Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 454 - Chương 454: Nơi Này Không Lưu Tôi (3)

Chương 454: Nơi này không lưu tôi (3) Chương 454: Nơi này không lưu tôi (3)

Đi vào văn phòng La Bồi Hồng, nhìn thấy vẻ mặt chăm chú của La Bồi Hồng chăm chú nhìn ngoài cửa sổ, Trương Hợp Hoan nói: “Chị La, có chuyện gì sao? Ai chọc chị rồi?”

La Bồi Hồng tức giận nhìn cậu nói: “Cậu sao lại khốn nạn như vậy, cậu và An Nhiên sao lại như vậy?”

Trương Hợp Hoan nói: “Cái gì mà lại như vậy? Chuyện mà chị nói là chuyện cô ấy từ chức sao?”

La Bồi Hồng nói: “Tôi không phải nói cái này, hai người các cậu trước đó ở trong thang máy đã làm chuyện gì?”

“Không làm gì hết.”

Vẻ mặt La Bồi Hồng không thể tranh cãi: “Cậu đó. Nơi này là đơn vị công tác, trong thang máy có camere theo dõi các cậu có biết hay không? Bên ngoài có nhiều khách sạn như vậy, sao các ngươi không đi mà lại ở thang máy. Ai u, thật là tức chết tôi.”

Trương Hợp Hoan vui vẻ: “Chị La, chị nghe ai dựng chuyện? Tôi và An Nhiên xác thực là ở trong thang máy gặp phải trục trặc, nhưng chúng tôi không làm chuyện gì quá đáng cả. Chúng tôi thanh thanh bạch bạch, loại chuyện này không thể nói bừa. Tôi không cần mặt mũi nhưng An Nhiên vẫn cần, truyền ra bên ngoài thì cô ấy phải làm thế nào?”

La Bồi Hồng nói: “Ngươi ta đến camera theo dõi cũng lấy ra, cậu còn phủ nhận. Tiểu Trương, sao cậu lại hồ đồ như vậy.”

Trương Hợp Hoan nói: “Chị La, chị tin tôi hay không?”

La Bồi Hồng nhìn cậu một cái rồi thở dài một hơi: “Vấn đề không phải là tôi tin cậu hay không, hiện tại lãnh đạo đã cho rằng tác phong sinh hoạt của cậu có vấn đề, có hành vi không kiềm chế. Tôi giúp cậu tiến cử nhân tài nhưng bị cấp lãnh đạo bác bỏ.”

“Tôi còn tưởng là chuyện gì lớn. Hôm nay tôi đến đây là định nói với chị, chị ngàn vạn lần không nên vội vàng chuyện này. Tôi đối với Đài giao thông này không có hứng thú gì, tôi cũng không muốn đến.”

La Bồi Hồng ngẩn ra: “Cái gì? Cậu không nghĩ đến Đài giao thông?”

“Căn bản tôi đã không muốn tới. Lúc trước chính là vì tò mò, đến để trải nghiệm đài radio cấp tỉnh. Qua một thời gian đào tạo, phát hiện so với Bằng Thành radio cũng không khác biệt bao nhiêu. Đơn giản là nhiều người nghe một chút, phạm vi phát sóng rộng một chút. Lúc tôi quay lại Bằng Thành tuần trước đã nộp đơn từ chức rồi.”

“Cậu từ chức?”

Trương Hợp Hoan nói: “Không từ chức chẳng lẽ còn muốn làm khế ước bán mình cả đời ở đó? Phó đài trưởng Lý đã đồng ý gíúp tôi tạm áp xuống đơn nghỉ việc trong vài ngày. Qua vài ngày, tôi sẽ không còn là người của Bằng Thành radio nữa. Cho nên cái danh thực tập sinh của tôi cũng không còn nữa.”

“Nhưng chúng ta đã nói tốt rồi, cậu hẳn là nên nói trước với chúng tôi một tiếng.”

“Chị La, năng lực của chị mạnh như vậy, có tôi hay không đều giống nhau. Con người tôi thì chị cũng biết, không an phận.”

“Cậu đưa ra quyết định này có quan hệ gì với An Nhiên không?”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Sao chị cứ phải kéo tôi và cô ấy vào một chỗ vậy. Thật sự không có liên quan. Tôi và cô ấy đều có tương lai riêng. Chuyện cô ấy từ chức trước đó tôi cũng không biết. Tuần này không phải để tôi thế chỗ cô ấy sao, bằng không cô ấy cũng không ra đi lưu loát như vậy.”

La Bồi Hồng quay lại ghế rồi ngồi xuống, lửa giận trong lòng đột nhiên biến thành mất mát. Trương Hợp Hoan lại có thể quyết định rời đi, bà vốn định liên thủ với Trương Hợp Hoan xông pha tạo dựng một khoảng trời mới ở Đài giao thông.

“Bến Thượng Hải” để cho bà thấy được hy vọng, nhưng lúc này chỉ mới mở ra cục diện, Trương Hợp Hoan đã quyết định rời khỏi. Cẩn thận ngẫm lại, đúng là cho tới bây giờ Trương Hợp Hoan đều chưa từng đồng ý ở lại Đài giao thông với bà.

La Bồi Hồng nâng ly trà lên uống hai ngụm. Trương Hợp Hoan nhìn thấy bộ dạng hồn phi phách lạc của bà cũng hiểu được nên có chút không đành lòng: “Chị La, chuyện này tôi làm có phải có chút không thoả đáng không?”

La Bồi Hồng lắc lắc đầu nói: “Không liên quan tới cậu. Trách tôi, là tôi không thực hiện hứa hẹn, lúc trước tôi đồng ý điều cậu tới nhưng không làm được.”

“Chị La, chị ngàn vạn đừng nói như vậy. Tôi cũng không gạt chị, tôi cảm thấy giới radio không phát huy ra được ưu thế của tôi, tôi tính đi đài truyền hình xem thử.”

La Bồi Hồng nói: “Cậu đã tìm thấy ngôi nhà tiếp theo của mình?”

Trương Hợp Hoan lắc lắc đầu nói: “Còn chưa có, bất quá có người đề cử giúp tôi đi đến đài truyền hình Nam Giang, cửa bên kia tương đối thấp một tí.”

La Bồi Hồng hít sâu một hơi, ý thức được mình còn chưa rót nước cho Trương Hợp Hoan liền đứng dậy rót cho cậu ly trà. Trương Hợp Hoan cũng khát, nhận lấy uống mấy ngụm.

La Bồi Hồng nói: “Đài truyền hình Nam Giang bên kia tôi có bạn học, cậu từng gặp, Lương Đức Tài và Lữ Ngọc Linh.”

Trương Hợp Hoan nói: “Tạm thời không cần. Chị, tôi quả thật không phải có ý kiến gì với chị. Chỉ là tôi cảm thấy nhàm chán với hệ thống radio. Vốn còn muốn ở đây chơi thêm một vòng, nhưng trong đài đã có động thái như vậy, tôi không muốn từ chức cũng phải từ. Sau khi từ chức tôi sẽ không còn là người của Bằng Thành radio, đương nhiên không thể tiếp tục ngốc ở nơi này đào tạo.”

Bình Luận (0)
Comment