Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1341 - Chương 1341: Vượt Qua (2)

Chương 1341: Vượt qua (2) Chương 1341: Vượt qua (2)

Trong khoảng thời gian “Chuyến tàu định mệnh” tạm dừng quay này, ông ấy đã suy nghĩ rất nhiều, so sánh hai cuốn kịch bản, mặc dù ngoài miệng Ngô Vũ Thâm không nói ra, nhưng trong lòng ông ấy đã hoàn toàn thừa nhận kịch bản mới của Trương Hợp Hoan. Cũng chỉ có nhà sản xuất phim như Trương Hợp Hoan đây mới dám dứt khoát cắt phân cảnh của nam diễn viên trẻ đang ăn khách ở đại lục là Hoàng Tiêu Minh, còn chấm dứt hợp đồng với vị ảnh hậu quốc tế là Trương Tử Y kia.

Dựa theo lời giải thích của Trương Hợp Hoan, “Chuyến tàu định mệnh” của trước đó vẫn luôn gánh nặng mà tiến về phía trước, bây giờ bọn họ phải vứt bỏ gánh nặng để ra trận một cách nhẹ nhàng.

Takeshi Kaneshiro đi đến bên cạnh đạo diễn Ngô, đưa cho ông ấy một ly cà phê.

Ngô Vũ Thâm cười nói: “Lần này vất vả cho cậu rồi.” Lý do ông ấy nói như vậy là bởi vì những cảnh quay lúc đầu của anh ta đã quay xong hơn một nửa, nhưng hiện tại rất nhiều việc phải quay bổ sung, thậm chí là quay lại lần nữa, đằng sau còn có nhiều cảnh diễn phông nền xanh.

Takeshi Kaneshiro trả lời: “Đạo diễn Ngô không cần khách sáo với tôi đâu, không nói dối chú, bây giờ tôi quay bộ phim này mới có cảm giác.”

Ngô Vũ Thâm cười nói: “Hai người các cậu đúng là rất ăn ý.”

Takeshi Kaneshiro cười ha ha đáp lại: “Đúng là như thế, trước đây tôi diễn cảnh tương tác với những người khác đều có cảm giác hụt hơi, nhưng hiện giờ thì hoàn toàn khác, Hợp Hoan Tử cực kỳ thông minh, cậu ấy giỏi phối hợp, nắm bắt cảm xúc cực kỳ đúng lúc, diễn cảnh tương tác cùng với cậu ấy rất thoải mái.”

Ngô Vũ Thâm gật gật đầu, nếu như chỉ nói về địa vị trong giới điện ảnh, Trương Hợp Hoan chỉ là một diễn viên mới, mà Hoàng Tiêu Minh đã là ngôi sao thành danh đã lâu, có điều ở phim trường, ánh sáng của Trương Hợp Hoan rực rỡ hơn rất nhiều.

Trương Hợp Hoan xem ảnh xong cũng đi tới, đứng bên phải Ngô Vũ Thâm: “Đạo diễn Ngô, ngày mai có cần cho đoàn làm phim nghỉ không?”

“Cậu là ông chủ, cậu quyết định đi.”

Trương Hợp Hoan nói: “Gần đây mọi người cũng rất cực khổ rồi, phần cảnh quay này cũng quay xong rồi, nghỉ ba ngày, chuẩn bị cho việc quay giai đoạn sau thôi.” Bởi vì lý do lịch trình cho nên Jeon Ji Hyun phải sang tuần tới mới có thể đến Thượng Hải.

Ngô Vũ Thâm gật đầu, đợi quay xong phân cảnh ở Thượng Hải, tiếp theo bọn họ nên tập trung quay phần cảnh diễn phông nền xanh, chính là cảnh thảm họa trên biển. Trương Hợp Hoan mới xây dựng một studio dành riêng cho các hiệu ứng đặc biệt bằng máy tính trong cơ sở ngoại cảnh ở Nam Giang, hai ngày nữa là có thể hoàn thành lắp ráp toàn bộ.

Trợ lý của Ngô Vũ Thâm nghe nói được nghỉ ba ngày, có lòng đến hỏi ông ấy có muốn bay về Hồng Kông về thăm nhà một chuyến hay không.

Ngô Vũ Thâm lắc đầu, ông ấy muốn đến Nam Giang để xem xét studio ở bên kia, có phù hợp với điều kiện quay phim hay không.

Trương Hợp Hoan nghe nói ông ấy muốn đi Nam Giang, đúng lúc nảy ra ý tưởng nhờ Ngô Vũ Thâm chỉ đạo một tập của “Quán ăn đêm”, cậu cũng đưa ra lời mời với Takeshi Kaneshiro, và anh ta sẽ đóng vai khách mời trong tập này.

“Quán ăn đêm” lên sóng mỗi tuần một tập đã chiếu xong tập thứ hai, vẫn đang chiếu trên mạng, vẫn là 10 giờ mỗi tối, An Nhiên là diễn viên phụ trong tập này. Tập phim này ăn khớp với tập đầu tiên, An Nhiên đóng vai cô bạn gái Tiểu Vi đã qua đời của Trương Hợp Hoan, lúc sắp rời khỏi thế giới này, cô đi tới quán ăn đêm, sau khi thưởng thức món ăn ngon mà ông chú tự tay nấu cho mình, cô mới phát hiện ra còn sống đúng là một chuyện rất tốt đẹp.

Ông chú hỏi cô muốn ăn gì, An Nhiên nói cho ông chú biết, đồ ăn cháu muốn ăn thì chú chưa chắc biết làm.

Ông chú nói cho cô biết, cháu muốn ăn gì, chỉ cần chú biết thì chú sẽ làm được.

An Nhiên chọn một đĩa tôm hùm đất trái mùa này, ông chú dùng tôm sú để thay thế.

Lúc An Nhiên nói rằng cô đã rời xa người đàn ông bóc tôm cho mình, các khán giả ở trước màn ảnh đã bắt đầu chảy nước mắt.

[Biết rõ là phim truyền hình, nhưng tại sao tôi vẫn cảm thấy buồn bã như vậy chứ?]

[Không chịu nỗi rồi, tôi nhớ đến người bóc tôm cho tôi rồi, không được, chẳng phải đã nói chữa lành sao? Sao lại để tôi xem hai tập bi kịch liên tục thế này?]

[Không phải bi kịch, tôi nhìn thấy sự nhẹ nhõm và vẻ kiên cường trong tập phim, thật ra thì ai cũng phải đối mặt với sống chết thôi. Tôi thích nhân vật của An Nhiên, bình tĩnh đối mặt với cái chết, một mình lặng lẽ từ biệt, tất cả ký ức trước khi rời đi đều là hạnh phúc.]

[Tiếc là bạn trai cô ấy không ở bên cạnh bóc tôm cho cô ấy nữa.]

[Thật ấm áp, ông chú bóc tôm cho cô ấy, ấm áp quá đi, tôi siêu thích chú, chú ấy đẹp trai lắm đúng không?]

Trong tivi, An Nhiên mỉm cười nói: “Ngon lắm ạ!”

Trên gương mặt của chú tràn đầy nụ cười ôn hòa: “Đồ ăn ngon ăn ngon miệng, đây chẳng phải đã đủ rồi à?”

“Vâng, cuộc sống đã rất hạnh phúc rồi.”

Bình Luận (0)
Comment