Trương Hợp Hoan cười đáp: “Chuyện gì cũng cần phải có một quá trình, hai năm sau bọn họ sẽ giới thiệu sản phẩm của chúng ta.”
Quách Khải Ca trả lời: “Đây đều dựa vào cậu, hai bộ phim ‘Vì sao đưa anh tới’ và ‘Cô nàng ngổ ngáo’ đều là tác phẩm lớn cấp hiện tượng, tiếc là cậu lại phát hành chúng ở Hàn Quốc.”
Trương Hợp Hoan cất lời: “Sau này tôi sẽ cố hết sức để bản địa hóa các tác phẩm của mình.”
Quách Khải Ca nói: “Cậu cần gì thì chỉ cần gọi một tiếng, cậu chỉ cần quay phim cho tốt, những chuyện khác thì tôi đều có cửa ngõ.”
Trương Hợp Hoan gật đầu mỉm cười.
Lúc này, một nhân viên làm việc của Qiyi Video đến tìm Quách Khải Ca, thì ra là một vị đạo diễn lớn là Ngô Vũ Thâm đã đến hội trường, Quách Khải Ca đã từng làm trợ lý cho đạo diễn Ngô trước khi tạo dựng Qiyi Video.
Ngô Vũ Thâm cũng là một trong những đạo diễn đầu tiên của phim Hồng Kông đạt được thành tích khi đến Hollywood, nhưng từ sau khi “Những người đọc mã” thua lỗ sa sút, ông ấy thất bại và rời khỏi Hollywood, tiếng tăm của những bộ phim ông ấy quay khi trở lại đại lục cũng chẳng ra sao.
Mặc dù “Xích Bích” được doanh thu phòng vé, nhưng lại mất tiếng tăm, hiện tại ông ấy đang đảm nhận đạo diễn cho một bộ tác phẩm lớn là “Chuyến tàu định mệnh”. Bộ phim này được gọi là tuyệt tác sử thi, dàn diễn viên cũng cực kỳ hùng hậu, có điều quá trình quay phim lại không hề thuận lợi, kịch bản đã thay đổi, hơn nữa phim cùng từ một tập biến thành hai tập.
Qiyi Video của Quách Khải Ca cũng là một trong những nhà đầu tư của phim, lần này đạo diễn Ngô đến Hàn Quốc là tham gia một hoạt động trao đổi văn hóa khác, nghe nói Quách Khải Ca ở nơi này, cho nên ông ấy mới đích thân đến hội trường xem xem.
Quách Khải Ca bảo Trương Hợp Hoan đi cùng anh ta.
Trương Hợp Hoan cũng không qua lại nhiều với Ngô Vũ Thâm, chỉ biết trước đây đạo diễn Ngô và lão quái Từ từng hợp tác với nhau, sau đó bởi vì sự bất đồng trong lý tưởng của “Bản sắc anh hùng”, có điều hai người đều cực kỳ nghiêm túc trong công việc.
Quách Khải Ca bắt tay với Ngô Vũ Thâm, rồi giới thiệu Trương Hợp Hoan ở bên cạnh cho ông ấy làm quen.
Ngô Vũ Thâm nghe nói là Trương Hợp Hoan thì bèn bắt tay với cậu: “Hợp Hoan Tử! Tôi đã từng nghe Từ Kha nhắc đến cậu rồi.” Tuổi tác càng cao hơn, chút ngăn cách về việc hợp tác từ lâu đó của ông ấy và Từ Kha cũng tiêu tan hiềm khích trước kia, bây giờ mọi người đều chuyển hướng trung tâm phát triển về trong nước. Ngô Vũ Thâm còn phải đi trước Từ Kha một bước về phương diện này, chỉ có điều ông ấy lại không bằng lão quái về mặt thích ứng với thị trường trong nước.
Mấy năm nay, lão quái Từ liên tục cho ra sản phẩm, nghiêm túc đón chào đỉnh cao thứ hai trong cuộc đời sáng tác của mình, mà Ngô Vũ Thâm sau khi trở lại ngành điện ảnh Trung Quốc, chỉ quay được một bộ “Xích Bích”.
Trương Hợp Hoan lễ phép lên tiếng: “Tôi rất thích tác phẩm của đạo diễn Ngô, có thể nói là tôi xem phim của chú mà lớn lên.”
Ngô Vũ Thâm cười nói: “Những lời này chứng tỏ tôi già rồi, bây giờ là thế giới của thế hệ trẻ tuổi các cậu.”
Quách Khải Ca mở lời: “Đạo diễn Ngô, vẻ ngoài và kỹ thuật diễn xuất của vị anh em này của tôi đều là hàng đầu, cũng không kém hơn anh Phát năm đó bao nhiêu đâu.”
Ngô Vũ Thâm híp mắt cười, lên tiếng đánh giá Trương Hợp Hoan: “Tôi đã từng xem tác phẩm của cậu rồi, Phát Tử ở tuổi này của cậu cũng không điển trai bằng cậu.” Chưa nói kỹ năng diễn xuất của Trương Hợp Hoan vượt qua Phát Tử, nhưng mà ông ấy công nhận giá trị nhan sắc của cậu.
Từ sau bộ “Xích Bích”, Ngô Vũ Thâm và vị ái tướng Phát Tử ngày xưa đã xảy ra rạn nứt, người sau quá xem trọng lợi ích nên đã rút lui vào lúc quan trọng, suýt chút nữa đã khiến tâm sức này của Ngô Vũ Thâm thua lỗ nặng nề, nếu không phải Vĩ Tử đưa tay giúp đỡ, ông ấy đã thất bại thảm hại ở bộ phim “Xích Bích” này rồi.
Trương Hợp Hoan mở lời: “Gần đây đạo diễn Ngô đang quay tác phẩm lớn gì thế ạ?” Thật ra trong lòng cậu biết rõ, bộ “Chuyến tàu định mệnh” này của đạo diễn Ngô được đầu tư rất nhiều tiền, chuẩn bị cả trước lẫn sau mất sáu năm, đầu tư hơn bốn trăm triệu, nhưng sau khi lên sóng lại mất mát to lớn, cũng chính bởi bộ phim này mà Ngô Vũ Thâm gần như đã giã từ ngành công nghiệp điện ảnh.
Hoa không thắm nghìn ngày được, cho dù là đạo diễn lớn như Ngô Vũ Thâm đây cũng phải đối mặt với hiện thực cạn kiệt sức sáng tạo.
Ngô Vũ Thâm trả lời: “Chuyến tàu định mệnh.”
Quách Khải Ca nhìn biểu cảm của Ngô Vũ Thâm đã đoán được tiến triển của bộ phim này không hề thuận lợi: “Quay vẫn thuận lợi chứ?”
Ngô Vũ Thâm đáp lại: “Dự kiến có lẽ sẽ vượt qua kinh phí bỏ ra, độ khó khi sản xuất bộ phim này lớn hơn dự đoán ban đầu của tôi.”