Hàn Bảo Nhi thầm nghĩ trong lòng, bố sẽ không quan tâm cô ấy có cố gắng hay không, thứ ông ta quan tâm chỉ là tiền mà thôi.
Trương Hợp Hoan nhìn đồng hồ, cậu hẹn gặp mặt Kiều Thắng Thiên vào buổi chiều, thấy sắp đến thời gian hẹn, cậu bèn bảo Hàn Bảo Nhi trở về trước, còn mình thì gọi điện thoại cho Kiều Thắng Thiên.
Kiều Thắng Thiên bày tỏ hiểu rồi, dù sao anh ta cũng không có chuyện gì ở công ty.
Nửa tiếng sau, Trương Hợp Hoan đến công ty của Kiều Thắng Thiên, lễ tân sớm đã đợi ở đó dẫn cậu lên văn phòng của anh ta.
Kiều Thắng Thiên bảo trợ lý pha hai ly cà phê, cười nói: “Chuyến đi đến Seoul vẫn thuận lợi chứ?”
Trương Hợp Hoan thở dài tiếp lời: “Không tính là suôn sẻ.”
Trợ lý bưng cà phê vào, Kiều Thắng Thiên nhận lấy cà phê uống một ngụm rồi lên tiếng: “Tôi cũng đọc một vài tin tức rồi, sao cậu lại dụ dỗ Jeon Ji Hyun rồi hả?”
Trương Hợp Hoan đáp lại: “Anh Thiên chú ý cách dùng từ của anh đi, cái gì gọi là dụ dỗ hả, chúng tôi chỉ gặp mặt bàn chút công việc thôi, không ngờ lại bị mấy tay paparazzi chụp lén được.”
Kiều Thắng Thiên nói: “Jeon Ji Hyun là nữ thần quốc dân của người ta, chuyện scandal của cậu và cô ấy tương đương với chọc vào tổ ong vò vẽ, đắc tội với mấy chục triệu người Hàn Quốc, tôi cũng lo lắng lần này cậu không về nước được cơ đấy.”
Trương Hợp Hoan cười mở miệng: “Không nghiêm trọng như vậy, truyền thông GOT đầu tư vào công ty Tân Tinh Vực Korea, có bọn họ làm chỗ dựa, rắc rối gì cũng có thể giải quyết một cách thoải mái.”
Kiều Thắng Thiên tiếp lời: “Có cơ hội thì hãy giới thiệu tôi làm quen với nữ thần Jeon đi.”
Trương Hợp Hoan cất tiếng: “Anh vẫn có suy nghĩ à?”
Kiều Thắng Thiên cười đáp lại: “Tôi yêu thích cô ấy, cậu đừng coi tôi tầm thường như cậu.”
Trương Hợp Hoan nói: “Tôi tầm thường chỗ nào hả?”
Kiều Thắng Thiên đặt ly cà phê xuống rồi lên tiếng: “Nói chuyện chính thôi, tôi muốn cậu khuyên nhủ Thắng Nam, dù sao bây giờ con bé cũng là cổ đông của Tân Tinh Vực, tài sản hơn trăm triệu, tôi vốn tưởng rằng con bé sẽ từ bỏ công việc, nhưng con bé ngược lại thì hay rồi, thuyên chuyển công tác đến Nam Giang, còn tiếp tục làm cảnh sát của con bé.”
Trương Hợp Hoan trả lời: “Nếu cô ấy thích công việc này thì anh cũng đừng can thiệp.”
Kiều Thắng Thiên đáp: “Sao tôi không thể can thiệp được chứ? Nếu như con bé làm văn phòng cũng được thôi, con bé là cảnh sát hình sự đó! Có nguy hiểm cậu có biết không hả? Tôi nói thằng nhóc như cậu sao lại chẳng quan tâm đến con bé thế?”
“Nếu như tôi quan tâm cô ấy, anh sẽ không tiếp tục nghi ngờ tôi có ý đồ gì với cô ấy sao?”
Kiều Thắng Thiên hừ một tiếng, trong lòng nói cậu chắc chắn có mưu đồ khác với em gái tôi, tốt nhất đừng bắt nạt con bé, nếu thật sự để tôi biết cậu dám ăn hiếp con bé, tôi sẽ khiến cậu hối hận cũng không kịp. Đương nhiên, anh ta sẽ không tùy tiện nói ra những lời như vậy.
Trương Hợp Hoan khen ngợi: “Cà phê này của anh ngon quá.”
Kiều Thắng Thiên nói: “Cậu đừng đánh trống lảng với tôi, cậu khuyên nhủ con bé đi, con bé sẽ nghe lời cậu.”
Trương Hợp Hoan tiếp lời: “Anh Thiên, anh nói vậy thì tôi có áp lực lớn lắm đó.”
Kiều Thắng Thiên đáp trả: “Con người có áp lực cũng chẳng phải là chuyện xấu, loại người như cậu nếu không có chút áp lực, còn chuyện xấu gì mà cậu không làm được chứ.”
Trương Hợp Hoan cười hì hì, cậu nghe được Kiều Thắng Thiên đang vòng vo ám chỉ mình.
Kiều Thắng Thiên nói: “Cậu có nghe không hả?”
Trương Hợp Hoan trả lời: “Được, tôi trở về sẽ khuyên nhủ cô ấy, nếu như cô ấy không đồng ý, cùng lắm tôi sẽ tìm một người đi tố cáo cô ấy thân là nhân viên nhà nước lại vi phạm quy định kinh doanh.”
“Thằng nhóc cậu cũng có thật nhiều chủ ý xấu xa nhỉ!”
Kiều Thắng Thiên đi tới ngồi xuống bên cạnh Trương Hợp Hoan: “Cậu nhường ra 50% đầu tư của ‘Lão pháo nhi’ cho Hoan Thị rồi ư? Sao cậu không bàn bạc chuyện này với tôi hả?”
“Anh cũng không phải thành viên ban giám đốc của công ty tôi.”
“Tôi là cổ đông đúng chứ? Tôi có 5% cổ phần đấy, hai anh em tôi nắm giữ 10%, dù sao thì trước khi cậu quyết định cũng phải thông báo cho chúng tôi trước một tiếng chứ?”
Trương Hợp Hoan trả lời: “Tôi nói cho Thắng Nam rồi, cô ấy không nói với anh thì đừng hỏi tôi, hơn nữa ban đầu lúc hai người mua cổ phần của Tân Tinh Vực cũng đã nói sẽ không can thiệp vào việc quản lý của công ty.”
Kiều Thắng Thiên chỉ cậu nói: “Thằng nhóc cậu cứ giận dỗi với tôi đi, phải! Tôi không can thiệp, tôi chỉ muốn nhắc nhở cậu, ông chủ Nhạc Đình kia của Hoan Thị lại bậc thầy đùa bỡn vốn liếng, hợp tác với anh ta phải cẩn thận hơn.”
Trương Hợp Hoan cười nói: “Tôi không hỏi về chuyện của Hoan Thị bên kia, tôi liên hệ với đạo diễn Chương, ông ấy phụ trách kết nối với Hoan Thị, có phải Nhạc Đình đã cưới một ngôi sao nữ hay không?”
Kiều Thắng Thiên gật gật đầu: “Anh ta có quan hệ rất tốt với khá nhiều ngôi sao trong giới nghệ thuật.”