Trương Hợp Hoan hiểu ý mà Văn Vịnh Thi muốn nói, bản thân cậu cũng không phải là người mù, đương nhiên có thể nhìn ra thiện cảm của cô dành cho cậu, nhưng bây giờ cậu chỉ còn sót lại sự áy náy với cô, mà thực ra ngay đầu, giữa bọn họ đã không phải là tình yêu, cho dù là trong quá khứ thì cậu cũng chỉ có dục vọng chiếm hữu với Văn Vịnh Thi.
Trương Hợp Hoan biết chỉ cần cậu muốn, Văn Vịnh Thi sẽ không chút do dự mà lao vào vòng tay của mình, nhưng nếu cứ như vậy thì cậu sẽ thành ra nông nỗi nào đây? Vậy thì có gì khác so với kiếp trước chứ?
Chú chó sói Danny chạy về phía bọn họ, khi nó đi tới bên cạnh Trương Hợp Hoan thì ngoan ngoãn nằm xuống, Trương Hợp Hoan đưa tay sờ sờ đầu nó.
Văn Vịnh Thi nói: “Tôi vẫn phải cảm ơn anh từ tận đáy lòng vì đã giúp đỡ tôi nhiều như vậy, nếu như không có anh thì tôi đã không thể có được ngày hôm nay.”
Trương Hợp Hoan cười nói: "Nghe cứ như đang trách móc tôi vậy."
Văn Vịnh Thi lắc đầu, nói: "Không, tiền cát xê đóng phim hiện tại của tôi cao gấp đôi trước đây, độ nhận diện cũng không ngừng tăng cao, ít nhất thì đã không còn ai chú ý đến scandal của tôi nữa, nếu không nhờ có anh thì trong mắt người khác, tôi vẫn chỉ là một cô người mẫu, một bình hoa di động mà thôi."
Trương Hợp Hoan nói: "Sao hôm nay cô lại xúc động thế?"
"Không phải xúc động mà là biết ơn." Văn Vịnh Thi cười đứng dậy.
"Thật ra tôi nên cảm ơn cô, cô là ngôi sao lớn đầu tiên gia nhập Tân Tinh Vực của chúng tôi."
Văn Vịnh Thi cười khanh khách: "Ngôi sao lớn gì chứ, Tân Tinh Vực làm gì có ngôi sao lớn nào." Cô ấy nhìn Trương Hợp Hoan rồi nói: "Ngôi sao lớn nhất và cũng là ngôi sao duy nhất, chính là anh!"
Trương Hợp Hoan gật đầu nói: "Tuy tôi biết rõ cô đang nịnh hót tôi nhưng nghe vẫn thấy thoải mái."
Cũng không phải Văn Vịnh Thi đang nịnh bợ cậu, cô ấy đã nhìn Trương Hợp Hoan từng bước đi lên đỉnh vinh quang, từ một nhân viên bình thường của đài truyền hình Nam Giang nhanh chóng phất lên thành ông chủ của một công ty truyền thông nổi tiếng. Có thể nói, tất cả những cú hit của công ty đều không thể nào không có bàn tay của anh.
Văn Vịnh Thi nói: "Tôi nghe nói "Điện thoại" sẽ chiếu vào lễ Halloween?"
"Đúng vậy, sau khi suy đi tính lại thì tôi thấy hay là cho vào chương trình Halloween là thích hợp nhất, áp lực cạnh tranh mà nó phải đối mặt cũng sẽ nhỏ hơn rất nhiều." Trương Hợp Hoan thấy ánh mắt tràn đầy chờ mong của Văn Vịnh Thi thì mỉm cười nói: "Diễn xuất của cô ở trong bộ phim này rất xuất sắc, tôi dự định sẽ gửi nó đến Liên hoan phim Thượng Hải năm sau."
"Giải Kim Tước?" Văn Vịnh Thi lắc đầu, cô ấy cũng không chắc chắn, hơn nữa cô ấy không nghĩ mình trong bộ phim này đã vượt qua An Nhiên, mặc dù cô ấy đã rất cố gắng nhưng diễn xuất vốn chú trọng vào kỹ năng thiên bẩm. Lúc trước, trong lòng cô ấy vẫn còn có chút không phục nhưng sau khi cô ấy và An Nhiên đóng chung bộ phim này, cô ấy lập tức nhận ra rằng, bất kể mình có nỗ lực bao nhiêu thì không thể sánh được với An Nhiên.
Bởi vì cảnh diễn chung của hai người ở trong "Điện thoại" rất nhiều, trong quá trình quay phim, Văn Vịnh Thi thường xuyên không bắt được trạng thái đóng phim của An Nhiên, cũng chính vì An Nhiên là một bạn diễn rất giỏi phối hợp mà tiềm năng diễn xuất của cô ấy trong bộ phim này mới được khơi dậy, cống hiến cho màn trình diễn tốt nhất trong đời cô ấy.
Văn Vịnh Thi nói: "Bây giờ tôi chỉ hy vọng bộ phim này sẽ không khiến công ty phải chịu thua lỗ là được rồi."
Trương Hợp Hoan cười ha ha nói: "Cô nghi ngờ mắt nhìn của tôi như vậy sao?"
"Không phải tôi nghi ngờ anh, mà là tôi không tin vào bản thân mình."
Trương Hợp Hoan nói: "Về phía phòng vé thì cô không cần phải lo lắng, tuy bộ phim của chúng ta có chi phí nhỏ nhưng tuyệt đối không phải sản xuất nhỏ, tôi ước tính phòng vé ít nhất cũng phải một trăm triệu."
Văn Vịnh Thi chớp chớp chớp mắt, tuy doanh thu phòng vé của “Thiến nữ u hồn" mà cô ấy đóng vai chính hơn hai trăm triệu nhưng bộ phim đó được sản xuất lớn, có khoản đầu tư kếch xù mà nhìn chung cũng không kiếm được bao nhiêu. “Điện thoại" thì khác, tổng chi phí chỉ vỏn vẹn vài trăm vạn, doanh thu phòng vé đạt ngàn vạn đã là có lời, doanh thu một trăm triệu chắc chắn là thắng lớn.
Văn Vịnh Thi nói: "Nếu thật sự bộ phim đó có thể đạt được doanh thu phòng vé hơn trăm triệu, thì biết đâu lại trở thành huyền thoại phòng vé trong nước."
Trương Hợp Hoan tràn đầy tin tưởng nói: "Đối với Tân Tinh Vực mà nói thì đây không tính là huyền thoại."
Tại cuộc họp trước khi ra mắt "Lão pháo nhi", CEO Thường Chiêu của Hoan Thị đã đề nghị bắt đầu suất chiếu sớm vào ngày 20.
Trương Hợp Hoan không tham gia cuộc họp này, Mục Tích Xuân đại diện cho cậu tham dự cuộc họp bày tỏ sự phản đối, Trương Hợp Hoan đã từng nói chuyện này với cô ấy, nguyên nhân Mục Tích Xuân phản đối chính là vì bọn họ đã đạt được thoả thuận với phía Hoa Nghệ, nếu như bọn họ tiến hành suất chiếu sớm thì chẳng phải là lật lọng hay sao?