Kiều Thắng Thiên nói:" Đúng vậy, quy củ là do mọi người đặt ra, ai trả tiền nhiều nhất thì người đó là quy củ."
Tiết Xuân Hoa nói:" Tôi hiểu ý anh rồi, anh đang nói tôi là kẻ ngốc có tiền đây mà."
"Nếu anh ngốc thì thế giới này không còn ai thông minh nữa."
Tiết Xuân Hoa còn có việc khác nên anh ta đi về trước.
Sau khi anh ta rời đi, Trương Hợp Hoan nói với Kiều Thắng Thiên:" "Vạn Lý Trường Thành" là dự án chung của Universal Pictures và Hoan Thị, tôi giúp sửa lại kịch bản có khiến bọn họ cảm thấy bất mãn không?"
Kiều Thắng Thiên nói:" Vốn dĩ anh ta muốn giao dự án này cho Tân Tinh Vực, nhưng khi đến tôi thì tôi từ chối rồi, bỏ ra mấy trăm triệu chỉ để nâng Lăng Điềm Điềm lên, còn Hollywood thì sao? Hollywood cũng không phải không có phim dở?"
Trương Hợp Hoan cười nói:" Anh giúp tôi thoát khỏi kiếp nạn này rồi, chú của anh đúng là si tình, phải gọi là tình thánh, anh ta đã bỏ rất nhiều tiền cho Lăng Điềm Điềm rồi."
Kiều Thắng Thiên thở dài:" Bỏ nhiều tiền như vậy mà vẫn không có chút tiến triển gì, tôi nghĩ bộ "Vạn Lý Trường Thành" này lại lỗ vốn nữa thôi, chắc anh ta cũng đoán được, nếu không sẽ không nhờ cậu giúp sửa lại kịch bản."
Trương Hợp Hoan nói:" Kịch bản này không dễ sửa, thôi, tôi sẽ cố gắng." Dù sao cậu nợ Tiết Xuân Hoa một ân tình.
Kiều Thắng Thiên gật đầu.
Trương Hợp Hoan nói:" Sức khỏe chú Kiều dạo này ổn không?"
Kiều Thắng Thiên nói:" Nghe nói xuất viện rồi."
Trương Hợp Hoan sửng sốt một lúc, sau đó cậu mới nhận ra Kiều Thắng Thiên vẫn chưa đi thăm qua bố cậu, xem ra mâu thuẫn giữa hai bố con khá phức tạp, nếu không anh ta không thể không đến thăm khi mà bố cậu phải nhập viện.
"Gần đây Thắng Nam có liên lạc với anh không?"
Trương Hợp Hoan gật đầu nói:" Có liên lạc, hôm qua còn nhắn tin nữa."
Kiều Thắng Thiên nói:" Sắp về chưa?"
Trương Hợp Hoan nói:" Cô ấy nói tuần sau, lần này đi công tác rất suôn sẻ."
Kiều Thắng Thiên liếc cậu một cái nói:"Con bé tốt với cậu thật."
Trương Hợp Hoan cười nói:" Tôi cũng rất tốt với anh mà."
“Cút!” Kiều Thắng Thiên nghe thế biết ngay tên tiểu tử này đang chuyển đề tài.
CEO của Hoan Thị Thường Chiêu nghe nói phiên bản thứ năm thông qua thẩm duyệt thành công nên đặc biệt liên lạc với Chương Nhất Mưu để cả nhóm đi ăn mừng. Quốc sư bị vụ thẩm duyệt này mất hết hứng thú nên đã từ chối.
Thường Chiêu cũng biết một số chuyện ngầm đã xảy ra trong lần thẩm duyệt thứ năm, vậy nên anh ta đã đích thân đến nhà gặp Quốc sư.
Chương Nhất Mưu là một người nghiện công việc, "Lão pháo nhi" sau khi thông qua thẩm duyệt, ông ấy lập tức bắt tay vào việc chuẩn bị quay "Quy lai". Mấy ngày nay, ông ấy suy ngẫm lại mối quan hệ hợp tác với Hoan Thị, ông ấy nhận ra mình vì quá nóng vội muốn rời khỏi sự ràng buộc của New Pictures, vậy nên ông ấy đã không khảo sát kỹ đối tượng hợp tác mới, thực lực của Hoan Thị không hề lớn mạnh như họ tuyên truyền.
Hai người nói chuyện về vụ thẩm duyệt phim, Chương Nhất Mưu khéo léo nói ra lần này được Trương Hợp Hoan đứng ra giúp đỡ. Với tư cách là CEO của Hoan Thị, Thường Chiêu có chút xấu hổ, tuy Chương Nhất Mưu nói giảm nói tránh, nhưng ông ấy vẫn thể hiện rõ sự bất mãn đôi với bọn họ.
Thường Chiêu nói:" Chuyện tốt thường hay gặp trắc trở, bước tiếp theo chủ yếu là sắp xếp và công chiếu bộ phim, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức làm tốt việc này."
Chương Nhất Mưu nói:" Thật ra phiên bản hiện tại của "Lão pháo nhi" là phiên bản đầu tiên, tôi khá hài lòng, tôi tin doanh số phòng vé sẽ không có vấn đề gì."
Thường Chiêu cười nói:" Chúng tôi vẫn luôn rất tin tưởng đạo diễn Chương."
Chương Nhất Mưu nói:"Tôi chỉ có thể kiểm soát chất lượng của bộ phim. Tôi không giỏi trong việc quảng cáo và sắp xếp lịch chiếu phim, tôi tin Hoan Thị sẽ làm tốt việc này."
Thường Chiêu liên tục gật đầu:" Chắc chắc, chắc chắn mà."Kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra đạo diễn Chương đã bắt đầu mất niềm tin vào Hoan Thị sau vụ thẩm duyệt phim lần này.
Chương Nhất Mưu nói:" Tháng sau "Quy lai" chính thức bắt đầu quay, các anh có đề xuất gì không?"
Thường Chiêu nói:" Anh xem qua kịch bản Universal Pictures đưa cho anh chưa?"
Chương Nhất Mưu cau mày nói: " "Vạn Lý Trường Thành" ?"
"Đúng, chính là kịch bản đó."
"Thực sự là một kịch bản dở tệ, Vạn Lý Trường Thành là một trong những kỳ quan đặc trưng của đất nước chúng ta, sao nó lại bị làm thành một bộ phim quái vật thế này?"
Thường Chiêu nói:" Văn hóa Trung Quốc quá uyên thâm. Nếu quay theo kiểu cũ, mấy người phương tây xem không hiểu, vậy nên kịch bản mới dùng phương pháp đơn giản này để kể chuyện. Khán giả phương tây thích những cảnh quay hoành tráng, mà đây cũng là một bộ phim thương mại, nên cũng không cần quá theo đuổi tính nghệ thuật."
"Ai nói phim thương mại không cần tính nghệ thuật? Cách nghĩ của tổng giám đốc Thường vốn đã sai rồi."