Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 301 - Chương 301: Trên Đường Đời Có Em (3)

Chương 301: Trên đường đời có em (3) Chương 301: Trên đường đời có em (3)

Tần Hồng lại từ trong tiếng ca của Trương Hợp Hoan nghe được những lời thủ thỉ cùng ôn nhu, cô nhìn Phó Hạo, Phó Hạo nhìn Trương Hợp Hoan, bỗng nhiên cảm thấy tình yêu chân chính của Phó Hạo vĩnh viễn vẫn là âm nhạc, mình chỉ là bạn bè trên con đường tìm kiếm âm nhạc của anh ta mà thôi.

Trong lòng bỗng nhiên cảm thấy mất mát không hiểu, trên đường đời có anh, khổ một chút cũng nguyện ý, nhưng anh hiện có chú ý đến sự tồn tại cùng trả giá của em hay không?

Lâm An Hiền mím môi, Trương Hợp Hoan mạnh mẽ ở chỗ nắm trong tay cùng lý giải của cậu ta đối với âm nhạc.

Từ chuyên nghiệp góc độ mà nói, giọng của Trương Hợp Hoan không tính là quá xuất sắc, nhưng cậu ta có thể suy diễn ra một loại hương vị rất khác, người khác hát bạn đầu tiên cảm nhận được là kỹ thuật, có thể đánh giá ca khúc này nơi nào hát tốt, chỗ nào hát không tốt, nhưng Trương Hợp Hoan hát lại làm cho người ta đầu tiên nghĩ đến lại là câu chuyện, làm cho người ta nhịn không được phải trầm tư, cậu ta đến cùng là đang kể về câu chuyện gì vậy?

Buổi chiều hôm đó "Dọc theo đường đi có bạn" tiến hành trực tiếp như bình thường, trên các diễn đàn lớn của Bằng Thành đều xuất hiện không ít bài đăng về tiết mục.

Mở ra xem, nội dung trên cơ bản không quan hệ đến bản thân tiết mục, quá nửa đều đang hỏi Trương Hợp Hoan đã viết xong ca khúc hay chưa, ca khúc của Trương Hợp Hoan khi nào thì phát? Tên ca khúc có phải là "Trên đường đời có em" hay không?

Kiều Thắng Nam kéo vali hành lý đến trước xe, Lưu Hải Dư lại hỗ trợ.

Kiều Thắng Nam tỏ vẻ không cần, cô mang vali hành lý đặt ở trong cốp sau.

Lưu Hải Dư nói: "Ngày mai là 15, sao em không để qua đó rồi hãy đi?"

Kiều Thắng Nam nói: "Quân lệnh như núi, vạn nhất chậm trễ nhiệm vụ, anh có gánh vác trách nhiệm thay em không?"

Lưu Hải Dư cười hẳn lên: "Thực không hiểu nổi em, nhiệm vụ lần này gian khổ như vậy, vì sao phải nghênh khó mà lên?"

"Sư phụ là vì án này mà bị hại, em phải báo thù cho ông ấy."

Lưu Hải Dư thở dài, lấy ra một bao thuốc, Kiều Thắng Nam rút một điếu, Lưu Hải Dư giúp cô châm thuốc, tự mình cũng châm một điếu, hai sư huynh muội cứ yên lặng như vậy mà hút thuốc, không ai nói gì cả.

Cuối cùng vẫn là Kiều Thắng Nam phá vỡ sự lặng lẽ nói: "Em đi đây."

Lưu Hải Dư nói: "Lần này đi chậm thì ba tháng lâu thì nửa năm, thân thích bạn bè trong nhà đều đã từ biệt chưa?"

Kiều Thắng Nam gật gật đầu, trong lòng lại hiện ra một bóng người.

Lưu Hải Dư đưa một túi văn kiện cho cô: "Bên trong có toàn bộ tư liệu mà em cần, chiếc xe này dùng thân phận mới của em mua, chỗ ở trên tỉnh thành, vì an toàn của em sẽ bảo trì liên hệ một tuyến, phương án khẩn cấp em cũng đã biết."

Kiều Thắng Nam xoay người kéo mạnh cửa xe, sau khi lên xe, Lưu Hải Dư lại gõ gõ cửa kính xe.

Kiều Thắng Nam hạ cửa kính xe xuống: "Sư huynh, còn có chuyện gì?"

"Chú ý an toàn, mặc kệ phát sinh cái gì, ngàn vạn không cần mạo hiểm, cam đoan an toàn bản thân vĩnh viễn đặt ở vị trí đầu tiên."

"Dong dài! Khó trách chị dâu nói anh lằng nhằng."

"Nhà em bên đó, bên anh cũng đã nói em đi huấn luyện, đừng quên điện thoại báo bình an định kỳ, bằng không Kiều bí thư nếu truy cứu bên anh cũng không đỡ được."

Kiều Thắng Nam khoát tay áo, khởi động xe ra khỏi bãi đỗ xe, lấy ra di động vốn định điện thoại cho Trương Hợp Hoan, tìm đến tên của cậu ta lại do dự, rồi ném điện thoại di động sang một bên.

Mở radio, chỉnh đến kênh giao thông.

Bên trong truyền đến thanh âm quen thuộc, Kiều Thắng Nam nghe radio, khóe môi lộ ra nụ cười.

Lúc này nghe người dẫn chương trình Tinh Tinh nói: "Anh Trương, sáng sớm anh có nói sẽ viết một ca khúc chủ đề cho chuyên mục, xin hỏi anh sáng tác thế nào rồi?"

"Đã viết xong, tôi cho tới giờ đều là nói được làm được."

"Oa, anh Trương tốc độ thật sự nhanh mà, xin hỏi anh tên của ca khúc là gì?"

"Trên đường đời có em."

"Nghe qua rất giống tình ca."

"Nếu nói cuộc đời là một đoạn đường đi chung, đoạn đường đi chung này nếu có người yên lặng làm bạn ở bên cạnh, cùng bạn xem phong cảnh, duyệt tẫn ngàn phàm, loại cảm giác này là cỡ ấm áp nào."

"Anh Trương, tôi thật chờ mong, chúng tôi hiện tại có thể nghe một chút tác phẩm do anh mới sáng tác không?"

"Được, sau đây đài sẽ phát ca khúc "Trên đường đời có em" tặng cho toàn bộ người nghe trước radio, cũng tặng cho tất cả những người đã từng đồng hành với tôi."

Em có biết không yêu em là điều không hề dễ dàng, tình yêu này thật sự cần rất nhiều dũng khí, là ý trời chăng khi rất nhiều lời lại không thể nói ra chỉ vì anh sợ sẽ là gắng nặng cho em.

Em có tin không khi kiếp này anh có thể gặp được em chính vì kiếp trước anh đã nợ em, là ý trời đã để anh yêu em, rồi để em rời xa vòng tay của anh.

Có lẽ trong vòng luân hồi đã sớm định sẵn kiếp này anh sẽ trả nợ cho em. Một trái tim trôi dạt trong mưa gió, tất cả đều vì em.

Trên đường đời có em, có khó khăn thế nào anh cũng nguyện ý, dù cho phải chia ly để sớm ngày gặp lại.

Trên đường đời có em, có đau khổ hơn anh cũng chịu được, cho dù định sẵn kiếp này sẽ cùng em chia ly…

Bản tiếng phổ thông của Trương Học Hữu:

https://www.youtube.com/watch?v=IgvK6sqGFtI

Bình Luận (0)
Comment