Sau khi cảnh ngục đóng cửa lại, lúc này Trương Hợp Hoan mới thả tay xuống, không phải đã hứa sẽ dọn dẹp nhà vệ sinh sao? Bác cả sẽ không không vô duyên vô cớ nói những lời này.
Trương Hợp Hoan đi vào bồn cầu kiểm tra cẩn thận thì phát hiện ở đáy bồn cầu có một cái ống nước được dán bằng băng dán dính bên ngoài thành của ống thoát nước, nếu không cẩn thận tìm sẽ không phát hiện.
Trương Hợp Hoan lấy ra, mở bao nilon thì thấy bên trong có tiền mặt, hai hộp thuốc lá được giấu kín, ngoài ra còn có mấy hộp thuốc. Thứ khiến cậu ngạc nhiên nhất là bên trong còn có một chiếc điện thoại điện thoại nhìn qua chẳng khác nào chiếc thẻ. Cậu không nhìn nhầm, chính là điện thoại. Tiếc là nó không phải điện thoại thông minh, không thể cài đặt Centurion APP. Nhưng lần đầu tiên hệ thống phát triển cũng không phải điện thoại thông minh gì.
Tình huống trước mắt thì không được kén chọn, có thể có một cái điện thoại là quá tốt rồi. Có lẽ đây là chiếc điện thoại mà trước kia Trương Gia Thịnh mang vào.
Lúc Trương Hợp Hoan muốn bác ấy nghĩ cách lấy điện thoại thì không hề lấy ra, bây giờ đột nhiên bị đổi nhà tù, bác ấy không kịp mang đi nên mới nói cho Trương Hợp Hoan.
Tính ra thì Trương Gia Thịnh đã vào đây hơn nửa tháng, hy vọng chiếc điện thoại này còn pin. Trương Hợp Hoan giữ mở nguồn. Ưu điểm của chiếc điện thoại nhìn giống tấm thẻ này rất dễ che giấu, hơn nữa thì nó không phải điện thoại thông mình nên thời gian chờ rất lâu.
Pin vẫn còn đầy, nhưng tiếc là hệ thống không thể cài đặt Centurion APP. Trương Hợp Hoan chỉ có thể hy vọng hệ thống sẽ tìm được mình.
Không lâu sau, điện thoại bắt đầu rung lên, giống như tin nhắn đến muộn. Các đạo cụ liên tục được đưa đến trên điện thoại. Trương Hợp Hoan thầm thở phào nhẹ nhõm. Hệ thống Centurion vẫn rất hữu dụng, bất cứ tình huống nào cũng có thể tìm được cậu.
Nhưng bây giờ cậu không có nhiều thời gian để ý đến chuyện này. Cậu bắt đầu xem toàn bộ đạo cụ, phần lớn chúng không liên quan gì đến bẻ khóa hay vượt ngục, nhưng rất nhanh đã xuất hiện bất ngờ. Hệ thống tặng cho cậu thuật thôi miên mê hoặc. Lúc trước, nhờ thuật thôi miên mê hoặc và thuật bắt chước mà cậu có thể thoát khỏi cảnh nguy hiểm thành công lúc ở Hàn Quốc. Lần này cơ hội lại xuất hiện.
Trước đó cậu đã đổi thuật bắt chước, hơn nữa thuật thôi miên mê hoặc được bổ trợ mở hai lần, có lẽ lần này rời đi hẳn là không có vấn đề gì. Nhìn giá cả, 50 triệu điểm uy tín.
Trương Hợp Hoan trợn mắt há mồm, hệ thống này đúng là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của. Cậu nhớ rõ lúc ở Hàn Quốc mới chỉ 2 triệu điểm uy tín, lúc ấy cậu thấy quá đắt nên không mua. Bây giờ, mặc dù điểm uy tín của cậu không nhỏ nhưng còn chưa đến 100 triệu. Lần gần nhất, bởi vì bị cảnh sát Tai O giam giữ mà cậu đã mất hơn 10 triệu chỉ trong thời gian ngắn, lần này hệ thống lại muốn hơn một nửa.
Lần này cậu chỉ có thể chấp nhận bị làm thịt chứ hệ thống sẽ không cho cậu cò kè mặc cả. Hơn nữa phía trên vật phẩm còn ghi rõ chỉ có thời hạn ba phút, nói cách khác nếu cậu hơi một do dự thì đạo cụ này sẽ biến mất.
Trương Hợp Hoan vội ấn nút đổi thuật thôi miên mê hoặc trước thời hạn. 艺多不压身, dù sao lần này, đổi một lần là có thể dùng cả đời. Điểm uy tín còn có thể kiếm lại, chứ người không có tự do thì không thể làm được gì.
Hơn nữa, nếu cậu bị kết tội, uy tín của cậu chắc chắn sẽ giảm mạnh, thay vì mất nó một cách vô ích, không bằng để hệ thống chiếm tiện nghi. Sau khi nghĩ vậy, Trương Hợp Hoan đã đổi tất cả đạo cụ.
Thuật thạch sùng bám tường, xuyên qua khoảng không, bách phát bách trúng, sai sót hay không, ngoài ra còn bàn tay kim cương. Trương Hợp Hoan bất chấp tất cả, đứng bên cạnh bồn cầu không ngừng thao tác trên tấm thẻ.
Màn hình tấm thẻ quá nhỏ, phải bấm hơn chục lần mới đọc hết được phần mô tả của đạo cụ nên Trương Hợp Hoan chủ yếu là nghiên cứu thuật thôi miên mê hoặc.
Cậu còn chưa kịp đọc đến mục tiêu thì có hai tên giám ngục đến thẩm vấn, Trương Hợp Hoan nghe thấy động tĩnh thì nhanh tay tắt điện thoại rồi giấu đi.
Người phụ trách thẩm vấn cậu lần này vẫn là trưởng phỏng bộ phận chống băng đảng xã hội đen Lý Quốc Hùng. Sau khi Trương Hợp Hoan ngồi xuống, Lý Quốc Hùng mới nói: "Vẫn sống được ở đây à?"
Trương Hợp Hoan nói: "Nhờ phúc của anh mà ngày nào tôi cũng ăn no, ngủ ngon."
"Vậy là tốt rồi." Lý Quốc Hùng ra hiệu với trợ lý bên cạnh, tỏ vẻ có thể bắt đầu thẩm vấn được rồi.
Lúc này, Trương Hợp Hoan liếc mắt đưa tình với anh ta, Lý Quốc Hùng nhíu mày, tên này có ý gì?
“Trưởng phòng Lý!" Trương Hợp Hoan nũng nịu nói, Lý Quốc Hùng nghe thấy giọng điệu của cậu thì nổi da gà toàn thân, trên hồ sơ cũng không viết thiên hướng tình dục của tên này có vấn đề mà.