Trương Hợp Hoan cười nói: "Ok, tôi cũng muốn gặp mặt anh rể." Nhìn ra được Lý Hải Hà đã sắp xếp rồi, bữa cơm này không thể từ chối.
Lý Hải Hà nói: "Đưa bạn gái cậu theo luôn!"
"Tôi nào có bạn gái, hiện tìm chỉ sợ tìm không kịp rồi."
Lý Hải Hà nói: "Không có tôi sẽ giúp cậu giới thiệu một người, đài chúng ta người dẫn chương trình nữ nhớ thương cậu cũng không ít."
Trương Hợp Hoan cười nói: "Để tôi tự mình tìm đi, phương thức giới thiệu này luôn cảm thấy không thích hợp với tôi."
"Đã biết tiểu tử cậu không cần người giới thiệu mà."
Lúc này điện thoại di động của Trương Hợp Hoan kêu lên, là Kiều Thắng Nam điện thoại tới, Trương Hợp Hoan tiếp điện thoại: "Có chỉ thị gì?"
"Đã giúp anh làm bằng lái rồi, anh khi nào rút ra thời gian đến lấy, thuận tiện lấy xe của anh đi luôn."
Trương Hợp Hoan thật ra chỉ đùa giỡn với cô, không nghĩ tới Kiều Thắng Nam lại có thể xem là thực, hơn nữa trong thời gian ngắn như vậy đã giúp cậu giải quyết vấn đề, nhất thời vui vẻ hẳn lên: "Đại ân không lời nào cảm tạ hết, không bằng giờ cô đưa xe của tôi đến đây luôn, buổi tối tôi mời cô ăn cơm."
Kiều Thắng Nam nói: "Không phải đi chỗ chị của anh ăn mì đó chứ?"
"Cô nếu thích cũng có thể đi."
Kiều Thắng Nam hừ một tiếng, nghe nói cậu đang ở đơn vị thì bảo cậu ở chờ đơn vị.
Trương Hợp Hoan cúp điện thoại, Lý Hải Hà nhìn cậu vẻ mặt toả sáng thì đã đoán được bảy tám phần: "Bạn gái à?"
Trương Hợp Hoan lắc lắc đầu: "Kiều Thắng Nam, đưa xe cho tôi."
Lý Hải Hà nghe nói là Kiều Thắng Nam, bảo Trương Hợp Hoan đưa cô ta cùng đi ăn luôn, dù sao buổi tối chỉ có hai vợ chồng bà. Trương Hợp Hoan gật gật đầu, đáp ứng hỏi ý kiến Kiều Thắng Nam một chút, người ta là nữ cảnh, nếu không tình nguyện, cũng không dám miễn cưỡng người ta.
Trương Hợp Hoan đi bãi đỗ xe chờ Kiều Thắng Nam, không bao lâu đã thấy Kiều Thắng Nam lái chiếc BJ212 của cậu đến, xe đã rửa sạch sẽ, còn sơn lại lớp sơn mới, nhìn qua giống như xe mới vậy, Kiều Thắng Nam đậu xe lại, mở cửa xe đi xuống, ném bằng lái cho cậu.
Trương Hợp Hoan tiếp nhận xem, có chút buồn bực nói: "Cô lấy ảnh chụp của tôi ở đâu vậy?"
Kiều Thắng Nam nói: "Quan tâm làm gì? Anh tốt nhất đừng phạm pháp, bằng không tôi sẽ phát ảnh của anh ra cả nước."
Trương Hợp Hoan vui vẻ, thu bằng lái, nhìn nhìn bên trong xe, nội thất bên trong xe cũng đã được may lại, đệm đều được bọc da thật, bên trong còn mang theo một cỗ hương vị dễ ngửi, tay lái cũng được bọc da thuộc.
Trương Hợp Hoan sờ sờ, khen ngợi một câu: "Công nghệ bao bì không tệ!"
Kiều Thắng Nam mặt nóng lên, lời này cô cũng thật không có cách nào tiếp nhận.
Trương Hợp Hoan quấy rối chút là dừng: "Chi bao nhiêu tiền vậy?"
Kiều Thắng Nam đưa một tấm danh sách cho cậu.
Trương Hợp Hoan nhìn nhìn cộng lại hơn 9.000, gật gật đầu nói: "Ừm, quay đầu tôi chuyển cho cô."
Kiều Thắng Nam nói: "Không vội, anh sẽ không chê tôi tự chủ trương chứ?"
Trương Hợp Hoan cười nói: "Tôi vẫn muốn đi làm lại một chút, đáng tiếc không có thời gian, cảm ơn cô còn không kịp." Nói xong lại nói: "Cô ăn không ít hoa hồng đúng không?"
Kiều Thắng Nam nói: "Không ít, hoa hồng 9.000."
Trương Hợp Hoan nói: "Tôi nhận! Bằng lái bao nhiêu tiền?"
Kiều Thắng Nam nói: "Không bao nhiêu tiền, tôi làm theo cấp bậc chính quy, anh quay đầu đưa tôi đúng chi phí là được."
"Cấp bậc chính quy?" Trương Hợp Hoan là thực sự có chút nghĩ không ra, cũng không phải người một nhà, cấp bậc chính quy như vậy cũng có thể làm, cho nên nói trên đời này không có chuyện không làm được, chỉ có tìm không đúng người mà thôi.
Kiều Thắng Nam nhắc nhở cậu chuyện này không thể nói với ai, cô ý thức được bởi vì Trương Hợp Hoan, chưa tới một tuần đã vi phạm pháp luật ba lượt rồi.
Trương Hợp Hoan từ đâu túi lấy ra một bao vạn bảo lộ đã chuẩn bị trước, Kiều Thắng Nam khoát tay áo: "Không muốn hút, tôi tính cai rồi."
Trương Hợp Hoan cười nói: "Mặt trời mọc ở phía tây à, cô nghiện thuốc lá như vậy cũng có thể cai sao?"
Kiều Thắng Nam nói: "Tôi muốn làm cái gì thì làm cái đó, ai cần anh quản?"
Trương Hợp Hoan vẻ mặt cười xấu xa: "Ha ha, vì chuẩn bị tìm bạn trai sao?"
Kiều Thắng Nam mặt đỏ lên, có chút tức giận: "Không đùa giỡn lưu manh là không được sao?"
Trương Hợp Hoan không cảm thấy mình nói lưu manh ở chỗ nào, đây là Kiều Thắng Nam suy nghĩ nhiều rồi, gật gật đầu nói: "Tâm lý của tôi xác thực có chút tật xấu, thích đùa giỡn lưu manh cùng nữ cảnh sát, cô về sau cần khai sáng cho tôi nhiều hơn."
Kiều Thắng Nam nghiến răng nghiến lợi nói: "Tin tôi còng anh lại không."
"Tôi thích!"
"Anh cũng thật đê tiện!"