Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1306 - Chương 1306: Giúp Người Khi Gặp Nạn (2)

Chương 1306: Giúp người khi gặp nạn (2) Chương 1306: Giúp người khi gặp nạn (2)

Cận Nhạn nói: “Đạo diễn Ngô, tổng giám đốc Quách, các anh đều là bạn tốt và đối tác của Lý Minh khi còn sống. Các anh cũng thấy tình hình công ty rồi đấy, Lý Minh đi đột ngột quá, tôi chỉ là một người phụ nữ, trước kia cũng không tham gia vào quá trình quản lý của công ty cho nên tôi mong rằng các anh có thể cho tôi một chút thời gian để xử lý xong xuôi chuyện của công ty.”

Trong lòng Quách Khải Ca thầm nghĩ xem ra Cận Nhạn thực sự không hiểu tình hình.

Ngô Vũ Thâm nói: "Tổng giám đốc Cận, vốn tôi không muốn nói, nhưng hiện giờ đoàn làm phim gặp phải vấn đề rất lớn."

Điện thoại của Cận Nhạn vang lên, Ngô Vũ Thâm đành phải dừng nói chuyện.

Cận Nhạn nhấc máy, tâm trạng cô ta cũng không tốt lắm, mới nói chuyện với đầu dây bên kia vài câu mà mắt cô ta đã đỏ hoe: “Anh Trương, anh xem có thể hoãn lại hai ngày được không?" Đối phương không đợi cô ta nói xong đã cúp điện thoại.

Cận Nhạn rõ ràng có phần hoang mang lo sợ, cô ta quay mặt nhìn ra ngoài cửa sổ, điều chỉnh một lúc mới có thể kìm được nước mắt.

Ngô Vũ Thâm cũng không đành lòng nói tiếp, thở dài nói: "Xem ra tôi tới không đúng lúc rồi."

Cận Nhạn nói: “Đạo diễn Ngô, tôi biết anh muốn nói gì. Vừa rồi là người dại diện của Trương Tử Y gọi điện thoại tới, chắc là bọn họ cũng nghe được tiếng gió và yêu cầu thanh toán hết phần cat-xe còn lại trước."

Thật ra Trương Tử Y không phải nghệ sĩ đầu tiên làm như vậy, cô ấy cũng sẽ không phải là người cuối cùng. Cái chết đột ngột của Lý Minh khiến tương lai của “Chuyến tàu định mệnh” trở nên vô cùng ảm đạm, một số diễn viên chính nghĩ đến chuyện kiểm soát rủi ro đầu tiên, bọn họ cũng sợ Chuyến tàu định mệnh này sẽ chìm trước khi kịp rời cảng.

Quách Khải Ca nói: "Có lời gì cứ nói thẳng ra đi, tránh né không phải là cách hay. Cận Nhạn, đoàn làm phim “Chuyến tàu định mệnh” đang chi tiêu vượt mức nghiêm trọng, bây giờ cần phải có ít nhất một trăm năm mươi triệu để đảm bảo hoàn thành cảnh quay."

Cận Nhạn nói: "Toàn bộ tiền tiết kiệm Lý Minh để lại cho tôi mới chỉ có tổng cộng một trăm hai mươi triệu, làm sao tôi có thể đầu tư được? Kể cả tôi có bán hết xe cộ nhà cửa cũng chưa đủ!"

Quách Khải Ca yên lặng không nói gì.

Cận Nhạn nói: "Anh cũng là một trong những nhà đầu tư của “Chuyến tàu định mệnh”, anh có thể giúp thuyết phục các nhà đầu tư khác giải quyết vấn đề này không?”

Quách Khải Ca lắc đầu nói: "Bộ phim này chi vượt kế hoạch nghiêm trọng, không có ai sẵn sàng đầu tư nhiều hơn nữa."

“Vậy cứ để bộ phim này mục rữa đi, dù sao công ty chúng tôi cũng không phải là người duy nhất lỗ vốn!" Cảm xúc của Cận Nhạn đột nhiên trở nên kích động. Cô ta biết tình trạng khó khăn mà mình đang gặp phải, đầu tiên cô ta phải đối mặt với vấn đề nợ nần của Lý Minh, trong tình huống như vậy thật sự không thể lấy tiền đi trợ cấp cho cái động không đáy “Chuyến tàu định mệnh” này.

Sắc mặt Ngô Vũ Thâm rất khó coi, lúc trước Lý Minh thề son sắt muốn làm dự án “Chuyến tàu định mệnh” này và nói rằng mọi thứ phải là tốt nhất. Thật ra ban đầu Ngô Vũ Thâm đề nghị sử dụng đoàn đội đặc biệt từ Hồng Kông nhưng do Lý Minh khăng khăng muốn ngang hàng với chuẩn mực của thế giới, đối chiếu theo "Titanic", cũng không chỉ một lần ông ấy nhắc nhở Lý Minh bộ phim sẽ gặp phải vấn đề chi vượt kế hoạch.

Quách Khải Ca biết rất rõ ý tưởng của Lý Minh, ý tưởng ban đầu của Lý minh là sử dụng “Chuyến tàu định mệnh” để chế tạo ảnh hưởng và nhân xu thế này để đưa ra thị trường niêm yết. Lúc trước anh ta huy động góp vốn vô cùng suôn sẻ, nhưng ai ngờ lại bị kẹt ở khâu mấu chốt đưa ra thị trường.

Về cơ bản thì Lý Minh vẫn là một doanh nhân, cái gọi là ôm ấp tình cảm vẫn là phục vụ với mục đích kiếm tiền.

Ngô Vũ Thâm nói: “Tổng giám đốc Cận, cô biết một ngày ngừng hoạt động sẽ thiệt hại bao nhiêu tiền không?"

Cận Nhạn nói: "Đạo diễn Ngô, tôi không còn cách nào khác. Kinh phí dự trù của bộ phim này lúc trước là hai trăm triệu thế mà bây giờ đã đầu tư hai trăm sáu mươi triệu, anh là đạo diễn đương nhiên muốn đầu tư càng nhiều càng tốt, nhưng chúng tôi là những người chi tiền, anh cũng nên suy nghĩ cho bên A chúng tôi một chút được không?"

Mặt Ngô Vũ Thâm kìm nén đến mức đỏ bừng, ông ấy rất muốn tranh luận nhưng Lý Minh đã chết, tranh luận với góa phụ của anh ta thì có ý nghĩa gì? Ông ấy thở dài nói: “Nếu không có khoản đầu tư tiếp theo thì chỉ sợ bộ phim này sẽ bị xếp xó và chúng ta sẽ mất rất nhiều tiền đầu tư ban đầu.”

“Tôi đâu thể làm gì hơn? Tôi không bỏ tiền ra nổi, cho dù bây giờ tôi có tiền cũng không thể rót vào bộ phim đầu tư trước được.” Cô ta nhìn qua Quách Khải Ca nói: “Tổng giám đốc Quách, các anh có thể tiếp nhận hạng mục này không? Tôi thật sự không còn sức để làm phim nữa rồi, mối quan hệ của các anh trong giới rộng rãi, chắc là sẽ phải có cách gì chứ?”

Bình Luận (0)
Comment