Lý Hải Hà nói: "Nói đi, có chuyện gì?"
Trương Hợp Hoan cũng không dối gạt, nói gần đây làm việc ở dưới tay Lâm Tiểu Phượng có chút không hài lòng, tính đổi hoàn cảnh.
Lý Hải Hà biết chuyện Trương Hợp Hoan làm giúp kênh giao thông, thật ra bà vẫn nghĩ không thông, Trương Hợp Hoan trước đây đến đài phát thanh Bằng Thành là vì quan hệ của Lâm Tiểu Phượng, nhưng hiện tại quan hệ của họ ngược lại trở nên căng thẳng, hẳn là vì Trương Hợp Hoan không chịu hợp tác cùng Lâm Tiểu Phượng.
Lý Hải Hà nói: "Có hướng đi cụ thể hay không?"
Trương Hợp Hoan nói: "Em cảm thấy đi đâu cũng không thành vấn đề." Cậu khá là tự tin đối với năng lực bản thân, dù sao hiện tại là người nắm giữ rất nhiều kỷ lục của đài, chỉ cần mình muốn đổi chỗ, kênh khác khẳng định muốn cướp về.
Lý Hải Hà nói: "Chị thấy vị tất, Mạnh Vĩnh Cương cậu hẳn là biết, ba của cậu ta gần nhất chủ quản bộ phận tuyên truyền."
Trương Hợp Hoan vẫn nghe nói trong thể chế nước sâu, hiện tại xem như cảm nhận được, nếu cậu cùng Lâm Tiểu Phượng mỗi người đi một ngả, lãnh đạo kênh khác thật đúng là vị tất dám dùng cậu, thu cậu chẳng khác nào đắc tội với Lâm Tiểu Phượng, khó trách La Bồi Hồng hôm nay muốn nói lại thôi với cậu.
Lý Hải Hà nói: "Thật ra hai bên hẳn nên ngồi xuống nói chuyện, vốn chính là bạn bè, nhường một bước thì cái gì cũng dễ giải quyết."
Trương Hợp Hoan gật gật đầu: "Rõ ràng!"
Vào đêm La Bồi Hồng mời Trương Hợp Hoan ở dùng bữa ở nhà hàng Hi Hòa, nơi này là một bạn học của bà mở, hoàn cảnh lịch sự tao nhã, bình thường chỉ tiếp đặt trước.
La Bồi Hồng mang theo hai bình Đông Phương Hồng 1949, đây là dòng cao cấp của Kiếm Nam Xuân.
Sau khi rót rượu, La Bồi Hồng nâng ly rượu nói: "Chúng ta hình như lần đầu đi uống rượu riêng?"
Trương Hợp Hoan cười nói: "Một người dẫn chương trình điều tạm thông qua bản thân không ngừng nỗ lực rốt cuộc có được cơ hội uống rượu với chủ nhiệm kênh, có phải là rất có hứng thú không?"
La Bồi Hồng cười nói: "Xác thực là rất có hứng thú."
Hai người cụng ly, La Bồi Hồng uống cạn ly rượu, Trương Hợp Hoan đứng dậy châm đầy cho bà, La Bồi Hồng nói: "Tôi tửu lượng cũng không cao, chừng này là đủ rồi, cậu đừng để ý tới tôi, cứ uống cho thoải mái, đồ ăn nơi này không tệ, bạn học tôi trước đây làm về ăn uống ở Quảng Đông, tôi dám nói món ăn Quảng Đông nơi này là chính tông nhất toàn bộ Bằng Thành."
Trương Hợp Hoan ăn miếng vịt quay lu, cảm giác xác thực không tệ.
La Bồi Hồng tiếp tục đề tài ban ngày: "Cậu thực tính cả đời ở tại đài phát thanh à?"
Trương Hợp Hoan lắc lắc đầu, ăn ngay nói thật: "Gần đây cũng có chút mệt mỏi, tỷ lệ nghe đài cao nhất cũng chỉ là 9.0, nhắm chừng em về sau cũng không có khả năng vượt qua được."
La Bồi Hồng cười nói: "Làm việc với Lâm Tiểu Phượng không thoải mái à?"
Trương Hợp Hoan không ngờ bà ta lại hỏi trắng ra như vậy, cười cười không có trả lời vấn đề này.
La Bồi Hồng uống ngụm trà nói: "Cậu không nói tôi cũng có thể nhìn ra, cô ta bỏ đi phát lại giữa trưa của cậu, ở mặt ngoài xem không có gì, nhưng sẽ có ảnh hưởng đối với thu nhập kinh tế của tổ chuyên mục các cậu, chuyện trích phần trăm quảng cáo tôi cũng có nghe thấy, đừng hỏi tôi làm sao mà biết được, tôi ở đài nhiều năm như vậy, ít nhiều cũng có chút quan hệ."
Trương Hợp Hoan cười nói: "Không có nghiêm trọng như chị nghĩ đâu, em cho tới giờ cũng không xem Lâm Tiểu Phượng là kẻ địch."
La Bồi Hồng nói: "Cái này tôi tin, lấy cảnh giới của cậu sao có khả năng để cô ta ở trong mắt."
Những lời này nói đến tâm khảm của Trương Hợp Hoan, La Bồi Hồng này không đơn giản, bà chẳng những biết nhìn người, hơn nữa biết nói những gì người khác thích nghe.
Trương Hợp Hoan nói: "La chủ nhiệm, em là thực không muốn đấu với phụ nữ."
"Lời này có chút kỳ thị nữ tính." La Bồi Hồng cười nói.
"La chủ nhiệm mẫn cảm rồi, thật ra ý của em chính là đàn ông tốt không đấu cùng nữ."
La Bồi Hồng nói: "Vậy phải xem người ta thấy thế nào."
Trương Hợp Hoan kính bà một ly, La Bồi Hồng uống xong ly rượu này, hai má đã đỏ ửng: "Tiểu Trương, cậu nếu thật muốn tiếp tục làm ở đài, cần phải làm tốt quan hệ với Lâm Tiểu Phượng."
Trương Hợp Hoan nghe ra ý ở ngoài lời của bà, nhắm chừng đã biết chuyện ba chồng tương lai của Lâm Tiểu Phượng, Trương Hợp Hoan cố ý nói: "Em không muốn làm ở dưới tay cô ta nữa, em đi chỗ chị có được không?"
La Bồi Hồng nói: "Tôi thật ra dám thu, nhưng sợ chậm trễ cậu, loại đơn vị như chúng ta nói công không công nói tư không tư, cả ngày hô hét cải cách, nhưng cải đến cải đi, đổi thành thứ gì không đâu vào đâu cả, bình đài như vậy nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, muốn lăn lộn qua ngày cũng đủ, nhưng thật muốn làm chút chuyện, lại phát hiện không thích hợp."