Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 1411 - Chương 1411: Bắt Chước Ngụy Trang (2)

Chương 1411: Bắt chước ngụy trang (2) Chương 1411: Bắt chước ngụy trang (2)

Trương Hợp Hoan nghênh ngang rời khỏi phòng bệnh, gặp y tá trực ban đi tới từ đối diện.

"Bác sĩ Khương!"

Trương Hợp Hoan khẽ vuốt cằm ra hiệu.

Y tá mê muội nhìn bóng lưng hơn người của cậu.

Ở tầng nhỏ lóe lên ánh đèn, Trương Hợp Hoan gặp hai vệ sĩ ngăn cản ở cửa ra vào, bệnh viện đã sắp xếp bác sĩ và người chăm sóc riêng cho Trương Phú Hâm, dù Trương Hợp Hoan lấy được áo khoác trắng giả mạo thân phận bác sĩ Khương, nhưng bác sĩ Khương cũng không phải là nhân viên y tế được chỉ định, cho nên cũng không được đi vào.

Trương Hợp Hoan thầm than trong lòng, ông nội ở đây chính là giai cấp đặc quyền, trận phong ba Phú Hâm này có thể sẽ tạo thành một chút tổn thất, nhưng đối với tập đoàn Phú Hâm rễ sâu lá tốt mà nói thì cũng chỉ là chín trâu mất sợi lông mà thôi, làm như vậy, dụng ý chính là muốn loại trừ Trương Gia Thịnh ra ngoài, dựa theo cách nói của Trương Gia Thịnh, Trương Gia Long không làm được chuyện lớn như vậy, mặc dù anh ấy không nói rõ, nhưng Trương Hợp Hoan vẫn nghe ra ý của anh ấy, Trương Gia Thịnh nghi ngờ người thao túng ở phía sau chính là ông cụ Trương Phú Hâm.

Mặc dù Trương Hợp Hoan cảm thấy trên lý luận có tồn tại loại khả năng này, nhưng khả năng xảy ra trong hiện thực lại gần như bằng không, cậu không nghĩ ra được động cơ để ông nội ra tay với con trai và cháu trai ruột, dù sao hai người họ cũng đã đều tỏ ý muốn từ bỏ quyền thừa kế tài sản, lúc trước khi ông cụ muốn thay thận, bố còn vội vàng đi làm xét nghiệm tương thích, hổ dữ không ăn thịt con, ông nội hẳn sẽ không làm như vậy.

Không vào được từ cửa chính, Trương Hợp Hoan chỉ có thể lựa chọn trèo tường, đi dạo quanh tòa nhà một vòng, tìm được điểm mù của camera, cậu cởi áo khoác trắng, sử dụng thuật thạch sùng bám tường leo lên.

Đi tới phòng ông nội, ánh đèn trong phòng sáng rõ, xuyên qua cửa sổ nhìn vào bên trong, thấy bên trong có hai người đang nói chuyện, một người là ông nội, một người khác là chú Trương Gia Long.

Khuôn mặt Trương Gia Long đối diện với cửa sổ, cho nên thấy rất rõ ràng, tên này đang cười vô cùng vui vẻ, ông nội ngồi quay lưng lại, nhưng từ tình hình của ông ấy xem ra, thân thể vẫn còn khỏe mạnh, hoàn toàn không có dáng vẻ tính mạng đang ngàn cân treo sợi tóc như lời đồn.

Cửa sổ cách âm rất tốt, không nghe được bên trong nói cái gì, Trương Hợp Hoan cũng không dám tùy tiện phá cửa sổ xông vào.

Ước chừng qua hơn mười phút, nhìn thấy Trương Gia Long quay người chào tạm biệt, lúc này Trương Phú Hâm cũng đứng lên, nhìn dáng vẻ của ông ấy, hoàn toàn không giống bị bệnh.

Trương Gia Long đi ra xe, tài xế mở cửa xe cho ông ấy, sau khi Trương Gia Long lên xe, điện thoại lập tức vang lên.

"Cái gì? Cậu nói cái gì?"

Nghe thấy tin tức Trương Hợp Hoan vượt ngục thoát đi, Trương Gia Long khiếp sợ không thôi, sao có thể? Ông ấy nhìn ra ngoài xe mấy lần, có tật giật mình, nếu như Trương Hợp Hoan chạy mất rồi, chuyện đầu tiên phải làm có phải là đến tìm mình gây phiền phức không?

Tài xế vẫn chưa lái xe, Trương Gia Long nói: "Không lái xe đi à? Sao thế?"

Tài xế xoay người, nhìn vào ánh mắt của ông ấy: "Chú nhìn xem con là ai?"

Trương Gia Long nhìn qua tài xế, ánh mắt bị đôi mắt của cậu hấp dẫn, suy nghĩ nhất thời như rơi vào một vòng xoáy khổng lồ, cảm thấy toàn thân bị hỗn độn nuốt chửng, ông ấy quên mất hiện giờ đang ở đâu, ý thức đã ở ngoài thân thể.

Trương Gia Long lẩm bẩm nói: "Con, con là"

Tài xế này thật ra là do Trương Hợp Hoan bắt chước ngụy trang thành, khi nhìn thấy Trương Gia Long rời đi, cậu đã đi vào xe Trương Gia Long trước, nhân lúc tài xế không đề phòng mà đánh ngất xỉu, giấu ở trong cốp sau, hiện tại đến lượt Trương Gia Long.

Trương Hợp Hoan nói: "Trương Gia Long."

"Có!"

Trương Gia Long ngây ngốc, ngơ ngác nhìn Trương Hợp Hoan, lúc này đã hoàn toàn tiến vào trạng thái bị thôi miên.

Thuật thôi miên mê hoặc mạnh mẽ hơn thuật thôi miên phổ thông nhiều, thông qua thời gian này sử dụng, Trương Hợp Hoan đã dùng thuận buồm xuôi gió.

"Chuyện của bố con Trương Hợp Hoan có phải cái bẫy do chú bố trí không?"

"Phải!"

Nếu như không phải lo tên này thức tỉnh, Trương Hợp Hoan thật sự muốn lập tức đi lên tát cho ông ta hai cái để giải hận, chú cái khỉ gì, cốt nhục thân tình cái mẹ gì, tất cả đều là kịch bản, mình vậy mà bị thằng này mê hoặc, đời trước hoàn toàn không có người chú này. Bây giờ nghĩ kỹ một chút, cũng không thể trách người ta, do mình quá bất cẩn, quá trọng tình cảm.

Trương Hợp Hoan nói: "Bắt đầu từ khi Trương Hợp Hoan tìm ông mượn năm ngàn vạn, ông đã bắt đầu cố ý kéo cậu ấy vào trong bẫy đúng không?" Trương Gia Long nói: "Phải! Là do nó tìm tôi mượn năm ngàn vạn, dù sao nó cũng còn trẻ, cho rằng tôi là chú nó nên tin tưởng tôi vô điều kiện, thậm chí không nghi ngờ lai lịch của số tiền kia. Mặc dù tôi chuyển số tiền kia cho nó, nhưng ở trong Phú Hâm, tôi không có quyền lực này, khoản tiền vượt qua một ngàn vạn cũng phải cần Trương Gia Thịnh ký tên."

Bình Luận (0)
Comment