Bữa cơm đêm đó ăn thật sự tận hứng, Lưu Trường Hà đề nghị không cần lĩnh rượu, mọi người uống tùy ý, có thể uống bao nhiêu thì uống bấy nhiều.
Thời điểm chín giờ rưỡi chấm dứt, Trương Hợp Hoan tiễn mọi người rời nhà hàng, lúc lên thang máy trở về phòng lại có thể không hẹn mà gặp Khâu Quốc Phàm, bên cạnh Khâu Quốc Phàm còn đi theo một cô gái diện mạo khí chất cũng không tệ, nhìn thấy Trương Hợp Hoan, Khâu Quốc Phàm ngẩn ra một chút, thật sự là oan gia ngõ hẹp, vẫn nhớ rõ chuyện lần trước thằng nhãi này âm mình.
Trương Hợp Hoan chủ động gật gật đầu với Khâu Quốc Phàm, Khâu Quốc Phàm xem như không biết cậu, ngang đầu ưỡn ngực, một bộ dáng cao không thể tới.
Trương Hợp Hoan trong lòng thầm mắng, cho mày mặt mũi, con mẹ nó lại không muốn mặt mũi.
Khâu Quốc Phàm thời điểm đến tầng năm ra trước, cô gái nọ cũng đi cùng anh ta ra ngoài.
Trương Hợp Hoan nhìn ra bên ngoài cửa thang máy, nhìn thấy hai người mới ra thang máy, cô gái nọ đã tựa vào trên người Khâu Quốc Phàm, Trương Hợp Hoan không buông tha cơ hội này, lấy ra điện thoại một tấm.
Khâu Quốc Phàm thực cảnh giác, xoay người nhìn thoáng qua, vừa vặn nhìn thấy một màn Trương Hợp Hoan chụp ảnh mình, lạnh lùng trừng mắt nhìn Trương Hợp Hoan một cái.
Trương Hợp Hoan trở lại trong phòng, nhớ tới Khâu Quốc Phàm là tức giận, chuyện lần trước mặt hàng này tìm người chận đường mình cùng Sở Thất Nguyệt còn chưa có thanh toán, thực nghĩ bồi thường 10.000 là xong sao?
Trương Hợp Hoan gọi điện thoại cho quầy lễ tân, dối xưng mình là bạn của Khâu Quốc Phàm, hỏi số phòng của Khâu Quốc Phàm.
Quầy lễ tân nhìn thấy là điện thoại nội bộ của khách sạn cũng không nghi ngờ, nói cho Trương Hợp Hoan là phòng 528.
Trương Hợp Hoan cân nhắc có nên báo cảnh sát tra mặt hàng này một chút hay không, cô gái bên cạnh nhìn qua có vẻ bất chính, bất quá suy xét một chút thì bỏ qua, lần trước sờ mông Dương Nhất Đồng ở Hán Viên vốn định giá họa cho Khâu Quốc Phàm, kết quả bị Sở Thất Nguyệt phát hiện, hiện tại nếu tìm cách chơi Khâu Quốc Phàm, nếu để cho Sở Thất Nguyệt biết, cô ta có cảm thấy mình quá tiểu nhân hay không?
Vì bảo hộ hình tượng ở trong cảm nhận của Sở Thất Nguyệt, Trương Hợp Hoan quyết định tạm thời buông tha Khâu Quốc Phàm, thành thành thật thật tắm rửa đi ngủ.
Thời điểm chuẩn bị lên giường, có người nhấn chuông cửa, Trương Hợp Hoan từ trong mắt mèo nhìn ra bên ngoài, bên ngoài đứng một cô gái xinh đẹp, trang điểm đậm, dáng người không tệ, diện mạo cũng thông qua được.
Trương Hợp Hoan cảm thấy có chút kỳ quái, bình thường Hán Viên trị an rất tốt, giống như không đề cập tới loại cung cấp phục vụ tới cửa này, cô gái đợi chốc lát không thấy phản ứng, lại liên tiếp nhấn chuông.
Trương Hợp Hoan ý thức được có chút không đúng, vốn định gọi điện thoại cho quầy lễ trên đuổi cô gái này đi, nhưng nghĩ lại một chút, chuyện này không đơn giản như vậy, không chừng có người muốn lợi dụng chuyện này đến hại mình, cậu lập tức hành động, nói với ngoài cửa: "Đang tắm rửa, chờ một chút."
Trương Hợp Hoan hơi chuẩn bị một chút, sau đó mới đi mở cửa phòng, cậu cũng muốn xem, đêm nay đến cùng là ai đang chơi mình?
Cô gái ngoài cửa đi đến, cười quyến rũ với cậu nói: "Ngài Trương, ngài khỏe chứ."
Trương Hợp Hoan nói: "Tôi hình như không biết cô."
Cô gái nọ đóng cửa lại, lượn lượn lờ lờ đi đến bên cạnh cậu đưa tay khoát lên vai cậu nói: "Bạn của anh nói tôi đến phục vụ anh."
Trương Hợp Hoan nói: "Tôi không có bạn, cô tìm lầm người rồi."
"Không sai, chính là Trương Hợp Hoan anh đó."
Cô gái nọ bắt đầu cởi quần áo.
Trương Hợp Hoan nói: "Cô làm như vậy không ổn, tôi không thích như vậy."
Cô gái nọ cởi bỏ dây cột tóc để xõa tóc xuống, đưa tay vuốt mái tóc ra sau đầu, tư thái cực kỳ quyến rũ xinh đẹp, vừa thấy chính là dân chuyên nghiệp.
Trương Hợp Hoan vẻ mặt chính nhân quân tử: "Cô nên đi ra ngoài đi."
Cô gái nọ cười nói: "Em đã vào đây, anh dễ để em đi ra ngoài như vậy sao?" Cô ta xáp đến trên người Trương Hợp Hoan, Trương Hợp Hoan linh hoạt né tránh: "Ai bảo cô đến đây?"
Cô gái vồ hụt ngã ra trên giường, có chút khoa trương mân mê cái mông đầy đặn: "Mặc kệ đi, tóm lại là bạn của anh."
"Bác gái à, cô không thích hợp với tôi."
"Anh gọi tôi là gì?" Cô gái nọ bị Trương Hợp Hoan chọc giận.
Trương Hợp Hoan nói: "Phấn trên mặt cô dày cả thước, lớn tuổi như vậy cũng đừng đi ra ngoài buôn bán, cô không sợ thương tự tôn tôi cũng ngại đáp ứng."
Cô gái hung tợn nhìn chằm chằm Trương Hợp Hoan, tay cũng không ngừng lại, quần áo đã cởi hơn phân nửa: "Hiện tại nếu tôi kêu cứu mạng, anh cảm thấy sẽ là hậu quả gì?"
Trương Hợp Hoan vui vẻ: "Cô muốn hô thì cứ hô đi, tôi cũng lười quản cô, Khâu Quốc Phàm bảo cô đến đây?"
Cô gái nói: "Tôi không biết."
Trương Hợp Hoan nhìn nhìn thời gian: "Cô tính chơi trò con bò gì đây? Trước khi vào phòng tôi, có phải đã cho người báo cảnh sát phải không?"