Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 466 - Chương 466: Bắt Đầu Mới (2)

Chương 466: Bắt đầu mới (2) Chương 466: Bắt đầu mới (2)

Tiến vào văn phòng, Vương Tông Thượng vỗ vỗ tay rồi nói: “Mọi người tạm ngừng việc trong tay một chút. Tôi giới thiệu một chút đồng nghiệp mới tới.”

Mọi người dừng lại công việc, dùng ánh mắt tựa như đang xem động vật trong vườn bách thú nhìn Trương Hợp Hoan.

Tóc ngắn màu nâu, da trắng mỹ mạo là người dẫn chương trình đứng đầu - Tuyết Lê, ngón tay để ở cằm, nói với mỹ nữ tóc dài Trầm Giai bên cạnh: “Đến một anh đẹp trai!”

Vương Tông Thượng nói: “Vị đồng nghiệp mới này tên là Trương Hợp Hoan, từ hôm nay trở đi cậu ta sẽ công tác ở tổ chuyên mục của chúng ta. Mọi người nói hai câu hoan nghênh Tiểu Trương nào!”

Mọi người đồng thời vỗ tay, các nữ đồng nghiệp đều cực kỳ nhiệt tình. Dù là thời đại nào cũng xem giá trị nhan sắc, nếu không sao có thể nói vào trước là chủ. Trương Hợp Hoan cho dù là diện mạo hay là phong cách đều rất tốt. Nữ giới so với nam giới càng thêm thiên vị giá trị nhan sắc. Kênh giải trí hơn phân nửa đều là nữ giới, hơn nữa phân nửa đều chưa kết hôn, đều thích trông mặt mà bắt hình dong.

Vương Tông Thượng nghe được tiếng vỗ tay liền ý thức được. Bình thường hắn nói chuyện không có nhiều tiếng vỗ tay như vậy. Vỗ tay hăng say hôm nay đều là nữ, liếc mắt nhìn Trương Hợp Hoan một cái, mặt hàng này xác thực có bộ dạng không tệ. Người đẹp trai có rất nhiều, nhưng người đẹp trai có khí chất không nhiều, người đẹp trai có khí chất có thể chịu đựng đã ít lại càng ít.

Trương Hợp Hoan cười nói: “Tôi gọi là Trương Hợp Hoan, Hợp trong gia đình hoà hợp, Hoan trong liên hoan, là người Bằng Thành, năm nay hai mươi mốt tuổi. Tôi thật sự không nghĩ tới kênh chúng ta có nhiều soái ca mỹ nữ như vậy. Thật có lỗi, người như tôi kéo thấp giá trị nhan sắc của mọi người rồi.”

Có người đã bật cười, tiểu tử này còn biết nói đùa.

Trương Hợp Hoan nói: “Tôi là người mới, trước đó cũng chưa từng làm việc ở vị trí tương quan. Cho nên tôi ôm thái độ học tập mà đến, về sau mọi người đều là sư phụ của tôi. Tuy nhiên tôi thấy người đẹp ở đây mặt đều trẻ như vậy, ở đơn vị công tác tôi gọi là thầy. Nếu mọi người không phải đối, tôi có thể gọi một danh xưng thân mật hơn là em gái.”

Tuyết Lê cười lên khanh khách, Trầm Giai cũng cười. Mới hai mươi mốt tuổi đã dám gọi các cô là em gái, tiểu tử này thật biết ăn nói.

Vương Tông Thượng nhíu đầu mày, sao tiểu tử này nói nhiều như vậy?

Trương Hợp Hoan nói: “Hôm nay là ngày đầu tiên tôi đến, cũng không mang theo lễ vật gì. Như vậy đi, trưa hôm nay tôi mời mọi người uống cà phê.” Mới đến, điều có thể nói khôn nhiều lắm, vừa đến đã mời ăn cơm thì có chút mạo muội.

Vương Tông Thượng ngắt lời: “Tiểu Trương, chuyện ngoài công việc thì không cần nói ở đây.”

Trương Hợp Hoan cười gật gật đầu, Vương Tông Thượng điều cậu đến tổ phát thanh. Cũng không có cách nào, lầ người quen của Phó đài trưởng. Cho dù hắn có mất hứng, cũng phải thành thành thật thật làm.

Trương Hợp Hoan cảm thấy Vương Tông Thượng lần này rất tận lực, chủ yếu là ngại mặt mũi của Lý Hải Hà. Bằng không cũng sẽ không thuận lợi như vậy. Chỉ cần đi thông đường với tầng cao, lính tôm tướng cua như Vương Tông Thượng căn bản không cần phải để ý.

Trương Hợp Hoan trước tiên đi chào hai vị mỹ nữ dẫn chương trình: “Chào thầy Tuyết Lê! Chào Trầm thầy Giai!”

Tuyết Lê cười nói: “Miệng cậu đủ ngọt.”

“Không ngọt bằng nhan sắc của hai thầy!”

Trầm Giai cười khanh khách: “Cậu gọi là Trương gì?”

“Trương Hợp Hoan!”

Trầm Giai nói: “Trước kia chưa từng làm chủ trì tiết mục?”

“Trước kia tôi làm phát thanh, không có kinh nghiệm chủ trì tiết mục TV.”

Tuyết Le nói: “Cuối tuần sau tôi nghỉ, cậu có thể lên thế không?”

Trương Hợp Hoan nói: “Tuyết Ly lão sư nói tôi lên thì tôi lên! Chẳng qua hiện tại còn chưa biết gì, còn cần hai vị lão sư chỉ dạy.” Vẻ mặt cậu thành khẩn, che dấu đi sự lưu manh từ trong xương cốt.

Tuyết Lê tuy rằng không nghĩ sâu sa. Dù sao cô thấy người mới vẫn tương đối đơn thuần, đối với câu nói này của cậu không hề suy luận sâu.

Trầm Giai nói: “Nhắm chừng không nhanh như vậy, cậu trước tiên cứ thích ứng trước một chút. Người dẫn chương trình tiết mục radio và người dẫn chương trình tiết mục TV khác nhau rất lớn. Dù sao các cậu không cần đối mặt với màn ảnh. Thân là một người dẫn chương trình tiết mục TV, mỗi ngày đều phải nhận vô số ánh mắt kiểm duyệt. Có khuyến điểm gì ở trên màn ảnh đều được phóng đại vô hạn.”

Trương Hợp Hoan liên tục gật đầu.

Điện thoại di động của Tuyết Lê vang lên, cô nhận điện thoại: “Alo!” Nói vài câu rồi nhìn thoáng qua Trương Hợp Hoan. Cô đứng dậy đi trang điểm, để cho Trương Hợp Hoan cùng đi với mình.

Trên đường Trương Hợp Hoan đi phòng trang điểm với cô, Tuyết Lê nói: “Làm nửa ngày hoá ra là em trai của chị Bạch Anh.”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Vâng, đúng vậy!” Nhắm chừng là Bạch Anh đánh tiếng cho cậu.

“Cũng không nói sớm. Được rồi, tôi đã biết, về sau cậu cứ đi theo tôi. Ở đây có tôi chiếu cố cậu, không có vấn đề gì.”

Bình Luận (0)
Comment