Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 311 - Chương 311: Cô Ấy Gọi Là An Nhiên (3)

Chương 311: Cô ấy gọi là An Nhiên (3) Chương 311: Cô ấy gọi là An Nhiên (3)

Lưu Hải Dư hôm nay mặc thường phục, mặt tươi cười nói: "Ô, thầy Trương đến rồi!"

Trương Hợp Hoan nhanh sửa lại: "Ngài đừng gọi tôi là thầy, ngài lớn tuổi hơn tôi, cứ gọi tôi Tiểu Trương là được."

Lưu Hải Dư cùng Dương Vệ Đông đều cười ha ha lên, Lưu Hải Dư nói: "Lão Dương, ông cũng không lên ca, mặc cảnh phục làm gì? Không uống rượu à?"

Dương Vệ Đông nói: "Tôi có việc, tôi hôm nay nhiệm vụ chính là mời người đến cho ông, tôi phải về nhà nấu cơm cho con gái."

"Lão Dương ông thật không được mà."

Dương Vệ Đông cười nói: "Biết làm sao giờ, con gái sang năm thi rồi, tôi phải phụ, mọi người cứ nói chuyện đi."

Trương Hợp Hoan nhìn lướt qua đồ ăn trên bàn, căn bản là không chuẩn bị cho Dương Vệ Đông, hai lão già này là chơi chiêu với mình đây mà, căn bản chính là Lưu Hải Dư muốn tìm mình nói chuyện riêng.

Lưu Hải Dư cười tủm tỉm đưa tay mời: "Ngồi đi!"

Trương Hợp Hoan ngồi xuống ở đối diện ông ta, Lưu Hải Dư cầm lên một chai Lại Mao (một dòng của Mao Đài): "Làm chút chứ?"

"Lưu cảnh quan, ngài đến cùng có chuyện gì tìm tôi, chúng ta nói chuyện trước rồi hãy uống rượu, bằng không tôi cũng không yên tâm."

"Có gì mà không yênt âm, cũng không phải cậu phạm phải chuyện gì, chỉ là hai anh em uống chút rượu mà thôi."

Trương Hợp Hoan nói: "Tôi cũng không dám trèo cao, ngài hơn 40 rồi chứ?"

Lưu Hải Dư cười nói: "Tôi 37, chỉ là nhìn già chút, cũng không lớn hơn bao nhiêu so với cậu, cậu gọi tôi lão Lưu là được!"

"Tôi 21."

"Tôi đã nói không kém bao nhiêu mà." Lưu Hải Dư cười ha ha nói.

Trương Hợp Hoan trong lòng nói mặt hàng này là tên giảo hoạt, thế mà gọi là không kém bao nhiêu, kém cả 16 tuổi, bất quá nếu không phải cuộc đời quay lại, mình cũng 36, tuổi trên tâm lý thật ra xấp xỉ với Lưu Hải Dư.

Lưu Hải Dư rót rượu ra hai ly, đẩy một ly cho Trương Hợp Hoan: "Rượu này rất thơm, cũng xấp xỉ với Mao Đài."

Trương Hợp Hoan nói: "Vẫn là Mao Đài dễ uống hơn, rượu này hậu vị có chút chua."

Lưu Hải Dư cười nói: "Dân sành mà, vừa mở miệng đã biết cậu là sân dành, cảnh sát chúng tôi thu nhập thấp, một tháng tiền lương không đủ mua một chai Mao Đài."

"Lưu cảnh quan, lời này của ngài có chút không thực tế, không bằng ngài đưa bảng lương cho tôi xem."

Lưu Hải Dư cười ha ha: "Chỉ đùa một chút thôi, đúng rồi, tôi thật ra là fan của cậu, "Xạ điêu anh hùng truyện" tôi không bỏ sót kỳ nào." Nâng ly rượu cụng ly với Trương Hợp Hoan một cái.

Trương Hợp Hoan cụng ly với ông ta một cái, uống cạn ly rượu rồi nói: "Giờ có thể nói rồi chứ?"

