hoan hỏi: "Nếu trên tài liệu không sai, tôi đoán cô Jeon Ji Hyun phải sinh năm tám mươi mốt không?"
Jeon Ji Hyun là nhân vật của công chúng cho nên tuổi tác của cô ấy không phải là chuyện gì bí mật, khi cô ấy nghe Trương Hợp Hoan nhắc đến tuổi của mình lập tức cảm thán: "Tôi đã già rồi, tôi nhìn những người trẻ tuổi như các cậu cảm thấy thật hâm mộ."
Trương Hợp Hoan nghe cô ấy cảm thán thế mà bật cười.
"Thế sau này tôi gọi cô là chị Jeon Ji Hyun rồi."
Jeon Ji Hyun bất ngờ, tuy hai người họ không quen nhau nhưng không biết sao cô ấy lại cảm thấy hai chị em họ đã quen nhau rất lâu rồi. Jeon Ji Hyun thấy quái lạ với cảm giác này nhưng cô ấy cũng không từ chối: "Tôi rất thích mấy bộ phim của cậu, tôi mong tương lai chúng ta có dịp hợp tác với nhau."
"Chắc chắn sẽ có dịp!"
Trương Hợp Hoan không ngờ cuộc gặp gỡ lần này bị người ta lén chụp lại, phóng viên Hàn Quốc còn giỏi hơn cả Hương Giang. Jeon Ji Hyun là thần tượng của toàn dân nên mọi hành động của cô ấy luôn bị để ý.
Mặc dù độ chú ý của Trương Hợp Hoan không cao như cô ấy, nhưng thân phận của cậu lại có chút đặc biệt.
Sáng sớm hôm sau, Park Jin-joo gọi điện thoại báo tin xấu này cho Trương Hợp Hoan rồi nói anh ra ngoài cửa sổ mà xem.
Trương Hợp Hoan đến trước cửa sổ, kéo bức màn chạy bằng điện, nhìn ngoài quán rượu tụ tập cả đồng phóng viên.
"Sao lại có nhiều ký giả như thế?"
Park Jin-joo thở dài: "Tất cả tại anh hết đấy, buổi gặp mặt của anh và Jeon Ji Hyun đã bị người ta chụp rồi."
"Đám đó rảnh nhỡ, tôi với cô ấy cũng chỉ nói chuyện vài câu thôi mà."