Trương Hợp Hoan đang ở Bắc Kinh, thật ra cậu cũng đang cân nhắc nói chuyện với Hoa Nghệ nên vì thế đã đề nghị tìm một chỗ để gặp mặt bàn bạc, Uông Trung Lôi vui vẻ đồng ý.
Trương Hợp Hoan mời Uông Trung Lôi ăn cơm tại một nhà hàng chay tên là Tố Tâm Nhã Xá.
Sau khi Uông Trung Lôi đến nơi thì thấy Trương Hợp Hoan đã đến trước rồi, một nghệ nhân pha trà xinh đẹp đang pha trà, ông ta cười nói: “Không ngờ cậu lại tìm được một nơi tao nhã như vậy."
Trương Hợp Hoan đứng dậy nghênh đón, sau khi hai người ngồi xuống, Uông Trung Lôi nhận lấy chén trà rồi thưởng thức một ngụm trà xuân, giữa môi răng vương vấn hương thơm, cảm thán nói: "Người trẻ bây giờ càng ngày càng biết hưởng thụ cuộc sống."
Trương Hợp Hoan nói: "Cũng chỉ là cố gắng gượng mà sống cho qua ngày thôi."
Cả hai đều cười, thực ra thì trước khi Uông Trung Lôi đến đây, ông ta đã biết được chủ đề cuộc trò chuyện hôm nay của bọn họ rồi.
Trương Hợp Hoan thuật lại từ đầu đến cuối những chuyện đã xảy ra nói một lần, Uông Trung Lôi gật gật đầu, doanh thu phòng vé của Giáng sinh mấy năm nay tăng vọt, nhà làm phim ai mà không nhìn chằm chằm vào thời kỳ này, vẻ mặt của Thường Chiêu ngày đó quả thật có chút không tình nguyện.
Mặc dù Trương Hợp Hoan chiếm đến 40% tổng vốn đầu tư nhưng Hoan Thị và Miêu Nhãn cộng lại vẫn chiếm nhiều hơn cậu, cho nên cậu cũng không có quyền quyết định trong chuyện này, nếu không thì lúc trước cũng chẳng cần phải thương lượng với Thường Chiêu.
Uông Trung Lôi nói: "Hoan Tử, điều này khiến cho công ty của chúng tôi rất xấu hổ, vì vậy…" Ông ta nói đến đây thì cố tình dừng lại.
Trương Hợp Hoan gật gật đầu, nói: "Tôi hiểu rồi, tôi cũng biết mà, cho dù chuỗi rạp của các anh không chiếu "Điện thoại" thì tôi cũng sẽ không có oán hận gì."
Uông Trung Lôi nói: "Không chiếu thì tất nhiên là không được, nhưng nguồn lực lúc trước mà tôi chuẩn bị có lẽ cũng không dùng được, dù sao thì Hoa Nghệ cũng không phải của một mình tôi."
Trương Hợp Hoan gật gật đầu nói: "”Điện thoại” là một bộ phim có chi phí nhỏ, tôi vốn cũng không có ý định kiếm lời quá nhiều."
Uông Trung Lôi nói: "Sau này có cơ hội thì chúng ta cũng hợp tác một chút, trong kinh doanh kiêng kỵ nhất chính là lật lọng, mặc dù Hoan Thị có chút tài lực nhưng bọn họ chỉ mới tiến vào giới điện ảnh, loại thủ đoạn không theo quy tắc này có thể đạt được một vài lợi ích trong thời gian ngắn nhưng nhất định không thể trường tồn." Mỗi vòng tròn đều có quy tắc của nó, mà những quy tắc này có cái không được viết rõ ràng nhưng đều được ngầm đồng ý.
Trương Hợp Hoan nói: "Bất kể thế nào thì chuyện này đều do tôi không xử lý tốt."
Uông Trung Lôi cười nói: "Nào có nhiều chuyện thuận theo ý mình như vậy chứ."
Trương Hợp Hoan nói: "Hy vọng chuyện lần này sẽ không ảnh hưởng đến giao tình của anh và tôi."
"Chắc chắn là không."
Hành vi không tuân thủ quy tắc của "Lão pháo nhi” đã khiến Hoa Nghệ cảm thấy bức xúc, Uông Trung Quân thân là người đứng đầu của Hoa Nghệ, hiển nhiên không thể nuốt trôi cục tức này. Ông ta đã ra lệnh cho các cụm rạp dưới trướng Hoa Nghệ phải chăm sóc đặc biệt cho "Điện thoại", tuy Hoa Nghệ không làm đến mức không cho “Điện thoại” lên sóng một buổi nào nhưng về cơ bản đều là những suất chiếu rác như sáng sớm hoặc đêm muộn, hơn nữa đều bị giới hạn ở các hội trường nhỏ.
Mặc dù Tân Tinh Vực không phải là người khởi xướng suất chiếu sớm quy mô lớn nhưng nó lại trở thành nạn nhân đứng mũi chịu sào.
Ngày đầu tiên "Điện thoại" lên sóng đã bị cắt giảm đáng kể, tác động tiêu cực của suất chiếu sớm của “Lão pháo nhi” bắt đầu có ảnh hưởng đến “Điện thoại”, ngay cả Vạn Đạt cũng đã giảm tỷ suất chiếu của "Điện thoại" chỉ vì một lý do đơn giản, bởi vì suất chiếu sớm của “Lão pháo nhi” cũng đã ảnh hưởng đến bộ phim “Câu chuyện cảnh sát 2013” của bọn họ.
Giới điện ảnh có quy tắc của giới điện ảnh, những ai vi phạm các quy tắc này thì sẽ bị trừng phạt, Tân Tinh Vực là một trong những nhà sản xuất của “Lão pháo nhi”, bọn họ không thể hoàn toàn cắt đứt quan hệ với bộ phim đó được.
Tình hình vốn dĩ rất tốt, tỷ suất chiếu của ngày đầu dự kiến sẽ được hơn 28%, lúc này chỉ vì bị hành động của Hoan Thị ảnh hưởng dẫn đến thứ hạng của “Điện thoại” bị sụt giảm nghiêm trọng. Đây là hành vi góp sức tẩy chay của cả ngành công nghiệp, không có tuyên bố công khai nhưng những người trong ngành đều hiểu.
Còn chưa đầy nửa tháng trước khi công chiếu nhưng tỷ suất đã rớt xuống dưới 15%, giảm gần như một nửa. Mục Tích Xuân như ngồi trên đống lửa, trong miệng cũng có hai vết nhiệt miệng lớn, nếu cứ theo cái đà này thì ngày 1 tháng 11 chính thức công chiếu, e rằng ngay cả 10% suất phim cũng không đảm bảo được.
Đây là một cuộc góp sức tẩy chay ăn ý trong ngành công nghiệp, Tân Tinh Vực đã tổ chức một cuộc họp nội bộ về vấn đề này.
Mục Tích Xuân trước hết thuật lại tình cảnh éo le của tỷ suất chiếu phim, tình thế tỷ suất trước mắt không khả quan, hành vi phá hoại quy tắc của Hoan Thị đã bị cả ngành công nghiệp góp sức tẩy chay.