Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 397 - Chương 397: Kinh Hồn Chưa Định (1)

Chương 397: Kinh hồn chưa định (1) Chương 397: Kinh hồn chưa định (1)

Quần đang kéo lên bị cản một chút, là gặp phải chướng ngại, An Nhiên biết vấn đề ra ở nơi nào, hôm nay thật sự là xấu hổ muốn chết mà, Trương Hợp Hoan không biết xấu hổ này, vào lúc này mà còn có phản ứng lớn như vậy sao?

Thang máy đứng im trong chốc lát đột nhiên lại rơi xuống, An Nhiên bị giật mình kích động đưa tay chộp về, bắt được một chỗ rất vừa tay. Trời đất quỷ thần ơi, mình sao lại quên…

An Nhiên nhanh buông tay, xấu hổ đến quên cả sợ hãi.

Thang máy lại lần nữa bình tĩnh trở lại, Trương Hợp Hoan nhân lúc này tranh thủ kéo quần lên, cậu đang suy nghĩ một chuyện, vừa rồi An Nhiên có phải cố ý hay không?

Đám trạch nam trên mạng nếu biết, sẽ có thể cho rằng mình lợi dụng thời cơ mà vươn trảo tới cô ấy hay không?

Lúc này đèn trong thang máy ssng lên, cửa thang máy chậm rãi mở ra, Lý Siêu giơ hai tay lên cao: "Tôi không động, tôi không động vào cái gì cả!"

Bí thư Lâm có chút xem thường nhìn anh ta một cái, vị trí thang máy dừng thực khó xử, vừa vặn nằm ở giữa tầng 22 và tầng 21, phía trên của cửa thang máy mở ra đại khái có khe hở cao chừng một thước so với mặt đất, một người chui qua là không thành vấn đề, bên ngoài rất nhanh đã tới không ít người.

Bí thư Lâm nói: "Mọi người đừng khẩn trương, để nữ đồng chí đi trước, đồng chí đảng viên lưu đến cuối cùng."

Ai cũng không dám tùy tiện rời khỏi, bởi vì ai cũng không biết thời điểm mình rời khỏi, cái thang máy này có thể đột nhiên rơi xuống hay không.

Cứ như vậy trôi qua nửa phút, thang máy không có động tĩnh gì, người cứu viện bên ngoài khẩn trương thúc giục: "Nhanh, nhanh!"

Chị gái Dương Lệ Phân dũng cảm làm người đầu tiên đi qua: "Tôi đến!"

Trương Hợp Hoan theo sau hỗ trợ, cùng bí thư Lâm đỡ cô ta lên, nhân viên tiếp ứng ở trên kéo cô ta lên, từng người nữ một rời khỏi.

An Nhiên là người nữ cuối cùng, Trương Hợp Hoan vẫy vẫy tay với cô, An Nhiên lui ở trong góc, gương mặt của cô trắng bệch, có vẻ cực kỳ khẩn trương, dùng sức lắc lắc đầu: "Tôi sợ tôi sợ "

Thời gian không thể chậm trễ, bí thư Lâm để cho những người khác đi trước, nhân viên trong thang máy từng bước từng bước giảm bớt, bí thư Lâm nói: "Đồng chí Trương, cậu đi trước."

Trương Hợp Hoan nói: "Bí thư Lâm, ngài trước đi, tôi sẽ đi với cô ấy."

Bí thư Lâm nhìn Trương Hợp Hoan gật gật đầu thưởng thức, câu nhỏ này không tệ, loại lựa chọn làm người rời khỏi cuối cùng trong lúc nguy cấp này, còn có thể trấn định tự nhiên, không dễ dàng, xem cái tố chất này nhắm chừng là đảng viên.

Bí thư Lâm đi tới cửa thang máy, dù sao tuổi lớn đi đứng không có thuận tiện, Trương Hợp Hoan đi tới hỗ trợ nâng ông ấy lên, bỗng nhiên dưới chân chấn động, Trương Hợp Hoan phản ứng thần tốc, một tay kéo bí thư Lâm trở về.

Bí thư Lâm có chút buồn bực, mắt thấy đã sắp đi ra ngoài, sao lại kéo mình trở lại?

Lúc này thang máy oành đùng một tiếng rồi cấp tốc đi xuống, Trương Hợp Hoan đẩy bí thư Lâm tới trước thanh bảo hộ, cửa thang máy không có đóng lại, bọn họ nhìn thang máy cấp tốc rơi xuống, loại cảm thụ này càng thêm kinh tâm động phách so với vừa rồi.

Bí thư Lâm dọa ra một thân mồ hôi lạnh, may mắn Trương Hợp Hoan kéo ông trở về đúng lúc, bằng không chỉ sợ ông đã bị thang máy cắt tiệt thành hai đoạn, cái mạng này đã toi ở trong đây rồi.

Thang máy rốt cuộc lại đình chỉ, Trương Hợp Hoan một tay giữ chặt bí thư Lâm, một tay bảo vệ An Nhiên, cửa thang máy chậm rãi đóng lại, sau một hồi hệ thống khống chế thang máy một lần nữa khôi phục bình thường.

Trương Hợp Hoan nhấn phím tầng một, thang máy vững vàng đi xuống, thời điểm đến tầng một dừng lại, cửa thang máy thuận lợi mở ra, Trương Hợp Hoan để bí thư Lâm đi ra ngoài trước.

Sờ sờ tay An Nhiên, tay An Nhiên cực kỳ lạnh, Trương Hợp Hoan ôm lấy An Nhiên, An Nhiên ôm cổ cậu, gục vào trong lòng cậu khóc lên.

Bên ngoài mọi người vây xem náo nhiệt, bí thư Lâm kích động nói với mọi người: "Mọi người yên tâm, chúng tôi không sao, chúng tôi đều không sao!"

Hiện trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, biểu hiện lâm nguy không sợ của bí thư Lâm mọi người đều thấy được, Trương Hợp Hoan không muốn làm náo động ở lúc này, chủ yếu là lo lắng nhiều người An Nhiên càng chịu kích thích.

Ôm An Nhiên rẽ đám người đi ra, đi tới góc phòng đặt cô ở trên sô pha, tính đi máy bán hàng tự động mua cho cô thức uống nóng, bị An Nhiên bắt lấy cổ tay, nước mắt lưng tròng nhìn cậu nói: "Đừng đi!"

Trương Hợp Hoan chỉ máy bán hàng tự động, An Nhiên lúc này mới buông tay ra, Trương Hợp Hoan mua hai lon cà phê nóng, trở lại bên cạnh đưa một lon cho cô.

An Nhiên gỡ nắp không ra, Trương Hợp Hoan đưa chai đã mở nắp trong tay đưa cho cô.

Hai người sóng vai ngồi ở trên sô pha uống cà phê, An Nhiên cảm xúc dần dần ổn định xuống, nhẹ nhàng thở ra nói: "Thời điểm cửa thang máy đóng thì không sao, cửa vừa mở ra, tôi nhìn thấy cái kiểu mở một nửa đó tôi rất sợ, giống như nhìn thấy tôi bị người đẩy xuống, đẩy từ trên nhà cao tầng xuống…"

Bình Luận (0)
Comment