"Ăn chút đồ ăn, ăn chút đồ ăn!" Lưu Hải Dư lại nói bằng thổ ngữ Bằng Thành.

Trương Hợp Hoan ăn một miếng cảm thấy rau trộn ở đây cũng không tệ.

Lưu Hải Dư nói: "Tôi nghe nói cậu muốn đi Đài giao thông tỉnh tiến tu?"

Trương Hợp Hoan gật gật đầu, cố ý hạ giọng nói: "Chuyện này không trái pháp luật chứ?"

Lưu Hải Dư lắc lắc đầu: "Không trái pháp luật, tôi hôm nay mời cậu ăn cơm, chủ yếu là tiễn cậu."

Trương Hợp Hoan trong nói tôi với ông hình như không có giao tình như vậy, cười nói: "Ngài cứ nói tiếp đi."

Lưu Hải Dư kéo túi xách lấy từ bên trong ra một tấm ảnh đưa cho Trương Hợp Hoan, trên ảnh chụp là một mỹ nữ mang kính đen, khí chất rất tốt, tuy hơn phân nửa khuôn mặt đều bị kính đen che, nhưng vẫn có thể nhìn ra ngũ quan của cô ta rất đẹp.

Trương Hợp Hoan có chút ngẩn cả người, bởi vì cô gái này cậu biết, cô ta gọi là An Nhiên, tương lai không lâu sẽ trở thành ngôi sao chạm tay có thể bỏng, được xưng là một thế hệ Nữ thần gợi cảm mới.

Vốn Tinh Vực chuẩn bị thu cô ta vào dưới cờ, Trương Hợp Hoan còn từng tiếp xúc với cô ta, chuẩn bị lợi dụng thế công tiền tài mà vây bắt cô ta, đáng tiếc hai người chỉ gặp qua một lần, đêm đó An Nhiên đã nhảy từ một tòa cao ốc xuống, hương tiêu ngọc vẫn.

Lúc ấy tin tức này huyên náo rất lớn, bởi vì chuyện này cảnh sát còn điều tra tới mình, hồi tưởng một chút, phải là ba năm sau chuyện này mới xảy ra.

Năm 2011, An Nhiên tự nhiên vẫn còn sống, chỉ là không biết ba năm sau, cô ấy có gặp phải vận mệnh nhảy lầu tự sát như vậy ở thế giới này hay không.

Lưu Hải Dư thấp giọng nói: "Xinh đẹp không?"

Trương Hợp Hoan gật gật đầu: "Anh tính giới thiệu đối tượng cho tôi à? Được, tôi có thể đi gặp."

Lưu Hải Dư nói: "Nghĩ đẹp đó, tiểu tử cậu đừng có mà hám gái như vậy, cậu không phải đang theo đuổi sư muội của tôi sao?"

Trương Hợp Hoan lúc này mới nhớ tới Lưu Hải Dư là sư huynh của Kiều Thắng Nam, cậu nghĩ nội bộ cảnh sát đều là xưng hô như vậy, xem ra quan hệ giữa Lưu Hải Dư cùng Kiều Thắng Nam là không bình thường, nhân cơ hội hỏi: "Anh nói tôi mới sực nhớ, Thắng Nam đi nơi nào huấn luyện? Anh có phương thức liên hệ không?"

Lưu Hải Dư lắc lắc đầu: "Cậu không thấy tôi ở đâu sao? Dù sao chúng tôi cũng có kỷ luật nội bộ, loại huấn luyện này đều là phong bế, cậu cho dù biết chỗ cũng không gặp được người."

Ông ta chỉ chỉ tâm ảnh chụp: "Cô ta gọi là An Nhiên, trước mắt công tác ở Đài giao thông tỉnh."

Trương Hợp Hoan cầm lấy tấm ảnh chụp quan sát, có chút rõ ràng, Lưu Hải Dư hẳn muốn mình tiếp cận với cô gái này.

Bình Luận (0)
Comment