Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 254 - Chương 254: Phụ Nữ Cũng Đánh (2)

Chương 254: Phụ nữ cũng đánh (2) Chương 254: Phụ nữ cũng đánh (2)

Trương Hợp Hoan biết kinh nghiệm nuôi heo của 163 Đinh Lôi, trực tiếp truyền thụ kinh nghiệm cho Sở Thất Nguyệt.

Lưu Trường Hà cũng khá có uy vọng ở giới võ thuật Bằng Thành, cho nên hôm nay đến không ít người của giới võ thuật, anh ta còn phải đi tiếp đón những người khác, để cho Phương Cương đưa mấy người Trương Hợp Hoan đi tham quan bên trong.

Tiến vào phòng tập, trên lôi đài có hai đệ tử của Lưu Trường Hà đang biểu diễn, cái này là trợ hứng cho khách, đánh cũng cực kỳ náo nhiệt, người ngoài nghề xem náo nhiệt, người trong nghề thì nhìn đường lối, Trương Hợp Hoan vừa xem đã biết hai người đều là đánh giả, đánh giải trí mà thôi.

Toàn bộ phòng tập tổng cộng có năm lôi đài, một cái trong đó phù hợp với tiêu chuẩn quốc gia.

Phương Cương đưa bọn họ đi qua đó tham quan.

Bởi vì hôm nay không có trận đấu, cho nên sàn tiêu chuẩn quốc gia trống rỗng, Kiều Thắng Nam nói với Trương Hợp Hoan: "Đi lên thử chút."

Trương Hợp Hoan vui vẻ: "Đồ trên người chúng ta cũng không thích hợp cho lắm."

Phương Cương nói: "Hai người nếu thật muốn chơi, trong phòng thay đồ cũng có sẵn quần áo, đều là đồ mới, chưa mặc qua lần nào."

Trương Hợp Hoan từ trong ánh mắt của Kiều Thắng Nam nhìn ra cô cũng nóng lòng muốn thử, cố ý nói: "Đàn ông tốt không đấu với nữ, chúng ta hay là đừng chơi, thương tới hòa khí cũng không tốt."

Kiều Thắng Nam nói: "Anh sợ à?"

"Anh sợ làm bị thương em."

Lâm Tiểu Phượng nói: "Cậu cũng đừng xem thường người khác, Thắng Nam là quán quân giải đấu nội bộ thị cục đó."

Trương Hợp Hoan nói: "Nhóm nữ thôi."

Mạnh Vĩnh Cương nói: "Đừng nói là nhóm nữ hay nhóm nam, dù sao tôi đi lên cũng chỉ có bị đánh."

Trương Hợp Hoan trong lòng nói ông ở đâu mà không phải bị đánh? Lần trước Sở Thất Nguyệt uống nhiều còn cho ông cái tát, chuyện này không thể nhắc lại.

Kiều Thắng Nam nói: "Đã đến đây, chơi đi!" Cô đi phòng thay đồ nữ thay quần áo, Lâm Tiểu Phượng cười nói: "Cậu sao lại đắc tội Thắng Nam? Hiện tại cúi đầu còn kịp."

Trương Hợp Hoan nói: "Tôi ở trước mặt phụ nữ cho tới giờ đều là ngẩng đầu, vốn không có cúi đầu."

Lâm Tiểu Phượng nghe ra thằng nhãi này là có ý trong lời, liền đi theo Kiều Thắng Nam, cô vừa đi Mạnh Vĩnh Cương liền cười lên: "Cậu lời này cũng không hẳn, đàn ông sau khi ngẩng đầu tất nhiên cúi đầu, thật đúng là không thể cậy mạnh với phụ nữ, họ có thể làm cậu ngẩng đầu thì cũng có thể làm cho cậu cụp đầu."

Hai người liếc mắt nhìn nhau, đều cười ha ha lên.

Trương Hợp Hoan nói: "Cô ta đã muốn giáo huấn tôi từ lâu rồi, tôi cũng không thể để cho cô ấy thất vọng, Phương Cương, cậu dẫn tôi đi thay quần áo, tôi sợ đi nhầm chỗ."

Kiều Thắng Nam thay quần áo đi ra, nhìn thấy Trương Hợp Hoan đã chờ ở trên lôi đài, mặt hàng này mặc một cái quần ngắn màu đỏ, để trần thân trên, cũng phải nói thằng nhãi này chính là loại hình mặc quần áo thì hơi gầy cởi đồ lại có da có thịt, một thân cơ bắp đường cong thật đúng là không tệ, cảm giác hắn đang cố ý khoe khoang, mặt hàng này có chút thích khoe hàng.

Trương Hợp Hoan cười tủm tỉm nói: "Chúng ta tùy tiện chơi một chút, ngàn vạn đừng xem là thật, em là chuyên nghiệp, anh chỉ là dân chúng."

Kiều Thắng Nam nói: "Đừng giả bộ, lão Lưu nói thực lực của anh rất mạnh."

"Anh có mạnh so ra cũng kém em, ngày đó em một người một mình đấu mấy chục người."

Trương Hợp Hoan ở xưởng sửa xe đã thấy Kiều Thắng Nam ra tay, bất quá lúc ấy cô ta mang theo côn gấp, hẳn là dựa vào ưu thế khí giới, nếu chỉ bằng công phu quyền cước, vị tất có thể hơn mình.

Phương Cương đi lên đảm nhiệm trọng tài lâm thời cho hai người, Kiều Thắng Nam cởi cái khăn lớn khoác ở trên người đưa cho Lâm Tiểu Phượng, Lâm Tiểu Phượng cổ vũ cho cô: "Chị em, đừng lưu tình, đánh ra khí thế của phụ nữ chúng ta." Cô đương nhiên là đứng về phía Kiều Thắng Nam.

Mạnh Vĩnh Cương đi đến bên cạnh Trương Hợp Hoan: "Hợp Hoan, đừng ngại, phụ nữ này không đánh là nhớ không lâu, lấy thể diện cho đàn ông chúng ta."

Trương Hợp Hoan nói: "Anh có đánh Lâm Tiểu Phượng một trận để lấy thể diện cho đàn ông chúng ta không?"

Mạnh Vĩnh Cương dở khóc dở cười nói: "Cô ta không nói quy tắc, vừa cắn vừa nhéo." Lâm Tiểu Phượng nghe được, liền chạy đến nhéo hắn.

Trương Hợp Hoan đi vào trung tâm lôi đài.

Kiều Thắng Nam búi mái tóc lên, mặc áo thể thao màu đen, quần ngắn cùng màu, mang găng tay màu đen.

Trương Hợp Hoan đưa mắt đánh giá Kiều Thắng Nam từ trên xuống dưới một lần, hai người đều cởi giầy, hiện tại Trương Hợp Hoan rốt cuộc đã tìm được một chút ưu thế, Kiều Thắng Nam giống như ngực nhỏ chút, là bệnh chung của những cô gái có chiều cao, cũng có thể là vấn đề tỉ lệ, bất quá nhìn ra xúc cảm hẳn không tệ.

Kiều Thắng Nam nói: "Phóng ngựa lại đây."

Trương Hợp Hoan nói: "Nhiều người không thích hợp để ngựa của anh ra."

Bình Luận (0)
Comment