Uông Trung Lôi cũng là một người rất thực tế, Trương Hợp Hoan nợ ơn ông ta, thế cậu có phải cũng nên trả ơn ông ta không?
Trương Hợp Hoan nói:" Tôi cũng đang suy nghĩ về chuyện này, anh Trung Lôi, tôi sẽ thảo luận với Hoan Thị xem có thể thay đổi thời gian công chiếu không."
Uông Trung Lôi nói:" Thế này đi, thứ sáu tôi mời đi ăn, kêu Thường Chiêu đi cùng luôn, chúng ta vừa ngồi ăn vừa thảo luận."
Trương Hợp Hoan lập tức đồng ý.
Mục Tích Xuân nghe nói Hoan Thị hứa hẹn sẽ sắp xếp chiếu phim "Điện thoại" đương nhiên thở phào nhẹ nhõm, nhưng nghe nói Uông Trung Lôi có kèm thêm điều kiện nên không khỏi bật cười, nói:" Nghe nói gia đình nhà họ Uông ít khi làm ăn thua lỗ, thì ra đúng là vậy."
Trương Hợp Hoan nói:" Chỉ cần là người kinh doanh, có mấy ai sẵn sàng làm ăn thua lỗ?"
Khi Uông Trung Lôi nhận được cuộc gọi, ông ta đang uống rượu với anh trai Uông Trung Quân và đạo diễn Phùng Cương. Sau khi cúp máy, ông nói giải thích ngắn gọn chuyện Trương Hợp Hoan tới tìm ông ta, Phùng Cương cười khinh miệt nói:" Da mặt tên tiểu tử này dày thật, không ngờ chủ động đi xin chiếu phim."
Uông Trung Lôi nói:" Tôi đồng ý với cậu ta rồi."
Phùng Cương biến sắc:"Trung Lôi, anh có ý gì?"
Uông Trung Quân cười nói:" Oan gia nên cởi không nên buộc, hơn nữa chúng ta và Tân Tinh Vực ngay từ đầu vốn không phải kẻ thù."
“Nhảm nhí, đồng nghiệp là kẻ thù.” Phùng Cương tức giận nói.
Uông Trung Quân nghe Phùng Cương chửi thì biến sắc, Phùng Cương càng lúc càng nóng tính rồi, trước mặt ông ta mà dám ăn nói vô lễ như vậy, đây tuyệt đối không phải chuyện tốt.
Uông Trung Lôi nói:" Nhóc Cương à, không lẽ cậu nhỏ nhoi tới vậy, đâu cần phải so đo với một thanh niên trẻ tuổi." Câu nói này ám chỉ nhân sinh quan của ông ta có vấn đề.
Phùng Cường có chút tức giận, ông ta đặt ly rượu xuống:" Được, là nhân sinh quan của tôi có vấn đề, hai anh em anh nói chuyện tiếp đi, tôi về trước đây, tôi thật không hiểu, hai người rõ ràng biết cậu ta đang đu trend chúng ta, lợi dụng chúng ta tạo scandal, thế thì tại sao còn khoan dung như thế? Theo tôi đây không phải khoan dung, mà là hèn nhát!"
Ông ta đứng dậy bỏ đi.
Uông Trung Quân cười khổ lắc đầu.
Uông Trung Lôi nhặt ly rượu đã sử dụng qua của Phùng Cương và ném thẳng vào thùng rác.
Uông Trung Quân nói:" Tại sao em đồng ý?"
Uông Trung Lôi nói:"Phim của cậu ta công chiếu vào đầu tháng mười một, không hề có mâu thuẫn với chúng ta. Tôi xem qua bộ phim "Điện thoại", chất lượng chắc hẳn rất tốt, chúng ta sao có thể không nắm lấy cơ hội kiếm tiền này được, đúng không?"
Uông Trung Quân gật đầu nói:" Chúng ta và Tân Tinh Vực cạnh tranh một cách khách quan, "Lão pháo nhi" và "Tư nhân đính chế" cùng lúc công chiếu."
Uông Trung Lôi gật đầu nói:" Tôi vừa mới nói với cậu ta, hi vọng họ có thể thay đổi thời gian công chiếu "Lão pháo nhi". Ba bộ phim chất lượng như nhau ra mắt cùng một ngày chỉ khiến tất cả đều không có được thành tích tốt. "Câu chuyện cảnh sát 2013" có Vạn Đạt chống lưng, chúng ta cũng có rạp chiếu phim của mình, "Lão pháo nhi" cũng không chiếm được nhiều ưu thế lắm, Trương Hợp Hoan có lẽ cũng nhận ra điều này."
Uông Trung Quân nói:" Đi nói chuyện đi, tốt nhất mời được cả ba bên ngồi lại nói chuyện. Mọi người cùng nhau đạt được mục tiêu tốt hơn rất nhiều, không cần phải cầm kiếm cầm súng, thấy nhau đỏ mặt muốn giết nhau như vậy."
Anh em nhà họ Uông lần này lấy lý do thưởng thức một bức tranh nổi tiếng mà Uông Trung Quân mới mua đấu giá để đãi tiệc, địa điểm được ấn định ở biệt thự của Uông Trung Quân nằm ở Bắc Kinh, Uông Trung Quân thích sưu tầm đồ cổ, ông ta tân trang căn biệt thự thành một viện bảo tàng nhỏ trưng bày các vật phẩm sưu tầm.
Trương Hợp Hoan cũng nằm trong danh sách những người được mời, cậu vốn nghĩ Phùng Cương cũng sẽ đến, nhưng cậu không hề thấy Phùng Cương, nghe nói ông ta không đến tham gia vì sức khỏe không tốt, Trương Hợp Hoan biết ngay Phùng Cương không đến có lẽ liên quan đến cậu.
CEO Hoan Thị Thường Chiêu đến sớm hơn cậu, khi Trương Hợp Hoan đến, Thường Chiêu và Uông Trung Quân đang ngắm nhìn bức tranh sơn dầu do Van Gogh vẽ.
Uông Trung Quân cười chào hỏi:" Tổng giám đốc Trương đến rồi, cậu đến xem bức tranh sơn dầu mới mua của tôi này."
Trương Hợp Hoan nói:" Tôi không biết nhiều về mặt này."
Thường Chiêu nói:" Nghệ thuật đều có mối liên hệ với nhau, cậu làm phim tốt như vậy, trình độ thẩm mỹ của cậu chắc chắn rất cao."
Trương Hợp Hoan nói:" Tôi đúng là không hiểu về tranh lắm, nhưng tôi tin vào con mắt của tổng giám đốc Uông."
Uông Trung Quân cười ha ha, lúc này Uông Trung Lôi đi tới:" Tôi cũng không am hiểu về tranh lắm, nhưng về mặt này, anh tôi có con mắt rất tinh tường, mấy năm nay đã mua và sưu tầm được rất nhiều món có giá trị cao."
Uông Trung Quân có chút đắc ý:" Vật sưu tầm thời hòa bình, hóa vàng thời loạn thế. Thị trường nghệ thuật mấy năm gần đây càng lúc càng phát triển, chỉ cần gặp được hàng thật, tôi gần như sẽ không bỏ lỡ cơ hội mua nó."