"Chẳng lẽ không đúng sao?"
Trương Hợp Hoan lắc lắc đầu, nhấp ngụm rượu, ánh mắt thâm thúy giống như biển lớn nhìn Kiều Thắng Nam, Kiều Thắng Nam nhìn nhìn xung quanh, đại khái là ánh sáng ảm đạm mới làm cho cậu ta có vẻ thâm trầm như thế, không thể phủ nhận, cô thích bộ dáng Trương Hợp Hoan hiện tại, biết rõ hắn ở đang làm màu, nhưng vẫn cảm thấy rất quyến rũ.
Trương Hợp Hoan nói: "Anh thật ra viết là lòng người, được không thấy quý trọng, không chiếm được mới là tốt nhất." Cậu lại lấy từ trong bình hoa ra một cành hoa hồng, đưa cho Kiều Thắng Nam: "Ở trong lòng em anh có phải là đóa hồng đỏ này không?"
Kiều Thắng Nam nhìn vào mắt cậu gằn từng chữ: "Hoa hồng đều có gai, không cẩn thận sẽ bị đâm, anh là người nguy hiểm."
Trương Hợp Hoan cười nói: "Yên tâm, anh sẽ làm tốt biện pháp an toàn!"
Kiều Thắng Nam gật gật đầu, tiếp nhận đóa hồng cậu ta đưa qua: "Không biết ngày mai màu đỏ này có thay đổi thành vết máu muỗi hay không?"
…
Lâm Tiểu Phượng rốt cuộc vẫn quyết định tự mình nói với Trương Hợp Hoan chuyện tiết mục mới, cô cảm thấy Kiều Thắng Nam không vui, Kiều Thắng Nam là người thông minh, một loạt động tác nhỏ của mình gần đây là không thể gạt được cô ta, với kinh nghiệm chơi chung nhiều năm của họ, Lâm Tiểu Phượng biết Kiều Thắng Nam lần này đại khái sẽ không đề cập với Trương Hợp Hoan.
Lý Hải Hà tuy thăng nhiệm phó đài trưởng, nhưng bà cũng không lập tức gác lại công tác ở kênh văn nghệ, dựa theo ý của Lưu đài trưởng, Lâm Tiểu Phượng dù sao cũng còn trẻ, còn cần Lý Hải Hà nâng đỡ một đoạn thời gian.
Lý Hải Hà cũng biết khoảng thời gian này sẽ không quá dài, quá dài sẽ làm cho Lâm Tiểu Phượng không vui, hơn nữa trong đài còn rất nhiều công tác mới đang chờ bà đi tiếp nhận, Lưu đài trưởng ở trên quản lý đài phát thanh chung quy vẫn là người ngoài nghề, ông ta cũng không tín nhiệm đối với phó chức khác, chuẩn bị giao rất nhiều chuyện cho bà.
Lý Hải Hà công khai biểu lộ với Lâm Tiểu Phượng để cô ta tiếp nhận công tác kênh văn nghệ nhanh một chút, sau mười ngày, mình sẽ hoàn toàn buông tất cả mọi chuyện của kênh văn nghệ.
Kỳ bàn giao này không lâu cũng không tính là ngắn, Lâm Tiểu Phượng nguyên vốn định thông qua Lý Hải Hà nói chuyện tiết mục mới với Trương Hợp Hoan, nhưng câu đầu tiên của Lý Hải Hà đã chặn lời của cô, nói cô là chủ nhiệm kênh văn nghệ, cô cũng là bạn cũ với Trương Hợp Hoan, loại chuyện này nói thẳng là được, Trương Hợp Hoan khẳng định sẽ không cự tuyệt.
Có thể những lời này của Lý Hải Hà đã cho Lâm Tiểu Phượng lòng tin, cô đưa ra quyết định nói chuyện trực tiếp với Trương Hợp Hoan.
Thứ hai sau khi xong hội nghị trung tầng thường kỳ, trở lại kênh văn nghệ liền gọi Trương Hợp Hoan đến văn phòng.
Trương Hợp Hoan vừa vào cửa đã cười nói: "Lâm Chủ nhiệm, tôi còn chưa kịp chúc mừng cô lên chức."
Lâm Tiểu Phượng cười nói: "Đóng cửa lại hai ta chính là chị em, cậu cũng đừng hư tình giả ý với tôi."
Trương Hợp Hoan cười nói: "Đóng cửa lại cũng không nhất định là chị em, chúng ta vẫn mở cửa nói chuyện đi, tôi sợ có lỗi với anh Mạnh."
Lâm Tiểu Phượng cười mắng: "Thắng Nam nói đúng, cậu cũng không phải thứ tốt gì." Bị Trương Hợp Hoan trêu chọc, thật ra cô cũng vui vẻ, quá nửa phụ nữ đều thích bị trêu, nhất là loại đàn ông ưu tú giống như Trương Hợp Hoan, cô tự mình đưa cho Trương Hợp Hoan một ly cà phê pha sẵn.
Bản thân cũng rót một ly, tay cầm cà phê, tựa vào rìa bàn làm việc, trên cao nhìn xuống mà nhìn Trương Hợp Hoan: "Tiểu Trương à, tôi tìm cậu đến xác thực có việc, cậu nói chị em chúng ra, luôn thiếu một chút, lúc bắt đầu muốn cùng nhau dẫn "Dọc theo đường đi có bạn" bởi vì tôi mà không hợp tác thành công, thật vất vả chúng ta lại được hợp tác làm "Hiện trường đầu tiên", kết quả còn chưa kịp hợp tác, đã bị cấp trên kêu ngừng."
Trương Hợp Hoan uống ngụm cà phê nói: "Cái này chứng minh hai ta kiếp này hữu duyên vô phận."
Lâm Tiểu Phượng cười nói: "Tôi cũng không tin này tà, tôi tính làm lại loại tiết mục này, đặt ở giờ cao điểm sớm và muộn, hai chúng ta hợp tác, tiết mục "Hiện trường đầu tiên" của cậu giờ cũng đã không còn, chị cũng không thể để cậu không có tiết mục mà làm, để cậu gia nhập chuyên mục mới, xem như một chút bồi thường của tỷ tỷ với cậu đi."
Trương Hợp Hoan trong lòng cười thầm, Lâm Tiểu Phượng này thật đúng là khôn khéo, rõ ràng muốn chiếm tiện nghi lấy nhân khí của mình, lại nói giống như quan tâm nâng đỡ mình lắm vậy, giống như mình gia nhập chuyên mục của cô ta là sẽ phải chịu ơn cô ta vậy.
Khó trách Kiều Thắng Nam sẽ cảm thấy khó chịu đối với cô ta, Trương Hợp Hoan nói: "Đa tạ Lâm Chủ nhiệm quan tâm đối với tôi, bất quá, tôi gần đây cũng không rảnh ra được."
Lâm Tiểu Phượng nghe cậu gọi mình là Lâm Chủ nhiệm liền ý thức được cậu ta đang cố ý phân rõ giới hạn với mình.