Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 238 - Chương 238: Khí Phách Lộ Ra (3)

Chương 238: Khí phách lộ ra (3) Chương 238: Khí phách lộ ra (3)

Ngô đài trưởng nói: "Làm việc phải có cái nhìn đại cục, nhất là người phụ trách kênh như cô, mọi người nếu làm việc không đủ bình tĩnh, không thể giữ thái độ công bình làm việc, như vậy cấp dưới sẽ trên làm dưới theo, nếu mọi người đài chúng ta đều làm theo ý mình, vậy không phải thành năm bè bảy mảng sao?"

Trương Hợp Hoan nhấc tay muốn nói, Ngô đài trưởng mắt cũng không nhìn cậu, tiếp tục khẳng khái trần từ: "Một chút ấm ức nho nhỏ đã không chịu nổi, về sau còn làm chuyện lớn thế nào nữa? Đài truyền hình cùng đài phát thanh chúng ta là đơn vị anh em, cho dù có một ít ma sát nho nhỏ, hoàn toàn có thể thông qua nói chuyện để giải quyết, không là mâu thuẫn địch ta gì, vì sao phải làm lớn chuyện, vì sao phải làm trò cười với bên ngoài?" Nói đến chỗ kích động trùng trùng gõ mặt bàn, sức hơi lớn, tay có chút đau.

Lý Hải Hà nói: "Ngô đài trưởng, ngài có biết đám người đài truyền hình kia nói xấu chúng ta như thế nào không? Bọn họ nói…"

Ngô đài trưởng ngăn cản bà nói: "Không cần nói, lời bất lợi đoàn kết thì không cần phải nói."

Liếc liếc mắt nhìn Trương Hợp Hoan một cái, mặt hàng này đang công khai cầm điện thoại di động nghịch, Ngô đài trưởng tức giận: "Trương Hợp Hoan, cậu là thái độ gì vậy? Thời điểm họp có thể chơi điện thoại di động sao?"

Trương Hợp Hoan ở trên Thẻ nói thật viết xuống ba chữ Ngô Tác Quân, trong phạm vi thời gian quy định, ba tấm thẻ đã dùng hết, không một lãng phí, trò chơi này dùng thật tốt, chỉ tiếc tạm thời không còn hàng, Trương Hợp Hoan cười cười nói: "Thực xin lỗi, tôi xem thời gian."

Ngô Tác Quân hừ lạnh một tiếng: "Còn thể thống gì, người trẻ tuổi các cậu đừng tưởng rằng lấy được một chút thành tích thì đắc chí, mắt không nhìn tất cả, ở đài chỉ có tôi định đoạt, không phải tôi muốn nhận ai thì nhận sao? Tôi muốn ai đi, mặc kệ cậu có hot hay không, thì cũng đều cút đi cho tôi!"

Toàn bộ nhân viên tham dự hội nghị trong lòng run lên, đã lâu không thấy đài trưởng phát lửa lớn như vậy, lời nói này nói thật sự là uy vũ khí phách, tuy là thật, nhưng quần chúng nghe cũng không dễ nghe.

Ngô Tác Quân nói: "Người trẻ tuổi phải gõ nhiều, nhất là Trương Hợp Hoan, cậu mới đến mấy ngày, đã cả ngày quấn quít lấy con gái Kiều bí thư, đừng tưởng tôi nhìn không ra, cậu còn muốn chạy đường tắt, trẻ tuổi mà tâm thuật bất chính, Thắng Nam là thanh mai trúc mã của nhà tôi, tôi đã sớm xem nó thành con dâu tương lai, cậu tính là thứ gì? Cậu là gia cảnh gì? Cậu dựa vào cái gì tranh cùng con tôi? Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, quả thực si tâm vọng tưởng!"

Mọi người khiếp sợ, Trương Hợp Hoan thì sực tỉnh, đcm nó chứ, Ngô Tác Quân à Ngô Tác Quân, thì ra ông hận tôi sâu như vậy?

Lý Hải Hà cũng rõ ràng, khó trách Ngô đài không chịu giúp đỡ xuất lực, ông ta còn ước gì Trương Hợp Hoan khó coi, còn nói cái gì cái nhìn đại cục, ông ta căn bản chính là lòng dạ hẹp hòi, nào có cái nhìn đại cục gì?

Bất quá mọi người cũng nhìn ra không đúng, Ngô đài trưởng hôm nay là uống sai thuốc à? Sao lại mang lời trong lòng nói ra như vậy chứ? Lâu nay ông ta không phải kiểu như vậy.

Ngô Tác Quân ý vẫn chưa hết: "Tiết mục đài truyền hình tôi cũng đã xem, không chỗ nào xấu, "Đứa trẻ hư" mà cậu ta đọc trên đài xác thực tồn tại vấn đề, bản thân tôi là không thích, trừ bỏ lấy lòng mọi người, cường điệu mặt âm u của nhân tính, còn có cái gì? Quả thực là rác rưởi! Rác rưởi!"

Lý Hải Hà tức giận đến mặt đỏ bừng: "Ngô đài trưởng, ngài lần trước không phải nói như vậy."

Trương Hợp Hoan liều mạng nháy mắt với bà, loại thời điểm này căn bản không cần bà nói gì cho mình, nhưng nguyên nhân vì như thế Trương Hợp Hoan càng thêm tôn kính đối với bà chị này, bà thật sự là bảo hộ mình phát ra từ trong lòng.

Ngô Tác Quân nói: "Tôi muốn nói thế nào thì nói thế đó, còn cô nữa, Lý Hải Hà, lấy tư lịch cùng công trạng của cô, cô đã sớm nên đề bạt Phó đài trưởng, vì sao thủy chung không thể đi lên? Là vì cô không nghe lời tôi, tôi muốn thế nào cô không biết sao? Cố ý giả ngu hay sao? Chỉ cần Ngô Tác Quân tôi một ngày tại vị, cô mơ tưởng ngồi vào vị trí đó."

Người dự họp một đám kinh ngạc há to miệng, lão già này không phải muốn chơi quy tắc ngầm chứ, Lý Hải Hà giận dữ, cầm văn kiện trong tay vứt xuống, xoay người ra khỏi cửa.

Trương Hợp Hoan nhìn thấy bà đi rồi, cũng đi ra ngoài, một tấm Thẻ nói thật đã vạch trần mặt nạ một lão già giả nhân giả nghĩa không biết xấu hổ.

Ngô Tác Quân chỉ vào bọn họ nói: "Buồn cười, tôi sẽ làm cho các người không thể sống yên ở trong đài."

Người dự họp còn lại tuy không dám công khai đứng ra, nhưng trong lòng đều bắt đầu thầm mắng, Ngô Tác Quân ông có còn là người sao? Bình thường xem ông đứng đắn như vậy, không thể tưởng được ông là người như thế?

Bình Luận (0)
Comment