Kiều Thắng Nam đưa tay nhéo lỗ tai hắn: "Muốn chết à!"
"Ai ui, cô buông tay, cô buông tay, cảnh sát giao thông, cảnh sát giao thông "
Thật sự là sợ cái gì đến cái đó, cảnh sát giao thông ở ngã tư đường đã thấy đôi nam nữ bên trong xe đang liếc mắt đưa tình, tay phải mang găng trắng chỉ vào bọn họ, dùng tay ra hiệu dừng xe ở bên đường.
Kiều Thắng Nam nhanh buông tay, Trương Hợp Hoan nói: "Tôi đã nói với cô có cảnh sát giao thông rồi, với tính cảnh giác này cô làm thế nào mà trà trộn vào đội ngũ cảnh sát vậy."
Trương Hợp Hoan dừng xe lại, cảnh sát giao thông đi tới chào cậu rồi nói: "Đồng chí mời đưa ra giấy tờ xe cùng bằng lái."
Kiều Thắng Nam nhanh đi qua, lấy ra giấy tờ của bản thân cho cảnh sát giao thông xem một chút, cảnh sát giao thông nhanh nghiêm chào.
Kiều Thắng Nam nói: "Chúng tôi là đội hình cảnh thị cục, đang chấp hành nhiệm vụ bí mật."
Cảnh sát giao thông tin là thật, lại chào rồi đi.
Trương Hợp Hoan nhẹ nhàng thở ra, tránh thoát một kiếp, thời điểm chuẩn bị lên xe, Kiều Thắng Nam bảo cậu đi ghế phụ ngồi, cô là không muốn gặp lại loại tình huống này.
Trương Hợp Hoan nhắc nhở Kiều Thắng Nam: "Họp số tay."
Kiều Thắng Nam nói: "Khinh thường người à, tôi 18 tuổi đã có bằng lái, hiện tại là A1."
Trương Hợp Hoan nằm ở trên ghế: "Có bằng lái vị tất đã biết lái xe."
Kiều Thắng Nam chẳng những biết lái, hơn nữa lái rất khá, đưa xe Trương Hợp Hoan đến đài, nơi này cách chỗ cô ở đã không xa, cô quyết định đi bộ về, tuy Trương Hợp Hoan tỏ vẻ muốn đưa cô đi, Kiều Thắng Nam xin miễn, để cho Trương Hợp Hoan an phận chút, trước khi lấy bằng lái tốt nhất đặt xe ở bãi đỗ xe, lần sau bị bắt chỉ sợ cũng không may mắn như vậy.
Hai người bên này đang trò chuyện, một chiếc Audi A8 dừng ở cạnh bọn họ, Lâm Tiểu Phượng từ trong xe đi xuống, là bạn trai Mạnh Vĩnh Cương đưa cô lại đây.
Lâm Tiểu Phượng nhìn thấy hai người bọn họ thì rất vui vẻ: "A, hai người sao ở cùng một chỗ vậy?"
Kiều Thắng Nam lo lắng Lâm Tiểu Phượng hiểu lầm, nói Trương Hợp Hoan bị giữ xe, nên tìm cô hỗ trợ đưa xe về.
Trương Hợp Hoan phát hiện Kiều Thắng Nam đầu óc cũng thực thông minh, nói dối mặt cũng không đổi sắc.
Mạnh Vĩnh Cương cũng dừng xe đến chào hỏi với bọn họ, thuận tiện đề nghị buổi tối cùng nhau ăn cơm, Kiều Thắng Nam có vẻ có chút có lệ, lấy cớ đã hai ngày bận rộn công tác có chút mệt mỏi, giờ chỉ muốn trở về nghỉ ngơi.
Mạnh Vĩnh Cương chủ động đề nghị muốn tiễn cô, Kiều Thắng Nam nói Trương Hợp Hoan đã nói muốn tiễn cô rồi, Trương Hợp Hoan cũng rất phối hợp, mở cửa xe mời Kiều Thắng Nam lên xe, lái xe chạy về tiểu khu của cô.
Mạnh Vĩnh Cương nhìn theo chiếc BJ212 đi xa, thấp giọng nói: "Hai người họ cùng một chỗ khi nào vậy?"
Lâm Tiểu Phượng nói: "Không có, hiện tại giống như vẫn là bạn bè bình thường mà."
Mạnh Vĩnh Cương lắc lắc đầu nói: "Anh nhìn ra được, Kiều Thắng Nam đối với cậu ta không bình thường."
Lâm Tiểu Phượng lừ mắt: "Anh vừa rồi muốn đưa Kiều Thắng Nam về nhà, là có ý gì?"
"Cô ấy không phải khuê mật của em sao? Anh là khách khí khách khí."
"Mạnh Vĩnh Cương, em cảnh cáo anh, anh nếu dám để ý tới khuê mật của em, em giết chết anh đó."
"Thím à, cô ta là ai vậy? Chút đạo hạnh của anh chỉ đối phó được tiểu yêu tinh như em thôi."
"Phì, anh mới yêu tinh."
Trương Hợp Hoan lái xe đưa Kiều Thắng Nam đến cửa tiểu khu, Kiều Thắng Nam bảo cậu đi vào trong chút, trực tiếp lái xuống gara dưới đất. Thời điểm Trương Hợp Hoan đang muốn trêu chọc cô có phải chuẩn bị mời mình uống một ly hay không, Kiều Thắng Nam đã rút đi chìa khóa xe.
"Anh trở về đi, chìa khóa xe tôi giữ giúp anh, chờ anh lấy được bằng lái thì đến lấy."
Trương Hợp Hoan dở khóc dở cười nói: "Kiều Thắng Nam, quá mức rồi, cái này gọi là hành vi chiếm đoạt tài sản người khác bất hợp pháp."
Kiều Thắng Nam cười lên: "Lái xe thật ra không tệ, nhân phẩm không được, nhanh trở về đi."
Trương Hợp Hoan sau khi xuống xe, nhìn nhìn cửa sau nhà Kiều Thắng Nam, hẳn là nối thẳng tầng hầm biệt thự.
"Không mời tôi vào sao?"
Kiều Thắng Nam nói: "Ngày khác đi, hôm nay tôi rất mệt mỏi, ngày hôm qua bởi vì chuyện hành động vẫn chưa ngủ, hôm nay lại bị anh lợi dụng đánh một trận."
Trương Hợp Hoan gật gật đầu: "Tôi đại ân không lời nào cảm tạ hết, chuyện cô làm việc thiên tư trái pháp luật tôi coi như chưa từng phát sinh."
Kiều Thắng Nam trừng mắt nhìn cậu một cái: "Trương Hợp Hoan anh nếu còn dám đề cập chuyện tối hôm qua với tôi, chúng ta xem như không bạn bè gì cả."
Trương Hợp Hoan cười nói: "Đến cùng vẫn xem tôi là bạn."
Kiều Thắng Nam đi lên bậc thang mở cửa, khoát tay áo với cậu.
Trương Hợp Hoan nói: "Chuyện bằng lái kính nhờ."
Kiều Thắng Nam nhíu mày: "Cút, anh còn muốn gian cả tôi à!"