Không thể không nói An Nhiên thật biết chọn quần áo. Bộ âu phục theo phong cách chủ nghĩa mới thời thượng mà không mất sang trọng, cắt may vừa người, làm nổi bậc dáng người cao ngất của Trương Hợp Hoan. Dưới chân là một đôi giày da Prada còn mang theo một ít hiệu quả tăng chiều cao. Trương Hợp Hoan cao khoảng một mét bảy lăm, sau khi mặc vào cao khoảng một mét tám ba. Bằng không đúng là trấn không được người mẫu mang cao gót.
Sườn xám màu đỏ trên người An Nhiên đem đường cong trên người cô triển lãm vỗ cùng nhuần nhuyễn. Tóc nâu cuộn sóng uốn lượn, về cuối dần thay đổi thành màu vàng, ung dung hào phóng, biểu lộ hết hương vị của một cô gái xinh đẹp. Trương Hợp Hoan phát hiện sức quyến rũ của An Nhiên không chỉ nằm ở giá trị nhan sắc của cô. Cô trời sinh còn mang theo một cỗ mị lực, chính là thứ người ta thường gọi là quyến rũ tự nhiên, có lực sát thương cực lớn với đa số trạch nam.
Thật ra làm dẫn chương trình của loại hoạt động thương vụ này căn bản không có gì khó khăn, lại lấy An Nhiên làm chủ, Trương Hợp Hoan chỉ cần phối hợp. Trước đó cũng đã chuẩn bị thẻ nhắc lời thoại.
Trương Hợp Hoan căn bản không nhìn theo thẻ nhắc thời loại. Trí nhớ của anh cực kỳ xuất chúng, không cần tới thứ đồ chơi này.
Chuyện ngoài ý muốn của Trương Hợp Hoan là Nhạc Khai Sơn sớm định hôm nay sẽ tham gia hoạt động lại không đến. Hôm nay vẫn là CEO công ty - Lạc Thanh Dương đại diện toàn quyền. Trương Hợp Hoan cũng hôm nay mới biết được, tập đoàn Thiên Đại cũng là xí nghiệp dưới tay tập đoàn Sơn Thuỷ.
Lạc Thanh Dương là thành phần mỹ nhân tri thức điển hình, tuy người đã đến tuổi trung niên nhưng phong vận tuyệt vời. Sau lời dạo đầu ngắn gọi, bà bắt đầu giới thiệu căn hộ cao cấp 3.0 Sơn Thuỷ Vân Việt. Hạng mục này chính là thiết kế cho các nhân vật cao cấp, theo đó mỗi mét vuông đều có giá hơn ngàn vạn. Cho nên hôm nay tham gia buổi tuyên bố đều là những tinh anh.
Sau khi tuyên bố sản phẩn, là một đoạn đàn hát dương cầm. Đặc biệt mời Lý Quyền được trong nước xưng là thi sĩ đàn dương cầm. Theo lý thuyết, anh ta phải đến trước nửa tiếng, nhưng do xảy ra một ít tình huống. Xe Lý Quyền xảy ra một ít sự cố trên đường đến, cho nên không thể đến kịp thời.
Nhân viên trù hoạch hiện trường gấp đến độ đầu đầy mồ hôi. Bên trong kế hoạch vạch ra, đàn hát đàn dương cầm tương đương với một bước chuyển giao. Nếu tự nhiên đưa người mẫu lên biểu diễn thì quá thời thượng cao cấp.
Hiện tại chỉ có thể sửa đổi kịch bản tại chỗ, để hai người bọn họ đi lên kéo dài thời gian một chút sau đó mới mở màn. Nhưng bởi vì sửa lưu trình tại chỗ, cho nên tất cả mọi người trở nên khẩn trương hơn rất nhiều.
Lúc An Nhiên bắt chặt thời gian đọc thuộc lời dẫn, Trương Hợp Hoan nổi lên tâm tư cẩn thận. Hiện trường đều có các tinh anh đến từ các nơi trên Bình Giang. Dựa theo quy luật thu hoạch giá trị danh dự, tên càng được tinh anh có uy vọng càng cao biết, giá trị danh dự thu hoạch được sẽ càng cao.
Danh dự tức là thọ mệnh, Trương Hợp Hoan sao có thể bỏ qua cơ hội tuyệt hảo biểu diễn trước mặt mọi người được. Cậu thậm chí còn cho rằng thi sĩ đàn dương cầm vắng mặt chính là cơ hội sáng tạo ông trời cấp cho.
Trương Hợp Hoan chủ động xin đi: “Nếu không để tôi lên đi!”
Người lên kế hoạch kinh ngạc liếc mắt nhìn Trương Hợp Hoan, An Nhiên nói: “Anh có thể làm được.”
Người lên kế hoạch nói: “Cậu biết đàn hát dương cầm? Cậu biết hát bài này?”
Trương Hợp Hoan nói: “Tôi hát một ca khúc tự mình sáng tác.”
Người lên kế hoạch phát mộng, cậu là ai? Cậu không phải người dẫn chương trình radio chạy show kiếm tiền sao? Cậu còn viết nhạc sáng tác?
An Nhiên nói: “Anh yên tâm đi, “Bến Thượng Hải” chính là cậu ta biên soạn, cậu ta có thể. Xảy ra vấn đề gì tôi chịu trách nhiệm.” Cô vừa nói, người lên kế hoạch cũng không phản đối.
An Nhiên nhỏ giọng hỏi tên ca khúc.
Trương Hợp Hoan không chút do dự nói: “Một đường có em!”
Không quên dặn dò An Nhiên nhất định phải nói tên mình, đặc biệt cường điệu không phải người dẫn chương trình Trương Hợp Hoan, mà là Trương Hợp Hoan. Cậu hôm nay muốn một mũi tên bắn hai con chim, chẳng những muốn dùng ca khúc này mở ra nội tâm của Kiều Thắng Nam, cũng muốn để đại danh của Trương Hợp Hoan vang vọng trong vòng tinh anh Nam Giang.
An Nhiên lên đài: “Kế tiếp chúng tôi có mời một thi sĩ đàn dương cầm tên Trương Hợp Hoan vì mọi người biểu diễn một ca khúc do tự mình sáng tác. Ca khúc mang tên “Một đường có em.”.”
Tinh anh tại hiện trường châu đầu ghé tai, có người không hiểu biết về âm nhạc. Nhưng trong đó dù sao cũng có không ít người thông hiểu âm nhạc, biết trong nước xác thực có một thi sĩ đàn dương cầm. Nhưng hình như người nọ họ Lý, không phải họ Trương. Bất quá suy xét đến tài lực hùng hậu của tập đoàn Sơn Thuỷ, hẳn là sẽ không làm chuyện lẫn lộn thật giả.