Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 208 - Chương 208: Tôi Sẽ Không Ký (1)

Chương 208: Tôi sẽ không ký (1) Chương 208: Tôi sẽ không ký (1)

Càng nghĩ, cậu quyết định vẫn báo cảnh sát, đương nhiên không có khả năng gọi 110, chuyện này đi cấp bậc bình thường tám chín phần mười nói không rõ được, chỉ có thể kiên trì điện thoại cho Kiều Thắng Nam, dù sao cảnh sát mà cậu biết cũng không nhiều lắm, có thể tín nhiệm lại càng ít, Kiều Thắng Nam trùng hợp là có thể tín nhiệm, càng quan trọng là, tối hôm qua chuyện dọa người của cậu Kiều Thắng Nam đều biết tất cả.

Kiều Thắng Nam bên kia thật ra không có không bắt máy, tiếng chuông vang vài cái, cô đã bắt điện thoại: "Nói!"

Trương Hợp Hoan nói: "Có người muốn tống tiền tôi!"

"Anh gọi 110." Kiều Thắng Nam lập tức cúp điện thoại.

Trương Hợp Hoan từ trong thanh âm của cô có thể nghe ra chán ghét đối với mình, có thể lý giải, đừng nói Kiều Thắng Nam ghét bỏ, nhớ tới bộ dáng chật vật tối hôm qua, ngay cả chính cậu cũng chán ghét bản thân, ngừng một lát, lại gọi qua.

Lần này thời gian chờ đợi hơi dài quá một ít.

Kiều Thắng Nam cuối cùng vẫn bắt điện thoại: "Tôi thật vất vả mới có một ngày nghỉ, anh có phiền không?"

"Tôi có chuyện muốn nói với cô."

"Không có hứng thú."

"Tôi sẽ trực tiếp đi thị cục tự thú, nói ra chuyện tối hôm qua cô làm việc thiên tư trái pháp luật."

Kiều Thắng Nam ngơ ra, một lát sau mới phản ứng lại: "Trương Hợp Hoan tên khốn này, anh dám áp chế tôi!"

Trương Hợp Hoan nói: "Tư vị bị người áp chế khó chịu chứ, tôi giờ đi đón cô, nếu tôi không đón được cô, ta thực dám đi tự thú."

Kiều Thắng Nam bị mặt hàng này làm cho rối loạn hết cả, đồ thối không biết xấu hổ, ngày hôm qua bổn cô nương động tâm trắc ẩn thả cho một con đường, hắn không những không tri ân báo đáp, ngược lại lấy oán trả ơn, lại có thể dám áp chế mình? Cô khống chế cảm xúc một chút, để cho Trương Hợp Hoan đến Đông Phương Nhuận Uyển đón cô.

Kiều Thắng Nam hơi chút sửa sang lại một chút rồi ra ngoài, đi đến cửa tiểu khu, không thấy Trương Hợp Hoan, chỉ nhìn thấy một chiếc BJ212 rách nát dừng ở nơi đó, đang tìm tìm Trương Hợp Hoan, chiếc xe nọ nhấn còi.

Kiều Thắng Nam lúc này mới lưu ý đến lái xe là Trương Hợp Hoan, cô gật gật đầu, sát khí lẫm lẫm đi qua.

Trương Hợp Hoan hạ cửa kính xe xuống cười với cô nói: "Lên xe!"

Kiều Thắng Nam chỉ vào hắn lạnh lùng nói: "Đi xuống cho tôi!"

Trương Hợp Hoan nói: "Cô đi lên trước đi, tôi thực không lừa cô, có người áp chế tôi, cô đi theo tôi một chuyến."

Kiều Thắng Nam nói: "Anh không báo cảnh sát à?"

Trương Hợp Hoan thở dài nói: "Chuyện này nói đến cũng dài, thực không có biện pháp báo cảnh sát, cô đi lên, tôi nói tỉ mỉ với cô."

Hai người giằng co một phen, Kiều Thắng Nam rốt cuộc vẫn lên xe, cũng không nhớ tới lần trước ngồi chiếc xe rách như vậy là khi nào.

Trương Hợp Hoan bắt đầu khởi động xe, hự hự hự, liên tiếp ba lượt mới có thể khởi động được, xe rung rung kịch liệt, Kiều Thắng Nam cảm giác mình ngồi ở trên máy rung cơ, toàn thân đều rung lên theo.

Trương Hợp Hoan lái xe chạy về phía cây số tám.

"Trương Hợp Hoan, tôi đêm qua không ngủ, thực không rảnh để làm loạn với cậu, có việc nói đo, dừng xe lại cho tôi."

Trương Hợp Hoan cười nói: "Cái xe này không phanh được, một khi đã khởi động là không dừng lại được."

Kiều Thắng Nam liếc mắt xem thường: "Không biết xấu hổ!"

Trương Hợp Hoan nói: "Tôi biết cô nghĩ về tôi là không có gì tốt, chuyện này tôi phải giải thích cho cô một chút."

Kiều Thắng Nam hạ cửa kính xe xuống, ánh mắt nhìn ra bên ngoài, không có hứng thú nghe cậu nói.

Trương Hợp Hoan mới mặc kệ cô có hứng thú hay không, dù sao cậu cũng phải nói ra chân tướng, Trương Hợp Hoan cũng không sợ chọc người, cũng không phải làm ra chuyện rồi không dám thừa nhận.

Kiều Thắng Nam nói: "Anh không làm ra chuyện trái pháp loạn kỷ thì chạy cái gì?"

"Nói lời thừa, tôi tốt xấu cũng coi như là người có danh tiếng, ngày hôm qua cảnh sát các người hành động lớn như vậy, nơi nơi đều là xe cảnh sát, hiện trường còn có nhiều phóng viên truyền thông như vậy, vạn nhất tôi bị bắt ngay tại chỗ, thì khó coi tới cỡ nào? Hơn nữa, cho dù tôi trong sạch, ở trong loại tình huống đó cũng không có ai tin tưởng."

Kiều Thắng Nam cười lạnh một tiếng: "Đừng vội làm sạch bản thân, Hoa Thường Oái là nơi nào cậu không biết sao?"

Trương Hợp Hoan nói: "Tôi thật không biết, tôi công tác không bao lâu, điều về Bằng Thành còn chưa đến một tháng, tôi nào biết chỗ đó là làm cái gì, tôi còn tưởng là chỉ ca hát bình thường, đi vào mới cảm giác không đúng."

"Cảm giác không đúng còn không bỏ được mà đi ra?"

"Nói chuyện đừng âm dương quái khí như vậy chứ, đi ra cũng phải có quá trình phải không? Tôi đang chuẩn bị đi ra, cảnh sát các người đã bắt đầu hành động."

"Những lời này cũng chỉ nói nghe cho vui thôi, trăm ngàn chỗ hở, anh không làm chuyện xấu thì trốn cái gì? Cảnh sát chúng tôi sẽ không oan uổng người tốt cũng sẽ không bỏ qua…" nói tới đây Kiều Thắng Nam có chút nói không được, mình ngày hôm qua cũng đã bỏ qua một người xấu rồi.

Bình Luận (0)
Comment