Bạch Anh biết đến Nhạc Khai Sơn như một nhà từ thiện lớn, dù sao các tiết mục từ thiện lớn của Vệ Thị ông ta đều sẽ phái người quyên tiền, ra tay đều là số lớn, nhưng Bạch Anh cũng chỉ mới gặp mặt người này vài lần.
Nghe nói Nhạc Khai Sơn làm người hạ thấp, những năm gần đây rất ít lộ diện ở trường hợp công chúng, bình thường đều là một cô gái tên là Lạc Thanh Dương đại diện, cô ta là CEO tập đoàn Sơn Thủy.
Bạch Anh hỏi cậu vì sao lại có hứng thú với Nhạc Khai Sơn, Trương Hợp Hoan chỉ nói là có nghe nói qua vị đồng hương này, cho nên tò mò, cũng không nói là vì An Nhiên.
Buổi sáng thứ hai phòng nhân sự lại cường điệu nhấn mạnh điều lệ chế độ đối với tiến tu sinh cùng thực tập sinh, chủ yếu là vì chuyện Thường Ngọc Sơn say xông vào WC nữ ảnh hưởng cực kỳ ác liệt, đài trưởng vì chuyện này đã gọi Lý Trường Thuận qua hung hăng mắng cho một trận.
Lý Trường Thuận cũng thực oan uổng, người Thường Ngọc Sơn muốn mời là ông ta, nhưng ông ta đã cự tuyệt, ai biết sau đó lại có thể xảy ra loại chuyện này, sau khi suy xét đến ảnh hưởng sau đó, ông đã khuyên Thường Ngọc Sơn rút lui.
Ấm ức mà Lý Trường Thuận chịu tự nhiên sẽ rơi ở trên thân đám tiến tu thực tập sinh này, ông tự mình răn dạy một giờ, tiếp theo Lỗ Lệ lại tăng cường thêm nửa giờ điều lệ chế độ, thời điểm giữa trưa tan học, mới nói phương án phân phối cho mấy người Trương Hợp Hoan.
Trương Hợp Hoan như nguyện đi chuyên mục "Dự báo thời tiết", ở trong mắt những người khác, đây là một chuyên mục không có dinh dưỡng nhất, lăn qua lộn lại cũng chỉ có một kiểu cũ mèm.
Trương Hợp Hoan không quan tâm mấy, cậu đến Đài giao thông tỉnh vốn đã không là học tập, cậu lần này là có nhiệm vụ mà đến, lấy tiền tài của người thì thay người tiêu tai, cậu cũng đã tiêu tiền hỗ trợ này, dĩ nhiên là đều lấy đủ hóa đơn.
Lỗ Lệ sau khi phân công cho bọn họ xong, nói cho họ buổi chiều sẽ tự đi tổ chuyên mục của mình báo danh, cô đã điện thoại thông báo cho các tổ chuyên mục.
Trương Hợp Hoan trong lòng có chút chờ mong tình cảnh An Nhiên nhìn thấy mình.
Thời điểm giữa trưa ăn cơm, tranh thủ ra ban công điện thoại cho Lưu Hải Dư, nói cho ôgn ta mình đã thành công tiến vào tổ chuyên mục "Dự báo thời tiết", chỉ là tình huống có chút biến hóa.
Lưu Hải Dư nghe thấy tình huống biến hóa thì cực kỳ khẩn trương, nhanh truy hỏi là tình huống gì.
Trương Hợp Hoan nói cho ông ta An Nhiên rất có tiền, mặc hàng hiệu lái Porche 911, một nữ dẫn chương trình sao có thể giàu có như vậy? Bình thường chỉ có hai khả năng, một là phú nhị đại, hai là được bao nuôi, Trương Hợp Hoan cho rằng khả năng thứ hai lớn hơn một chút.
Lưu Hải Dư nói cậu không cần nóng lòng đưa ra kết luận, phải kiên nhẫn quan sát, lặng lẽ tiếp cận, lấy được tín nhiệm của An Nhiên, mới có thể thu hoạch chân tướng.
Trương Hợp Hoan cảm giác Lưu Hải Dư có vẻ không ổn, vô luận An Nhiên là phú nhị đại cũng tốt, là được bao nuôi cũng thế, muốn tiếp cận cô ta, muốn vào giới của cô ta mà không có tiền là không thực tế, phải thêm kinh phí hoạt động mới đúng chứ.
Lưu Hải Dư thật ra ngay từ câu đầu tiên đã biết tiểu tử này muốn cái gì, chỉ là cố ý kéo đông kéo tây với cậu ta mà thôi, hiện tại Trương Hợp Hoan rốt cuộc đã trực tiếp đòi tiền.
Lưu Hải Dư thở dài nói: "Tiểu Trương, làm việc không thể chỉ nhìn tiền, thật ra giữa nam nữ không nhất định chỉ là quan hệ tiền tài."
"Vậy ông là cổ vũ tôi chơi tình cảm với cô ta? Sao tôi cứ cảm thấy ông muốn tôi đi lừa dối là sao nhỉ?"
Lưu Hải Dư nói: "Không phải muốn cậu đi lừa dối, quan hệ giữa nam nữ cũng có rất nhiều loại, không nhất định phải là tình yêu."
"Lão Lưu, ý của ngài là bảo tôi phát triển quan hệ thân xác với cô ta? Ông cũng đủ xấu đó, ông dạy tôi như vậy, không phải là làm thất vọng sư muội của ông sao?"
Lưu Hải Dư ở đầu bên kia điện thoại đã muốn đổ mồ hôi: "Tiểu Trương, Tiểu Trương à, cậu sao lại nghĩ như vậy chứ? Ý của tôi là mọi người có thể làm bạn với nhau mà."
"Giữa nam nữ vốn không có tình bạn thuần túy, tất cả nam nữ kết giao mà lấy tình bạn ra ngụy trang ôm dụng ý chân chính thật ra đều là chơi trò lưu manh, lão Lưu, ông không sợ cô ta chơi trò lưu manh với tôi đó chớ?"
Lưu Hải Dư thật không sợ, ông cho rằng nếu chơi lưu manh thì phải là Trương Hợp Hoan mới đúng.
Trương Hợp Hoan lại nói: "Tôi cảm giác chuyện này có tính nguy hiểm nhất định, nếu cô ta được người bao nuôi, ông bảo tôi tiếp cận cô ta, tương đương là bảo tôi đi chọc tổ ong vò vẽ, không cẩn thận chút là đâm thủng, đến lúc đó tôi chỉ sợ sẽ bị đốt đến chết."
Lưu Hải Dư nói: "Cậu không cần sợ, cậu chỉ cần nắm chắc đúng mực, nam nữ kết giao bình thường có cái gì mà phải sợ."