Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1345 - Chương 1345: Hương Vị Máu Tươi (1)

Chương 1345: Hương vị máu tươi (1) Chương 1345: Hương vị máu tươi (1)

Trương Hợp Hoan nghĩ đến Sở Thất Nguyệt, chẳng lẽ chuyện này có liên quan đến Sở Thất Nguyệt ư?

“Lần này em đi bao lâu?”

“Nhiều nhất nửa tháng thì phải, anh yên tâm đi, em sẽ không có bất cứ vấn đề gì đâu.”

Trương Hợp Hoan gật gật đầu: “Thắng Nam, em có thể đồng ý một điều với anh được không?”

Kiều Thắng Nam nhìn cậu: “Anh nói đi!”

“Sau khi phá xong vụ án của Nhạc Khai Sơn, em có thể đổi công việc khác hay không?” Đây là chuyện mà Kiều Thắng Thiên nhờ cậu làm. Trước đây Trương Hợp Hoan cũng từng nói với Kiều Thắng Nam, nhưng mà lần nào cũng bị Kiều Thắng Nam qua loa lấy lệ bỏ qua.

Kiều Thắng Nam cười đáp: “Anh lo lắng cho em à?”

“Hết sức lo lắng.”

Kiều Thắng Nam nhìn cậu rồi thở dài nói: “Em phát hiện anh sống thật mệt mỏi, bên cạnh anh có quá nhiều người cần anh quan tâm để ý. Anh không cần lo lắng cho em đâu, em không giống những người khác, em có thể chăm sóc bản thân cẩn thận. Anh nên tiết kiệm sức lực của mình, đi quan tâm ngôi sao nữ của anh đi.”

Trương Hợp Hoan cười nói: "Tinh lực của anh quá dư thừa, dùng ở trên người của em vẫn còn dư."

"Trương Hợp Hoan, anh lại nói hươu nói vượn thì em sẽ trở mặt với anh!" Kiều Thắng Nam ngoài miệng nói như vậy, nhưng cũng không có ý định trở mặt với cậu, có lẽ bị cậu quấy rầy đã quen, đây cũng không phải là chuyện tốt.

Trương Hợp Hoan nói: "Vậy chúng ta không nói bậy nữa, em có thiếu tiền không?"

Kiều Thắng Nam bật cười khanh khách: "Không thiếu, hiện tại tiền của em cũng đủ tiêu rồi, muốn mua cái gì thì mua cái đó, anh em cũng nói em đã tự do về mặt tài chính." Kỳ thật Kiều Thắng Thiên vốn nói là, em đi theo Trương Hợp Hoan thì sẽ có được tự do về mặt tài chính.

Trương Hợp Hoan nói: "Em không cần lo lắng về chuyện tiền nong, hoa hồng công ty chia mỗi năm cũng đủ để em tiêu xài."

"Tiêu không hết." Kiều Thắng Nam liếc mắt nhìn cậu, trong lòng cô tràn ngập vui mừng, phải nói là kiêu ngạo, kiêu ngạo bởi vì sự thành công của Trương Hợp Hoan, người lý trí như cô đương nhiên biết chuyện này có nghĩa là gì.

"Muốn ăn gì không?"

Kiều Thắng Nam buột miệng thốt ra không cần suy nghĩ: "Mì Dương Xuân."

Hai người liếc mắt nhìn nhau, đồng thời nở nụ cười.

Điện thoại Kiều Thắng Nam đột nhiên vang lên vào lúc này, cô nhìn thoáng qua, là thư ký của bố gọi tới, cô đợi một lúc mới bắt máy.

"Cái gì? Tôi sẽ lập tức qua đó." Vẻ mặt Kiều Thắng Nam rõ ràng đã thay đổi.

Trương Hợp Hoan nhận ra rằng có khả năng đã xảy ra chuyện: "Có chuyện gì sao?"

"Bố em đang nằm viện."

Trương Hợp Hoan đi chung với Kiều Thắng Nam tới bệnh viện trước, bệnh tim của bí thư Kiều phát tác và đã đưa đến bệnh viện, theo bác sĩ nói thì vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm, phải theo dõi ở bệnh viện thêm.

Một mình Kiều Thắng Nam đi vào phòng bệnh, Trương Hợp Hoan ở bên ngoài chờ, tuy rằng đã quen biết Kiều Thắng Nam lâu như vậy, nhưng Trương Hợp Hoan cũng không quá hiểu rõ gia đình của cô, chỉ biết mẹ cô đã qua đời khi còn nhỏ, sau đó bí thư Kiều lựa chọn tái hôn.

Kiều Thắng Thiên vẫn luôn không quá hòa thuận với bố mình, có lẽ cũng bởi vì chuyện bố mình tái hôn.

Trương Hợp Hoan vô tình tham gia vào chuyện nhà bọn họ, người cậu quan tâm chân chính là Kiều Thắng Nam, gặp được loại chuyện này, cậu đương nhiên không thể phủi tay bỏ đi, trừng mắt nhìn hơn hai mươi phút, cho đến khi nhìn thấy Kiều Thắng Nam ra khỏi phòng.

Trương Hợp Hoan hỏi: "Thế nào rồi?"

Kiều Thắng Nam nói: "Bố em nói để anh vào."

Trương Hợp Hoan sửng sốt: "Anh?" Trong lòng cảm thấy có chút kỳ quái, sao ông Kiều lại biết mình tới đây? Nhìn thoáng qua thư ký của bí thư Kiều, có lẽ là vì người này lanh mồm lanh miệng, nói ra chuyện mình tới đây.

Cậu gật đầu, chuẩn bị đi vào, Kiều Thắng Nam nhỏ giọng nói: "Đừng nói gì lung tung đó." Cô cảm thấy thằng nhãi này là tên quỷ không an phận.

Trương Hợp Hoan cười nói: "Yên tâm đi."

Trương Hợp Hoan đi vào phòng bệnh chăm sóc đặc biệt, cậu đã từng nhìn thấy bí thư Kiều ở trên TV, đi vào mép giường mới mở miệng nói: "Chú Kiều, chú cảm thấy khỏe hơn chưa?" Cậu đã suy nghĩ kĩ nên xưng hô như thế nào.

Bí thư Kiều cười với cậu: "Không sao, Tiểu Trương, ngồi đi!"

Trương Hợp Hoan nói: "Cháu đứng là được, tới vội quá nên chưa kịp mua bó hoa, thật thất lễ."

Thư ký Phùng bên cạnh nói: "Bí thư Kiều dị ứng phấn hoa."

Trương Hợp Hoan cười nói thật may quá.

Bí thư Kiều nói: "Có tâm là tốt rồi, Tiểu Phùng, cậu ra ngoài đi, tôi không sao đâu."

Thư ký Phùng gật đầu đi ra ngoài.

Ánh mắt tiểu hộ sĩ phụ trách giám hộ âm thầm đánh giá Trương Hợp Hoan, cô ấy nhận ra người này, đại minh tinh đấy, không thể tưởng tượng được đại minh tinh Trương Hợp Hoan tới thăm bí thư Kiều. Trong lòng cô ấy, lãnh đạo và minh tinh hoàn toàn là người thuộc về hai thế giới khác nhau, cũng không nghĩ tới chuyện sẽ đặt bọn họ ở chung một chỗ.

Bí thư Kiều đánh giá Trương Hợp Hoan rồi nói: "Tôi đã từng nhìn thấy cậu ở trên TV."

Bình Luận (0)
Comment