“Phan tổng quá khen, mấy năm nay tổng cộng tôi chỉ viết được mấy bài đó, tài nâng nhỏ bé của bản thân đã dùng hết rồi.”
Phan Khải nói: “Cậu không cần khiêm tốn, tùy tiện lấy một sáng tác của cậu cũng đã là một tuyệt phẩm, cái cậu thiếu chính là một kế hoạch về sau, càng thiếu mở rộng một cách chuyên nghiệp. Tiểu Trương cậu có hứng thú thử một lần sản xuất phát hành đĩa nhạc không? Tôi có thể cam đoan với cậu sẽ sử dụng thiết bị tiên tiến nhất, đội ngũ chế tác sản xuất chuyên nghiệp nhất để giúp cậu phát hành.”
Tề Tuệ mang trà tiến vào, trợ lý đem trà rất chuẩn thời gian, vừa có thể để cho cả chủ và khách có thời gian suy nghĩ thêm và nghỉ ngơi.
Trương Hợp Hoan mời Phan Khải uống trà, bản thân cũng bưng chén trà uống một ngụm, mỉm cười nói: “Phan tổng, không nói dối ông, tạm thời tôi chưa nghĩ tới việc phát triển trong ngành âm nhạc.” Thật ra không phải là chưa từng nghĩ đến, mà là không có niềm tin đối với nhà sản xuất âm tượng Nam Giang, đổi lại nếu là cậu trong quá khứ cũng không muốn để ý đến công ty này.
Phan Khải nói: “Cũng không để cho cậu tự biểu diễn mà, cậu chỉ cần sáng tác, tôi sẽ phụ trách tìm kiếm ca sĩ thích hợp cho ca khúc.”
Trương Hợp Hoan nói: “Công ty chúng ta cũng làm về ngành này sao?” Theo những gì cậu tìm hiểu thì nhà sản xuất âm tượng Nam Giang không có ký hợp đồng với ca sĩ nào, hầu hết đều là ca sĩ bên ngoài, dù sao các ca sĩ có tên tuổi cũng không để ý đến công ty hạng hai, ca sĩ ít tên tuổi hơn thì công ty lại không quan tâm, việc tìm đối tượng dường như cao quá cũng khó thấp quá lại không được.
Phan Khải thở dài nói: “Nguyên nhân chính là nó, hai năm nay ngành công nghiệp sản xuất đĩa nhạc khó khăn, chúng tôi đang muốn phát triển lại thị trường nhạc xe hơi, lần này lựa chọn tổ chức “Thiên hậu bình dân” là chúng tôi cũng muốn thử một lần sản xuất truyền thống, đáng tiếc vẫn không thành công.” Ông ấy cười khổ lắc đầu.
Trương Hợp Hoan nói: “Có ca sĩ nào dưới trướng của Phan tổng?”
Phan Khải nói: “Tình huống của chúng ta hơi khó nói, Tần Hồng đã từ chối lời đề nghị ra đĩa nhạc của chúng ta, cậu có biết vấn đề của cô ấy thế nào không?”
Trương Hợp Hoan cười nói: “Tôi cùng Tần Hồng là bạn bè, việc viết ca khúc cho cô ấy chỉ là hỗ trợ giúp đỡ, chúng tôi cũng ít khi liên lạc.”
Phan Khải gật đầu: “Không đơn giản như vậy hiện đang làm tốt, đã lọt vào top 5 bảng bài hát mới của bảng xếp hạng Billboard, e rằng phía trước mỗi bước tiến đều khó khăn.” Phía trước chính là top 3 bảng bài hát mới, sau lưng không có công ty nào chống lưng, muốn tiến vào top 3 của bảng xếp hạng Billboard căn bản là không có khả năng xảy ra.
Bảng xếp hạng Billboard công bằng mà nói cũng chỉ là tương đối uy tín, Ca khúc “Không đơn giản như vậy” của Tần Hồng bản thân đã rất mạnh nhờ có phần lớn những người phụ nữ trưởng thành ủng hộ, nên con hắc mã này nhanh chóng tiến vào top 5, có thể nói đây là một thành tích rất cao.
Trương Hợp Hoan nói: “Ông muốn ký hợp đồng với cô ấy?”
Phan Khải nói: “Tần Hồng là một ca sĩ có thực lực, nhưng mà tôi không khách khí nói thẳng, trong nước ta người giống cô ấy có rất nhiều, nếu không nhờ ca khúc này của cậu, cô ấy không thể có được thành tích như vậy, so với cô ấy, tôi có hứng thú với cậu hơn.”
Trương Hợp Hoan nói: “Phan tổng, tôi tạm thời chưa có kế hoạch thay đổi công việc.”
Phan Khải cười ha ha: “Cùng một công ty mà nhảy việc gì chứ, cậu có từng nghe qua về phòng thu chưa? Cậu có thể có một phòng làm việc của riêng mình. Cậu sáng tác còn tôi phụ trách sản xuất, tuy âm tượng Nam Giang không thể so sánh với sáu hãng đĩa lớn, nhưng kênh phân phối của tôi không hề kém cạnh họ, hơn nữa tôi có thể hỗ trợ cậu mọi mặt, bảo vệ quyền lợi cao nhất cho cậu, được chứ? Hãy thử suy nghĩ kỹ một chút về nó?”
Trương Hợp Hoan nói: “Được, tôi sẽ suy nghĩ thêm.”
Phan Khải sau khi nói điều cần nói cũng không nán lại lâu, trước khi đi có nói với Trương Hợp Hoan bởi vì ca khúc này sẽ gây chú ý với các hãng đĩa, nếu có công ty khác tìm tới, nhất định đừng nóng vội trả lời, nếu điều kiện ngang nhau thì hi vọng cậu xem xét người cùng công ty trước.
Trương Hợp Hoan vừa tiễn Phan Khải xong thì La Bồi Hồng đi đến, cô vừa mở cửa vừa bực bội nói: “Cậu có biết người đại diện của An Nhiên không? Chính là giám đốc Thiên Đại Lạc Thanh Dương, người đó thật khó phục vụ.”
Trương Hợp Hoan nói: “sao vậy? Bà ta không chịu ký?”
La Bồi Hồng lắc đầu nói: “Ký thì ký rồi nhưng lại ra rất nhiều điều kiện, An Nhiên cũng chỉ là một diễn viên nhỏ, sao có thể lấy yêu cầu của ngôi sao làm chuẩn, không biết bà ta lấy đâu ra tự tin như vậy.”
Trương Hợp Hoan đưa cho cô ly nước: “Khẳng định đây không phải là ý của An Nhiên.”