Tôn Thụ Lập cười lên: “Là cậu ta đá cậu ra từ tổ chuyên mục?”
Trương Hợp Hoan gật gật đầu: “Đúng, nhưng không phải tôi báo thù, tôi đang nói sự thật.”
Tôn Thụ Lập nói: “Trả thù cũng là việc nên làm. Đàn ông sống trên đời thì nên ân oán dứt khoát. Còn có chọn người nào, cậu giúp tôi đề cử một chút. Cũng không nhất định chỉ giới hạn trong đài chúng ta.”
Trương Hợp Hoan cân não chuyển một vòng, nước phù sa không chảy ra ruộng ngoài. La Bồi Hồng gần đây ở Đài giao thông tỉnh cũng không như ý. Bà cố gắng vì lý tưởng của mình, nhưng muốn ở lại lại chẳng thể thành công, khiến cho La Bồi Hồng nản lòng thoái chí. Cũng có ý rời khỏi Đài giao thông.
Lần gần nhất bọn họ có nói chuyện vài lần, La Bồi Hồng cảm thấy có lỗi đối với chuyện của cậu, vẫn luôn muốn gặp mặt nói chuyện. Chỉ là Trương Hợp Hoan gần đây quá bận không rút ra được thời gian.
Trương Hợp Hoan nói: “Tôn đài trưởng có ấn tượng thế nào đối với La Bồi Hồng?”
Tôn Thụ Lập nói: “Cậu thật là cử hiền bất tị thân (đề cử người tài không ngại thân phận thân cận với mình), cô ấy có kinh nghiệm công tác ở đài truyền hình sao?”
Trương Hợp Hoan nói: “Đều là ngành truyền thông thì có rất nhiều khác biệt sao?”
“Ôi, thằng nhóc cậu thật là biết mạnh miệng. Để cậu làm thì cậu có thể đảm đương sao?”
Trương Hợp Hoan nói: “Ngài đừng làm tôi sợ, người như tôi rất dễ xem là thật.”
Tôn Thụ Lập cười nói: “Cho dù cậu có năng lực tôi cũng không để cậu làm. La Bồi Hồng, cô ấy có năng lực điều hành chỉ huy hiện trường không tệ. Năng lực quản lý thì thế nào?” Làm việc gì đều phải chú ý kinh nghiệm. Nếu Tôn Thụ Lập đặc biệt đề cử Trương Hợp Hoan, người khác không chừng sẽ bàn tán.
Trương Hợp Hoan thêm mắm dặm muối một phen, nói ra thành tích huy hoàng của La Bồi Hồng ở kênh giao thông Bằng Thành. Tôn Thụ Lập bảo cậu đừng có ba hoa. Có thời gian thì hẹn La Bồi Hồng đến gặp mặt, dù sao vẫn còn chưa biết ý của La Bồi Hồng.
Lúc Trương Hợp Hoan đi vào văn phòng đài trưởng là nhân viên bảo vệ tạm thời, lúc rời khỏi đã trở thành trợ lý đài trưởng.
Tề Tuệ ở bên ngoài chờ cậu, hỏi cậu tình huống thế nào. Lúc hai người nói chuyện thì Vương Tông Thượng đến, nhìn thấy Trương Hợp Hoan ở đây thì không khỏi ngẩn ra một chút.
Trương Hợp Hoan chủ động chào hỏi với ông: “Lão Vương, tới rồi!”
Vương Tông Thượng có chút ngơ ngốc, lúc trước không phải đều gọi là sếp sao? Sao đột nhiên lại biến thành lão Vương?
Nghĩ lại thì thấy thằng nhóc này bị ông đạp đi xuống khẳng định trong lòng sẽ có oán khí. Đối mặt với người thất thế phải có biểu hiện rộng lượng một chút.
Vương Tông Thượng cười nói: “Tiểu Trương, quyết định rồi sao? Tổ chức sắp xếp cho cậu vị trí gì?”
Tề Tuệ nói: “Ngài là ai?”
Vương Tông Thượng cười nói: “Tôi là người phụ trách hiện trường giải trí, tôi có việc muốn tìm Tôn đài trưởng báo cáo một chút.”
“Tôn đài trưởng không rảnh!” Người nói là Trương Hợp Hoan.
Vương Tông Thượng kinh ngạc nhìn Trương Hợp Hoan. Cậu cho rằng mình là ai? Có thể trả lời thay Tôn đài trưởng sao.
Tề Tuệ nói: “Thầy Trương là trợ lý Tôn đài trưởng mới bổ nhiệm. Anh ấy nói không rảnh thì Tôn đài trưởng khẳng định không rảnh.”
Đầu Vương Tông Thượng ong ong! Trong đầu chấn động thật lớn, cái gì? Tôi phải nghĩ một chút, cậu ta không phải là người của Vu Thành Vượng sao?
Vu Thành Vượng đều đã đi Cô Tô rồi, lúc này mới bao lâu, cậu ta nhanh như vậy đã tìm được chỗ dựa mới? Hơn nữa lần này còn cứng rắn vững chắc hơn lần trước. Trực tiếp trở thành người của đài trưởng, còn lên làm trợ lý.
Xong rồi, mình đắc tội cậu ta. Thằng nhóc này về sau khẳng định sẽ nói bậy về mình trước mặt Tôn đài trưởng. Khả năng là đã nói rồi, sao mình lại xui xẻo như vậy!
Vương Tông Thượng cười ngoài mặt rồi nói: “Tiểu Trương, tôi có chút chuyện quan trọng, cậu xem…”
Trương Hợp Hoan gọi Vương Tông Thượng qua một bên, thấp giọng nói: “Bởi vì chuyện cán bộ trung tầng từ chức tập thể, tâm tình Tôn đài trưởng không tốt. Tôi thấy ông tốt nhất đừng vào lúc này.”
Vương Tông Thượng gật đầu liên tục: “Cảm tạ, cảm tạ lão đệ.”
Trương Hợp Hoan lấy cớ có việc đi trước, Vương Tông Thượng cũng không dám đi gặp Tôn đài trưởng. Đuổi theo phía sau Trương Hợp Hoan: “Người anh em, chuyện giảm biên chế cậu đừng để trong lòng, nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm như vậy, tôi cũng không có cách nào khác.”
Trương Hợp Hoan cười nói: “Thật ra nếu ông không đá tôi, tôi cũng không có khả năng ở lại kênh 5. Tôn đài trưởng nhất quyết bảo tôi đến hỗ trợ, tôi không muốn làm trợ lý chút nào.”
Thang máy đến, Vương Tông Thượng mời cậu đi vào trước, sau đó mới theo sau vào. Trợ lý tuy không phải là một chức quan, nhưng trên thực tế quyền lực có được có thể nói là dưới một người trên mọi người.
Vương Tông Thượng vội sàng tu sửa quan hệ giữa bọn họ: “Người anh em, buổi tối rảnh không? Cùng nhau uống một chút?”
Trương Hợp Hoan lắc lắc đầu: “Ngày khác, ngày khác tôi mời.”
“Sao có thể, tôi mời, nhất định phải để tôi mời.”