Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1372 - Chương 1372: Không Thể Đoán Được Bước Đi Tiếp Theo (1)

Chương 1372: Không thể đoán được bước đi tiếp theo (1) Chương 1372: Không thể đoán được bước đi tiếp theo (1)

Mục Tích Xuân nói: "Nhưng tỷ suất chiếu bây giờ rất bất lợi với chúng ta, nếu chúng ta kiên trì thi cuối cùng, tỷ suất phòng vé sẽ rơi vào tình trạng ảm đạm."

Quách Khải Toàn nói: "Thà chết trận còn hơn nhượng bộ? Tổng giám đốc Trương, chúng ta làm ăn chứ không phải thật sự đi đánh giặc, không cần phải tranh đấu khí thế làm gì."

Điện thoại di động của Mục Tích Xuân rung lên, cô ấy lấy điện thoại ra xem, mặt mày nhíu chặt, nói: ““Nhân chứng phi thường" đã cướp đi không ít tỷ suất chiếu của chúng ta, phòng chiếu lớn về cơ bản đều bị bọn họ cộng với hai bộ phim bom tấn Hollywood chiếm đoạt."

"Trì hoãn đi!" Quách Khải Toàn nói.

Trương Hợp Hoan lắc đầu nói: "Phim không nhất định phải chiếu ở rạp."

Tất cả mọi người đều sững sờ, ý cậu là sao? Phim mà không chiếu ở rạp thì còn biết đi đâu? Chẳng lẽ trực tiếp phát sóng trên mạng?

Quách Khải Toàn thăm dò hỏi: "Ý cậu là phát sóng trên mạng sao?"

Trương Hợp Hoan gật gật đầu nói: "Nếu các cụm rạp đã góp sức tẩy chay thì chúng ta cứ dứt khoát phát sóng trên mạng đi."

Quách Khải Toàn nói: "Hoàn toàn từ bỏ rạp chiếu phim ư? Chỉ phát sóng trực tuyến? Tại sao chứ! Muỗi nhỏ đến đâu cũng là thịt, chiếu phim và phát sóng trực tuyến lại không có mâu thuẫn."

Mục Tích Xuân nói: "Tổng giám đốc Trương, ý của cậu là hoàn toàn từ bỏ rạp phim sao?"

"Đúng vậy, tôi đúng là muốn hoàn toàn từ bỏ các cụm rạp, bọn họ muốn chơi độc quyền có phải không? Nghĩ rằng rạp phim là chuỗi sinh thái duy nhất của bộ phim? Tôi chỉ muốn cho bọn họ biết rằng không cần dựa vào các cụm rạp thì phim cũng có thể sống sót."

Mục Tích Xuân nói: “Việc thu hồi chi phí phát sóng trực tuyến cũng không khó khăn lắm, nhưng “Cô nàng ngổ ngáo” trước đó đã dành được ảnh hưởng và sự chú ý rất lớn ở ngoài rạp rồi sau này mới bắt đầu phát sóng trực tuyến, nếu chúng ta trực tiếp phát sóng phim thì giá vé để ra sao? Lịch phát sóng phim thế nào?"

Trương Hợp Hoan nói: “Lịch phát sóng vẫn vào lễ Halloween không thay đổi, nếu giá vé thấp nhất của rạp chiếu phim là 19,9 thì chúng ta có thể đặt giá vé thấp hơn. Mỗi vé xem phim là sáu nhân dân tệ, cả gia đình đều có thể xem."

La Bồi Hồng đặt ra một câu hỏi thực tế: “Còn bản lậu thì sao? Phải ngăn chặn vi phạm bản quyền thế nào?"

Trương Hợp Hoan nói: “Bây giờ ý thức về bản gốc của khán giả cũng ngày càng mạnh mẽ, bản thân giá vé vốn đã không đắt, vừa hay chúng ta có thể dùng bộ phim này để kiểm tra độ trung thành của khán giả với bản gốc, vẫn sử dụng quy tắc cũ, chúng ta và nền tảng chiếu phim chia đôi lợi nhuận năm – năm."

Mục Tích Xuân nói: “Cậu thật sự quyết định rồi?"

“Quyết định rồi!”

Uông Trung Quân đánh ra một cú birdie tuyệt đẹp, Phùng Cương khen ngợi: “Lợi hại thật, kỹ năng chơi golf của anh lại có tiến bộ."

Uông Trung Quân cười nói: “Không có gì đâu, chỉ là luyện tập nhiều mà thôi.”

Hai người đồng thời nở nụ cười, lúc này Uông Trung Lôi gọi điện thoại tới, Uông Trung Quân tháo găng tay ra nhận lấy điện thoại từ tay trợ lý, nghe xong lại đưa điện thoại di động cho trợ lý rồi nói với Phùng Cương: “”Điện thoại” đã huỷ phát sóng."

Phùng Cương cười nói: “Tôi biết ngay là như vậy mà, bất kể làm chuyện gì cũng phải chú ý đến quy tắc, không biết quy tắc thì chỉ có bị hiện thực vả cho đầu rơi máu chảy thôi."

Uông Trung Quân không nói gì, ánh mắt nhìn về phía một mảng màu xanh ngát kéo dài ở phương xa, vừa rồi em trai ông ta ở trong điện thoại nói đến chuyện “Điện thoại” huỷ phát sóng chứ không phải nói Tân Tinh Vực vì tình hình thực tế mà nhận thua, nó nói bộ phim này từ bỏ rạp chiếu phim để chuyển sang phát sóng trên mạng.

Phùng Cương nói: “Điều chỉnh lại lịch phát sóng cũng coi như bọn họ sáng suốt."

Uông Trung Quân nói: “Lịch phát sóng vẫn chưa được điều chỉnh."

Phùng Cương khẽ sửng sốt, vừa rồi Uông Trung Quân rõ ràng nói “Điện thoại” đã huỷ phát sóng, nếu không phải là điều chỉnh lại lịch phát sóng thì chẳng lẽ bộ phim này hoàn toàn không có ý định phát hành sao?

"Theo nguồn tin đáng tin cậy, “Điện thoại” sẽ không chiếu ở rạp phim nữa mà thay vào đó là phát sóng trực tuyến."

Phùng Cương ngạc nhiên: “Hoàn toàn từ bỏ rạp phim? Phát sóng trực tuyến? Anh đùa tôi đấy à? Phát sóng trực tuyến có thể có được bao nhiêu ảnh hưởng chứ? Đây là định cá chết lưới rách rồi."

Uông Trung Quân nói: “Trương Hợp Hoan thật đúng là không đi theo con đường tầm thường."

Phùng Cương có chút hả hê khi người gặp họa, nói: “Lần này thì hay rồi, phim chiếu rạp biến thành phim chiếu mạng."

Uông Trung Quân nói: “Nghe nói mỗi vé được định giá sáu nhân dân tệ."

Phùng Cương nói: “Cậu ta thật sự có niềm tin, nền tảng xem phim theo yêu cầu bình thường cũng chỉ mới hai tệ, cậu ta lại muốn sáu tệ, cho dù có một ngàn vạn lượt đặt mua thì doanh thu phòng vé cũng lắm cũng chỉ mới sáu ngàn vạn, trừ đi phần chia nhau với nền tảng, cậu ta tối đa chỉ có thể nhận được ba ngàn vạn."

Bình Luận (0)
Comment