Buổi sáng An Nhiên chụp là Phùng Trình Trình, buổi chiều sẽ chụp Phương Diễm Vân, cô dùng sườn xám tự chuẩn bị, không thể không nói An Nhiên mặc vào sườn xám còn quyến rũ động lòng người hơn so với quần áo nữ sinh, tỉ lệ eo lưng mông của cô rất tốt, đường cong thân thể được thể hiện ra, mặc sườn xám quả thực cực kỳ đẹp, nhiếp ảnh gia cũng cho rằng sườn xám của An Nhiên rất có phong tình.
Trương Hợp Hoan thay áo dài, quàng khăn quàng cổ trắng, nghiễm nhiên là một quý công tử đến từ dân quốc, dù sao hôm nay An Nhiên phụ trách phong tao, cậu phụ trách trai đẹp.
Chụp mất cả ngày, buổi tối Trương Hợp Hoan còn phải đi ăn, đêm nay là Bạch Anh làm chủ mời Sở Thất Nguyệt ăn cơm, cậu đương nhiên là phải đi tiếp khách.
Hạ Hầu Minh là khách quen của Tiếu Giang Nam, cho nên đêm nay vẫn lựa chọn ở Tiếu Giang Nam.
Trương Hợp Hoan đi cũng kịp giờ tàu điện ngầm, nhưng vừa vặn đúng giờ cao điểm, trong tàu điện ngầm chen chúc như cá hộp, Trương Hợp Hoan cố gắng lắm cũng muộn hơn mười phút, chờ cậu đi vào phòng, mọi người đều đã đến, Bạch Anh cùng An Nhiên đang chuyện trò vui vẻ.
Trương Hợp Hoan vừa vào cửa đã xin lỗi: "Thật xấu hổ, thật xấu hổ, công việc bận quá, tôi đến muộn."
Sở Thất Nguyệt nói: "Một tiến tu sinh như anh thì có gì mà bận rộn?"
Bạch Anh cười phụ họa: "Đúng vậy, một tiến tu sinh có gì mà bận rộn?"
Trương Hợp Hoan chào hỏi Hạ Hầu Minh, nâng chung trà lên uống mấy ngụm, Sở Thất Nguyệt mắt sắc, nhìn thấy trên mặt cậu còn dấu trang điểm nên nhắc nhở: "Phấn trên mặt còn chưa lau hết đó."
Trương Hợp Hoan cười khổ nói: "Hôm nay thật sự là rất mệt, anh đi rửa mặt cái đã rồi nói với em sau."
Bạch Anh là lần đầu nghe nói thì ra kịch truyền thanh còn phải chụp ảnh pr, bà cũng không mấy chú ý đối với tiết mục mới của Trương Hợp Hoan, Sở Thất Nguyệt quan tâm là ảnh chụp của cậu, bảo cậu đưa cho mình xem.
Trong di động của Trương Hợp Hoan thật ra có mấy tấm, nhưng cậu cũng chột dạ, nếu để cho Sở Thất Nguyệt nhìn thấy anh chụp cặp đôi giữa cậu với An Nhiên, có nổi cơn ghen hay không thì còn chưa biết, nên cậu nói ảnh đang làm hậu kỳ, chờ xong sẽ cho cô xem trước.
Bốn người ngồi xuống, Hạ Hầu Minh để Sở Thất Nguyệt gọi món ăn, Sở Thất Nguyệt lại bảo cậu xem.
Vừa uống một ly rượu, La Bồi Hồng đã điện thoại liền tới, nhiếp ảnh gia đề nghị thêm một bộ cảnh đêm, cho nên bảo Trương Hợp Hoan còn phải đến một chuyến nữa.
Trương Hợp Hoan hỏi bà mình có thể không đến có được không, nói đến nhân vật chủ yếu trong “Bến Thượng Hải” còn có Đinh Lực, để Lý Siêu chụp với An Nhiên, con cháu đó nếu có thể được cơ hội này thì nằm mơ cũng sẽ cười tỉnh.
La Bồi Hồng cũng khó nói gì, dù sao Trương Hợp Hoan đã xuất lực không nhỏ cho bà, mình cũng không tiện miễn cưỡng cậu ta làm chuyện gì, bà thương lượng cùng An Nhiên một chút, An Nhiên vừa nghe liền phát hỏa, lập tức gọi điện thoại cho Trương Hợp Hoan.
Trương Hợp Hoan nhìn thấy An Nhiên điện thoại, thật ra cậu muốn ra bên ngoài nghe máy, nhưng nếu làm như vậy, Sở Thất Nguyệt khẳng định sẽ cho rằng cậu có gì đó, cho nên vẫn bắt máy trước mặt Sở Thất Nguyệt, đàn ông là phải bằng phẳng.
"Thầy An!"
"Trương Hợp Hoan, cậu là thái độ công tác gì vậy? Chúng ta chụp từ sáng sớm đến giờ, cậu lại có thể chạy đi uống rượu xã giao? Cậu có chút quan niệm tập thể gì không? Cậu có chút tinh thần chuyên nghiệp gì không?"
Trương Hợp Hoan liên tục xin lỗi: "Thầy An giáo dục đặc biệt đúng, tôi hôm nay xác thực có việc, bạn gái tôi đến, tôi phải đi ăn với cô ấy."
Riêng cường điệu thân phận bạn gái chính quy của Sở Thất Nguyệt, cái này là vì để Sở Thất Nguyệt không còn nghi ngờ, thằng nhãi này suy xét sự việc cực kỳ chu đáo, thật ra cậu xác thực cũng không có gì với An Nhiên, bình thường có chút này nọ, cũng tán tỉnh lẫn nhau một chút, những cái đó cũng là chuyện không thể bình thường hơn giữa nam nữ trẻ tuổi.
An Nhiên không bỏ qua nói: "Đêm nay vô luận thế nào cậu cũng phải lại đây, cậu nếu không đến, từ hôm nay trở đi tôi sẽ không ghi âm nữa, tôi nói cho Trương Hợp Hoan cậu, tôi gia nhập tổ kịch còn không phải xem mặt mũi cậu sao, cậu dụ tôi vào được, bản thân lại đi làm chuyện riêng, đây là chuyện con người làm được sao?"
Trương Hợp Hoan thở dài nói: "Xin lỗi, thật không đúng, nếu không thì như vầy, mọi người chờ tôi đến 3 giờ, sau 3 giờ tôi nhất định đến."
"2 giờ, không thương lượng!" An Nhiên mười phần khí thế cúp điện thoại.
Trương Hợp Hoan thật sự là dở khóc dở cười.
Sở Thất Nguyệt ở một bên cũng nghe được đại khái: "Thầy này của anh cũng thật đủ lợi hại."
Trương Hợp Hoan nói: "Cũng không phải thầy gì chính thức, cô ấy chỉ là người giúp đỡ anh về mặt phát thanh, tính tình không tốt, đầu óc cũng hơi thần kinh, bất quá năng lực nghiệp vụ không tệ."