Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 217 - Chương 217: Giọng Khách Át Giọng Chủ (2)

Chương 217: Giọng khách át giọng chủ (2) Chương 217: Giọng khách át giọng chủ (2)

Tiếu Ca nói: "Tôi vẫn từ tính văn học mà nói chuyện đi, hành văn thực nát, miêu tả nhợt nhạt, khiếm khuyết kỹ xảo văn học cơ bản nhất, vì cái gọi là đào bới ác trong nhân tính mà hy sinh tính hợp lý trong câu chuyện, hành vi nhân vật đen đến sai lệch, nếu lòng người hiểm ác như thế, tôi rất khó tưởng tượng thế giới này còn có ánh mặt trời, cả bộ tác phẩm truyền một cỗ năng lượng xấu tiêu cực. Tôi cũng nói rõ một chút, tôi không phải nhằm vào tác giả, tôi cho rằng một tác phẩm tốt đầu tiên phải truyền lại cho độc giả năng lượng tích cực hướng về phía trước, mà không phải làm cho người đọc tác phẩm mất đi hy vọng đối với thế giới này."

Trần Tiền cười nói: "Giáo sư Tiếu vẫn bén nhọn như vậy, Trương Hợp Hoan, làm nguyên tác giả tác phẩm này, anh có tán đồng đánh giá của giáo sư Tiếu không?"

Phê phán gọn gàng dứt khoát làm cho Trương Hợp Hoan có chút trở tay không kịp, cái này không giống với tin tức mà trước đó cậu nhận được, đài truyền hình không chỉ muốn lấy nhiệt độ, mà còn muốn thông qua kỳ tiết mục này tiến hành phủ định đối với cậu.

Bất quá Trương Hợp Hoan nhanh chóng trấn định xuống, binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, muốn làm cho mình xấu mặt ở trước mặt mọi người sao, nào có dễ như vậy.

"Không tán đồng!" Trương Hợp Hoan cười tủm tỉm nói, nếu không phải ở trên TV, cậu khẳng định sẽ nói Tiếu Ca là miệng đánh rắm!

Tiếu Ca làm ra thủ thế, ý bảo cậu có thể nói thoải mái.

Trương Hợp Hoan nói: "Giáo sư Tiếu hẳn là vùi đầu trong học thuật, cũng không hiểu đối với phân loại tiểu thuyết cùng kịch truyền thanh có tiếng, mọi người cũng biết "Đứa trẻ hư" chỉ là một vở kịch truyền thanh, ít nhất cho tới giờ, tôi mới là người duy nhất trên thế giới này xem qua đầy đủ cả bộ tiểu thuyết, xin hỏi giáo sư Tiếu, ngài từ nơi nào nhìn ra hành văn? Lại từ nơi nào đưa ra kết luận miêu tả nhợt nhạt?"

Tiếu Ca vẻ mặt hơi hiển xấu hổ, chuyện quan trọng như vậy lại có thể bị ông xem nhẹ, đúng vậy, đây là kịch truyền thanh, tiểu thuyết căn bản không xuất bản, mình nói về tính văn học cái rắm gì! Nó căn bản là không có tính văn học!

Trương Hợp Hoan nói: "Giáo sư Tiếu thời điểm xem kịch truyền hình cũng sẽ bình luận hành văn và tính văn học sao?" Thấy được là thu cho tới giờ cũng không là tính cách của cậu.

Trần Tiền đúng lúc ngắt lời: "Không xuất bản sao? Gần đây tôi ở trên chợ thật ra thấy được không ít sách in."

Trương Hợp Hoan nói: "Anh thấy ở nơi nào? Chợ sách lậu sao?"

Trần Tiền bị một câu của cậu làm cho nghẹn, quay đầu phải cắt đi đoạn này, mình đường đường người dẫn chương trình đài truyền hình sao có khả năng mua sách lậu, sao có khả năng đi dạo chợ sách lậu, tuy mình thích đi, khi đi đều đeo kính đen, ngẫm lại cũng bực, tuần trước mua phải một quyển chữ sai tùm lum, rất ảnh hưởng tới xúc cảm.

Trương Hợp Hoan nói: "Lão tổ tông của chúng ta có câu, gọi là trước đắng sau ngọt, không có hưởng qua tư vị cay đắng làm sao có thể so sánh với sự thoải mái của ngọt lành? Tôi tuyệt không có cố ý cường điệu nhân tính vốn ác, tôi muốn thông qua thể hiện nhân tính vốn ác, để mọi người rời xa cái ác trong lòng, tìm về cái thiện trong lòng, quý trọng cái thiện trong lòng, thật ra mỗi một người nghe được kết cục, đều sẽ cảm giác mây đen thối lui sau ánh mặt trời, Trương Đông Thăng có thể giết Chu Triêu Dương, hắn vì sao không có giết? Hắn có cơ hội nhìn Phổ Phổ chết bởi bệnh suyễn, vì sao hắn lại đi cứu cô ta? Nhân tính là phức tạp, không thể lấy thiện ác đơn thuần mà nói, giáo sư Tiếu, ông đã đọc qua Tây Du chưa?"

Tiếu Ca ngẩn ra một chút, Tây Du sao có khả năng chưa có đọc qua.

Trương Hợp Hoan nói: "Ở trong lòng ông, Đường Tăng thiện hay ác?"

Tiếu Ca nói: "Nhân vật này thực phức tạp, chúng ta phải nhìn từ nhiều phương diện." Tiếu Ca không thích Đường Tăng, ở trong lòng ông Đường Tăng là một người đầy miệng A di đà phật, nhưng lại làm không ít việc giả nhân giả nghĩa, dù sao đối với Tôn Ngộ Không chính là mặt ác chiếm đa số.

"Vậy ngài khi nghe "Đứa trẻ hư" vì sao chỉ có thấy ác trong đó, mà không có nhìn thấy thiện ở trong đó?"

Tiếu Ca bị hỏi nghẹn.

Trần Tiền cười nói: "Nhân tính là phức tạp, bất quá chủ đề của chúng ta hôm nay không phải tham thảo Tây Du, mà là tham thảo bộ "Đứa trẻ hư" này, nếu chúng ta cứ theo Tây Du mà để chủ đề này tiếp tục phát huy xuống, chỉ sợ kỳ tiết mục này phải làm tám mươi mốt tập."

Mấy vị khách quý đều cười lên, không thể không nói thằng nhãi này năng lực khống tràng vẫn rất mạnh.

Kế tiếp bắt đầu tham thảo vấn đề thiếu niên phạm tội mà, luật sư Chu Vũ Hồng nói: "Tôi thừa nhận, bộ kịch truyền thanh này cực kỳ phấn khích, tôi cũng cực kỳ thích, nhưng thời điểm nghe tác phẩm này, tôi có một lo lắng, bởi vì tôi không chỉ là luật sư mà tôi còn là một người mẹ, tôi nghĩ ngồi đây trừ Tiểu Trương ra thì hẳn đều là cha mẹ hết phải không?"

Bình Luận (0)
Comment