Tần quản lí đứng ở ban công lầu hai xem náo nhiệt, nhìn thấy Trương Hợp Hoan đột nhiên hiện thân, bị dọa giật mình, xoay người chạy vào trong phòng, bị Trương Hợp Hoan đuổi theo, Trương Hợp Hoan một tay nắm lấy áo của hắn.
Tần quản lí cái khó ló cái khôn, làm một cái kim thiền thoát xác, thành công cởi áo khoác, mặc áo sơmi tiếp tục chạy trốn, nhưng phía trước đã không còn đường, mặt hàng này hiển nhiên là bị dọa vỡ mật, thế mà cắn răng một cái leo lên ban công, chỉ vào Trương Hợp Hoan nói: "Mày đừng qua đây đừng qua đây, mày dám qua đây tao sẽ nhảy từ đây xuống "
Trương Hợp Hoan cầm áo của hắn đi qua.
"Mày đừng qua đây" Tần quản lí hai đùi đang run lên.
Trương Hợp Hoan nói: "Nhảy đi, hay là để tao giúp mày một tay."
Tần quản lí vẻ mặt cầu xin: "Tao không nhảy tao sai rồi tao sai rồi…"
Trương Hợp Hoan đã một tay nắm lấy hắn đẩy khỏi ban công, lầu hai không tính là cao, ngã không chết người, Trương Hợp Hoan xuống tay cũng đủ đen, Tần quản lí rơi vào trong một bãi bùn, kêu thảm: "Giết người, giết người…"
Nào có người quản tới hắn, bên ngoài tình hình chiến đấu kịch liệt chưa từng có, Kiều Thắng Nam giống như một con báo cái đánh vào trận doanh địch như vào chỗ không người, đến chỗ nào là chỗ đó tan tác, hơn mười tên không có ai là đối thủ của cô ta.
Cát tổng nguyên bản còn ngồi ở bên bàn trà lẳng lặng uống trà, tuy bị Trương Hợp Hoan vừa rồi rót ướt cả đầu, nhưng trước mặt đám huynh đệ cũng phải làm màu đến cùng, Trương Hợp Hoan mày không cho tao mặt mũi, trước để cho người đánh mày răng rơi đầy đất.
Nghe được bên ngoài tiếng kêu thảm thiết, hắn bắt đầu cảm giác không ổn, thời điểm chuẩn bị đi ra xem tình huống, đã nghe được tiếng đập cửa.
Trương Hợp Hoan cười tủm tỉm đi đến.
Cát tổng chạy nhanh đứng dậy, một bên lui về phía sau một bên nói: "Mày mày đừng qua đây mày đừng qua đây…"
Trương Hợp Hoan nói: "Cát tổng, ngồi xuống, ngồi xuống nói chuyện."
Cát tổng nói: "Tao không nói chuyện với mày, mày mà như vậy tao sẽ báo cảnh sát…"
Trương Hợp Hoan bật cười, con cháu này lại có thể muốn báo cảnh sát, từng bước một bức hắn đến góc tường.
Cát tổng vừa rồi biểu hiện giống như sơn dương đợi làm thịt đột nhiên một quyền nhằm vào cằm của cậu, mặt hàng này cũng đủ giảo hoạt, muốn đánh cho Trương Hợp Hoan một cái trở tay không kịp.
Trương Hợp Hoan một tay bắt lấy cổ tay hắn, giơ tay phải lên, nhằm vào cái đầu trọc của hắn hung hăng cho một cái tát: "Mày dám đánh lén tao à!"
"Tôi không…"
Bốp! Lại một cái tát, tát cho Cát tổng mắt lóe sao vàng.
Trương Hợp Hoan nói: "Muốn hại tao có phải không? Chỉ chút đạo hạnh như mày mà dám chơi âm mưu với lão tử, thời điểm tao lăn lộn giới giải trí mày có khả năng còn vá vỏ xe ở bên đường!"
Bốp! Lại một cái tát.
Cát tổng một tay bị cậu giữ lấy, một tay che mặt, nhưng mặt chung quy vẫn quá lớn, thật ra cho dù hắn che được mặt cũng không che được cái đầu trọc, Trương Hợp Hoan thấy hắn che mặt liền chọn cái đầu trọc mà xuống tay, một cái tát đánh xuống, thanh âm thanh thúy vang dội, đánh cho Cát tổng đầu váng mắt hoa, mấy cái tát đánh cho hắn mất hết uy phong, đã khong quản tới chuyện làm màu làm mè gì nữa: "Trương lão đệ, cậu đừng đánh, tôi sai rồi, tôi sai không được sao? Là tôi có mắt không nhìn được Thái Sơn, tôi…"
Trương Hợp Hoan nói: "Ngày hôm qua có phải mày muốn âm tao, có phải mày muốn thông qua thủ đoạn không thể ra ánh sáng bức tao bán vãi bản quyền không?"
"A…"
Bốp!
Trả lời chậm cũng là một cái tát, cái tát này quất càng ác, miệng Cát tổng đã bị tát đến sưng cả lên.
"Đúng, là tôi muốn lấy bản quyền của cậu, tôi mời cậu đi Hoa Thường Oái vốn chuẩn bị chuốc mê, rồi tìm một em út đến chụp chung với cậu, đến lúc đó cậu sẽ phải ngoan ngoãn nghe lời, nhưng tôi cũng không nghĩ tới… không nghĩ tới cậu lại không dính bài này của tôi…"
Trương Hợp Hoan trong lòng thầm mắng, may lão tử đời này bắt đầu để ý, cũng thiệt mày tối hôm qua mời em út đến cũng không được, đổi thành mình trong quá khứ thì chưa chắc đã không trúng chiêu này của hắn.
Càng nghĩ càng tức giận, con mẹ nó quá xem nhẹ thưởng thức của mình, lại có thể dùng loại em út thấm kém như vậy đến làm mỹ nhân kế với mình, Trương Hợp Hoan này cái gì còn chưa thấy? Có thể chịu lừa gạt, nhưng không chịu được báng bổ thẩm mỹ của mình!
Trở tay lại một cái tát, lần này bị Cát tổng ngăn được, Trương Hợp Hoan thấy hắn dám ngăn, hung hăng lại một cái tát lên trên cái đầu trọc của hắn.
Cát tổng khóc không ra nước mắt, tôi không nói bị đánh, tôi nói thật cũng bị đánh, cái này cũng quá bắt nạt người đi, Cát tổng nói: "Trương lão đệ, tôi không cần bản quyền của cậu là được chứ gì? Cậu đừng đánh, cậu xuống tay không nhẹ không nặng, rất có khả năng sẽ gây thương tích cho tôi, đó là trái pháp luật."