Nhớ rõ lúc ban đầu đến trại nuôi heo Phú Quý, mười đầu heo có thể mang đến giá trị danh tự cho một người bình thường, hiện tại trại nuôi heo quy mô lớn như vậy, tương lai giá trị danh dự mà nó mang đến là không thể đo lường.
An Nhiên bởi vì chuyện nhãn hiệu mà nở nụ cười hơn nữa ngày, sản phẩm thịt heo Hợp Hoan, không hiểu sao lại chọc trúng điểm cười của cô.
Phương Cương đến trại heo chậm khoảng một giờ, còn có Lưu Trường Hà đi cùng cậu ấy. Trương Hợp Hoan nhìn thấy trận thế này liền biết đêm nay khẳng định lại muốn mời cậu uống rượu.
Lưu Trường Hà nói cho Trương Hợp Hoan hôm nay nhất định phải ở lại huyện Hán, anh em bọn họ phải uống một trận thật say.
Trương Hợp Hoan lặng lẽ gọi Lưu Trường Hà sang một bên, nói với anh ấy rằng hôm nay cậu đến đây là cùng Sở Thất Nguyệt đi thị sát. Hơn nữa hai cô gái trẻ đều không thích quán rượu, hứa với anh ấy lần sau nhất định sẽ cùng anh ấy uống.
Lưu Trường Hà vẫn còn có nhãn lực sắc bén, vỗ vỗ bả vai Trương Hợp Hoan nói: "Cậu em đúng là diễm phúc không cạn. Mau dạy cho tôi đi, cậu dùng chiêu gì để hai cô ấy chung sống hòa thuận vậy?"
Trương Hợp Hoan biết Lưu Trường Hà đã vụng trộm nuôi một cô ở Bằng Thành, cười nói: "Tôi không thể dạy cho anh cái này được. Anh là người đã kết hôn, bản chất hai chúng ta khác nhau."
Lưu Trường Hà thở dài, nhìn từ vẻ mặt của anh ấy đoán chừng mấy ngày gần đây tâm tình không tốt. Trương Hợp Hoan thầm than, không phải ai cũng có thể đùa giỡn tình cảm, đừng nhìn Lưu Trường Hà giỏi công phu nhưng chưa chắc có thể làm được như vậy.
Phương Cương đi tới nói cho Trương Hợp Hoan một việc. Khi Trương Hợp Hoan đến huyện Hán lần trước từng ở Hán Viên một số rắc rối.
Lúc ấy có một em gái nhà nghề hơn nữa đêm xông vào phòng Trương Hợp Hoan, muốn lừa Trương Hợp Hoan, nhưng Trương Hợp Hoan là người rất cảnh giác đã nghĩ ra một biện pháp đối phó. Vụ án cho tới nay vẫn chưa được điều tra, Trương Hợp Hoan sau đó đi tìm Lục Bình, Lục Bình nói cho cậu biết lúc trước tấn công cậu cùng Sở Thất Nguyệt đều là Hứa Kiệt ở sau lưng sai khiến.
Mặc dù cảnh sát đã liên hệ với Hứa Kiệt, nhưng Hứa Kiệt thề thốt phủ nhận tất cả. Sau đó được thả ra bởi vì không đủ chứng cứ.
Phương Cương đã điều tra Hứa Kiệt thông qua mối quan hệ và phát hiện ra Hứa Kiệt chính là cháu trai của Hứa Lập Xuân chủ nhiệm văn phòng nhà máy sản xuất thuốc Hoa Phương.
Nghe đến đó Trương Hợp Hoan đã hiểu rõ đại khái chân tướng của chuyện này. Khâu Quốc Phàm thân là một người nước ngoài muốn ở huyện Hán làm mưa làm gió nhất định phải thông qua dân bản xứ, Hứa Kiệt không thể nghi ngờ chính là đóng vai trò cầu nối.
Lúc trước tìm Lục Bình tấn công cậu và Sở Thất Nguyệt, sau đó lại tìm một em gái chơi mình nhắm chừng đều là sắp xếp của Hứa Kiệt.
Trương Hợp Hoan nói: "Tôi có thể tìm Hứa Kiệt ở đâu?"
Phương Cương nói: "Cậu tốt nhất là đừng tìm hắn, người này thân phận đặc biệt, hắn là lão điểm của cảnh sát." Lão điểm là xưng hô của người cung cấp thông tin cho cảnh sát.
Trương Hợp Hoan không phải muốn trút giận, cũng không có nghĩa là không buông tha cho Khâu Quốc Phàm, cậu luôn lo lắng tập đoàn Hoa Phương sẽ gây bất lợi cho Sở Thất Nguyệt, những gì cậu nhìn thấy ở huyện Hán trong khoảng thời gian này khiến cậu cảnh giác với một số người ở Hoa Phương.
Khi Trương Hợp Hoan cùng mấy người đó nói chuyện phiếm. Sở Thất Nguyệt dẫn An Nhiên đi thăm ao cá bên ngoài, trên đường trở về cô nhận được điện thoại của chú tư Sở Quốc Lực. Sở Quốc Lực không biết từ nơi nào có được tin tức thế mà biết cô đang ở huyện Hán, tỏ vẻ sẽ lập tức đến đây đi thăm trại nuôi heo của cô.
Sở Thất Nguyệt cúp điện thoại, cảm thấy có chút kỳ quái. Cô đến đây vẫn chưa thông báo trước cho người khác, chú tư làm sao biết được? Chú tư không phải đã đi tổng bộ Hỗ Hải rồi sao?
Công ty thuốc bên này không phải đã giao cho Khâu Quốc Phàm phụ trách sao? Từ khi Sở Thất Nguyệt từ chức chủ tịch, tập đoàn Hoa Phương không còn thông báo cho cô sự tình bên trong tập đoàn.
Một chiếc Maybach lái vào trại nuôi heo Hoa Thiên dừng lại bên cạnh Cayenne, Trương Hợp Hoan lái xe điện đưa Sở Thất Nguyệt đến khu vực đỗ xe.
Hứa Lập Xuân xuống xe Maybach trước rồi vội vàng mở cửa xe. Sau đó Sở Quốc Lực mới bước từ trên xe xuống, nhìn xung quanh trại nuôi heo một chút rồi mới mỉm cười với Sở Thất Nguyệt đang đi về phía mình.
Sở Quốc Lực nghênh đón: "Thất Nguyệt, trở về khi nào?"
Sở Thất Nguyệt nói: "Chú tư, làm sao chú biết con ở chỗ này?"
Sở Quốc Lực cười nói: "Huyết mạch tương liên, cảm nhận được người thân."
Sở Thất Nguyệt trong lòng thầm nghĩ nhất định là có người bên trong trại nuôi heo thông báo tin tức cho chú ấy, trong lòng khó tránh khỏi có chút không vui. Mới bắt đầu gây dựng sự nghiệp đã xảy ra vấn đề nội bộ.