Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 279 - Chương 279: Tán Tỉnh (1)

Chương 279: Tán tỉnh (1) Chương 279: Tán tỉnh (1)

Trương Hợp Hoan đêm nay không tính trở về, trước khi đến đây cậu cũng liên hệ Phương Cương, tính nhân cơ hội lần này đi trấn trương trại xem tiến độ của công trình trại nuôi heo, tuy cậu không có cổ phần ở trại nuôi heo, nhưng dù sao cũng là cậu đề nghị Sở Thất Nguyệt nuôi heo, Sở Thất Nguyệt trước khi rời đi chuyên môn dặn dò nói cậu khi có thời gian thì đi hiện trường công trình xem thử thế nào, đã đáp ứng người ta thì phải làm.

Khổng Cường quả thật là fan trung thành của "Xạ điêu anh hùng truyện", vài ly rượu vào bụng là nói chuyện với Trương Hợp Hoan về tình tiết trong truyện, Trương Hợp Hoan hơi lộ ra một chút về tình tiết câu chuyện, Khổng Cường nghe mà không rời đi được.

Khương Hồng Anh thời điểm ăn cơm nhịn không được nói bóng nói gió, nhắc nhở con đã trưởng thành, cũng nên có con rồi, Chu Giai Tuệ cúi đầu ăn cơm, giống như không có nghe thấy.

Khổng Cường nói: "Cái này là do bận rộng sự nghiệp thôi, qua hai năm nữa, chờ con sự nghiệp ổn định, chúng con sẽ sinh mấy đứa cho mẹ."

Khương Hồng Anh nghe con nói phải hai năm nữa, nhất thời liền mất hứng, lấy cớ lấy thêm đồ ăn, bực bội đứng dậy đi vào nhà bếp.

Khổng đài trưởng nói với con dâu: "Đừng chấp nhặt với mẹ, bà ấy đang thời kỳ mãn kinh."

Khương Hồng Anh tai đủ thính, ở trong nhà bếp liền la lên: "Lão Khổng, ông mới thời kỳ mãn kinh đó."

Mấy người đều cười lên.

Khổng đài trưởng nhanh nói sang chuyện khác: "Tiểu Trương, công tác ở đài thành phố có bận rộn không?"

"Cũng được, tiết tấu nhanh hơn một ít so với chỗ của chúng ta, bất quá cháu hiện tại đã thích ứng."

Chu Giai Tuệ nói: "Tiểu Trương, lúc trước chỗ cậu có tiết mục "Hiện trường đầu tiên", hình như phát một kỳ rồi dừng?"

Trương Hợp Hoan nói: "Chị dâu cũng biết à."

Chu Giai Tuệ gật gật đầu: "Tôi lúc ấy vừa vặn đi qua quảng trường nhân dân, đang kẹt xe, ngừng ở đó chỉ có thể nghe trực tiếp, cậu thực đi vào giao đấu cùng tên bắt cóc?"

Trương Hợp Hoan cười nói: "Không khoa trương như vậy, nơi nơi đều là cảnh sát, tôi phối hợp cảnh sát đi vào đưa túi tiền, tên bắt cóc vừa mở cửa, cảnh sát liền xông vào, không tốn chút máu là đã kết thúc chiến đấu, khống chế phần tử phạm tội."

Chu Giai Tuệ nói: "Rất nhiều cô gái chỗ tôi làm đều là fan của cậu." Cô đảm nhiệm phó hiệu trưởng tiểu học thực nghiệm số 1 ở khu Long Vân.

Khổng Cường nói: "Không bằng chị dâu cậu giúp cậu giới thiệu bạn gái?"

Khương Hồng Anh đi ra từ nhà bếp: "Tiểu Trương người ta mới không cần, lần trước đã đưa bạn gái đến nhà chúng ta, Sở Thất Nguyệt kia bộ dáng giống như tiên nữ vậy, rất đẹp."

Chu Giai Tuệ cười nói: "Thì ra là như vậy, nhắm chừng những cô gái chỗ tôi làm đều phải thất vọng rồi."

Khương Hồng Anh nói: "Em của con còn chưa có bạn gái, giới thiệu cho em con một người đi."

Chu Giai Tuệ cười xấu hổ.

Khổng Cường nói: "Tính cách em con ba mẹ cũng không phải không biết, giới thiệu cho nó bao nhiêu người, lần nào cũng vứt con nhà người ta sang một bên, vì chuyện của nó, Giai Tuệ cũng không ít lần phải xin lỗi người ta rồi."

Lần này còn có một thu hoạch ngoài ý muốn, Khổng Cường tính làm quảng cáo ở đài phát thanh bọn họ, Trương Hợp Hoan bảo anh ta nghĩ xem muốn đặt ở chuyên mục nào, thứ hai trở về sẽ giúp anh ta xử lý.

Giữa trưa ăn cơm xong rời đi, đến cửa tiểu khu, Phương Cương đã lái xe chờ ở bên ngoài, Trương Hợp Hoan lên xe.

Phương Cương nói: "Chúng ta đi qua đó khảo sát đi, buổi tối tôi đã đặt phòng cho cậu ở khách sạn Hán Viên, cậu cứ đưa cmnd ra là được."

Trương Hợp Hoan nói: "Tôi cũng không phải đến để khảo sát, tôi chỉ muốn đi tới trại nuôi heo chụp mấy tấm, sau đó gởi cho Sở tổng, chứng minh tôi đã tới."

Phương Cương cười ha ha: "Vậy chúng ta đi nhanh về nhanh."

Trại nuôi heo còn đang xây dựng, tốc độ xây dựng rất nhanh, công trình chủ thể trên cơ bản đã kết thúc, Trương Hợp Hoan chúp mấy tấm ở hiện trường, lại tự sướng mấy tấm, rồi gởi cho Sở Thất Nguyệt.

Sở Thất Nguyệt lần này trả lời rất nhanh.

Cũng đẹp!

Trương Hợp Hoan nhanh chóng đáp lại:

Nhớ anh không?

Cũng sắp không nhớ tới rồi, em ở đây rất là thoải mái, không muốn trở về.

Em không trở lại thì trại nuôi heo phải làm sao đây?

Trương Hợp Hoan tiếp tục nhắn:

Em không trở lại thì anh phải làm sao đây?

Sở Thất Nguyệt lần này trả lời: Heo em còn không cần thì em còn để ý tới anh sao?

Trương Hợp Hoan trả lời: Ở trong lòng anh em quan trọng hơn so với heo, anh nhớ em, gởi một tấm cho anh xem nào.

Sở Thất Nguyệt hồi lâu không có trả lời.

Thời điểm Trương Hợp Hoan nghĩ kiểu này là lấy im lặng để chấm dứt rồi, Sở Thất Nguyệt lại gởi đến một tấm cô đang chơi lướt ván ở bên hồ.

Trương Hợp Hoan cười tủm tỉm, một lát sau nhắn lại hai chữ —— cứng rắn!

Sở Thất Nguyệt nhắn lại một cái vẻ mặt bạo lực, cút!

Trương Hợp Hoan sửa lại cho đúng —— hôn mê, viết nhầm thôi mà.

Sở Thất Nguyệt không tin, mặt hàng thối không biết xấu hổ này mà nhầm mới là lạ.

Bình Luận (0)
Comment