Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1214 - Chương 1214: Giải Vây (1)

Chương 1214: Giải vây (1) Chương 1214: Giải vây (1)

"Xin hỏi ngài, bộ phim này thể loại gì thế?"

"Tôi không thể trả lời nội dung cốt truyện cho các người biết."

"Cho tôi hỏi cô Jeon Ji Hyun có đồng ý chưa?"

Trương Hợp Hoan cười tủm tỉm: "Chuyện này tôi lại có thể tiết lộ cho các người biết, cô Jeon Ji Hyun vô cùng hài lòng với thành viên tổ chức về kịch bản và chế tác. Cô Jeon Ji Hyun cũng mong có thể hợp tác đóng vai một cặp với tôi, bọn tôi vẫn chưa ký hợp đồng chính thức nhưng cũng sẽ không lâu đâu."

Các phóng viên nhanh chóng dồn dập thảo luận về chuyện này.

Trương Hợp Hoan kéo cổ tay áo lên xem thời gian: "Nếu mọi người cảm thấy hứng thú với mấy chuyện liên quan cô Jeon Ji Hyun , tôi vẫn sẽ giải thích một chút. Tôi với cô Jeon Ji Hyun đã quen nhau nhiều năm rồi, năm đó cô Jeon Ji Hyun đến Thượng Hải làm việc nên tôi quen cô ấy từ lúc mười hai tuổi. Chúng tôi gần như là chị em với nhau, chứ không như các người tưởng tượng đâu."

Trương Hợp Hoan nói xong lập tức đứng dậy rời đi, đám ký giả kia không chịu bỏ qua cho cậu. Từng người lớn tiếng hỏi, lại có một cái giày bay đến ót của Trương Hợp Hoan, lần này cậu không né mà đá ngược lại trả cho chủ nhân của nó.

Kẻ đánh lén dùng hết sức ném giày da của mình đi nhưng không ngờ giày da lại bị đá quay về, nện lên giữa mặt của tên đó làm chảy máu mũi kêu thất thanh ngã ngồi trên mặt đất. Đám phóng viên nhắm đúng hình ảnh này chụp lại khuôn mặt của tên đó.

Trương Hợp Hoan bước nhanh ra cửa sau của phòng hợp.

Park Jin-joo chạy chậm theo sau.

Khi Trương Hợp Hoan đang trên đường về phòng đã nhận được điện thoại người đại diện Jo Hui Jin của Jeon Ji Hyun."

Jo Hui Jin hỏi Trương Hợp Hoan trong điện thoại: "Sao ngài Trương lại nói như thế? Hoàn toàn không có bộ phim đó mà."

Trương Hợp Hoan trả lời: "Cô đưa điện thoại cho chị Jeon Ji Hyun đi."

Đầu bên kia, Jo Hui Jin nhìn Jeon Ji Hyun. Cô ấy không biết từ khi nào hai người lại quen thân đến thế, ngay cả chị Jeon Ji Hyun cậu ta cũng đã gọi rồi.

Jeon Ji Hyun nhận điện thoại: "Trước đó tôi chỉ định bụng nói hợp tác với cậu chỉ muốn để tránh chuyện họ hiểu lầm ngày hôm qua thôi ngài Trương."

Trương Hợp Hoan nói: "Đất nước của chúng tôi có câu cây ngay không sợ chết đứng, nếu chị Jeon Ji Hyun giải thích rồi thì không ngại hợp tác với nhau một lần chứ? Không phải hôm qua chị nói muốn hợp tác với tôi sao? Nhưng mà..."

"Nhưng mà cái gì? Cậu đùa tôi đấy à?"

Jeon Ji Hyun nói: "Tôi không biết cậu định làm gì, nhưng cậu đã nói trước mặt mọi người về bộ phim kia, cái gì tên vì sao đưa anh đến đó. Cậu còn nói tôi sẽ diễn bạn tình với cậu, trời ơi! Cậu có biết tôi lớn hơn cậu chín tuổi, là chín tuổi đấy cậu biết không vậy?"

Trương Hợp Hoan nói: “Tôi biết mà, tôi cũng viết xong kịch bản rồi, có lẽ chị không biết tính cách của tôi, từ trước đến nay tôi là người mạo hiểm mặc dù biết nguy hiểm, tôi mới không quan tâm người khác nói gì, nếu dám tung tin đồn, tôi sẽ cho người tung tin đồn một cái tát.”

Trương Hợp Hoan nói xong thì cúp điện thoại.

Jeon Ji Hyun sửng sốt, lại cúp điện thoại của tôi.

Người đại diện Jo Hui Jin nhìn Jeon Ji Hyun: “Anh ta nói gì?”

“Cậu ta cúp máy rồi!” Jeon Ji Hyun trả điện thoại di động lại cho Jo Hui Jin, ngồi xuống ghế sô pha, buồn bực vò vò tóc: “Đúng là tức chết tôi rồi, cậu ta lại cúp điện thoại của tôi!”

Jo Hui Jin sửa lời: “Là điện thoại của tôi.”

Park Jin Joo đi theo Trương Hợp Hoan đến phòng của cậu, mặt mày ủ dột lên tiếng: “Tổng giám đốc Trương, chẳng phải ban đầu đã bàn xong rồi sao, tại sao anh còn nói ‘Vì sao đưa anh đến’ chứ?”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Nếu là diễn xuất thì phải diễn một bộ đầy đủ, dù sao thì tôi đã chuẩn bị xong kịch bản rồi, cô ta không đóng thì cô ta thiệt thôi.”

Park Jin Joo thở dài mở lời: “Có lẽ anh vẫn chưa hiểu biết đầy đủ về tầm ảnh hưởng của Jeon Ji Hyun ở đất nước này.”

“Sao lại không đầy đủ chứ, trong một cuộc họp báo thì đã có hai người dùng giày đánh tôi rồi.”

Trong lòng Park Jin Joo thầm nghĩ, anh sắp thành kẻ thù chung của đàn ông Hàn Quốc rồi, độ hot và độ quốc dân mà “Cô nàng ngổ ngáo” tạo dựng nên đã sụp đổ không còn một mống trong hai ngày qua. Thật ra cô ấy cũng có chút tò mò: “Tổng giám đốc Trương à, anh quen biết cô Jeon Ji Hyun lúc nào thế?” Cô ấy cũng không tin loại chuyện hoang đường như Trương Hợp Hoan quen biết Jeon Ji Hyun từ nhỏ này.

Trương Hợp Hoa suy nghĩ một hồi rồi đáp lời: “Chắc là tám năm trước thì phải.”

Park Jin Joo nhẩm tính một lát, tám năm trước Trương Hợp Hoan mới mười lăm tuổi, chín năm trước thì Jeon Ji Hyun cũng chỉ vừa mới hai mươi ba tuổi, bọn họ hình như không có quan hệ gì với nhau mới đúng chứ?

Điện thoại di động của cô ấy lại reo lên, Park Jin Joo nhận điện thoại xong thì có chút căng thẳng đi đến trước mặt cậu: “Tổng giám đốc Trương, vừa rồi người bị anh dùng giày đánh cho mặt đầy mày kia đã tuyên bố muốn khởi kiện anh đấy.”

Bình Luận (0)
Comment