Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 619 - Chương 619: Giống Như Đã Từng Quen Biết (2)

Chương 619: Giống như đã từng quen biết (2) Chương 619: Giống như đã từng quen biết (2)

Văn Vịnh Thi ở bên trong xe nghe, người trợ lý còn có chút kinh hồn: “Anh ta sao lại có thể nói như vậy?”

Văn Vịnh Thi nói: “Không nói như vậy thì nói như thế nào?”

Trương Hợp Hoan mở cửa lên xe, đám ký giả vẫn đang đuổi theo không buông tha: “Văn tiểu thư, hình tượng lý tưởng của cô là gì?”

Trương Hợp Hoan cười cười nói: “Cao to uy mãnh, ngọc thụ lâm phong, phong lưu phóng khoáng, giống như tôi vậy.”

Một đám ký giả nhìn mặt hàng này, đồng thời trong lòng sinh ra một loại cảm giác, thật không biết xấu hổ.

Trương Hợp Hoan ngồi bên ghế phụ, bảo tài xế nhanh chóng rời khỏi chỗ này.

Cuối cùng cũng rời khỏi đám ký giả, Trương Hợp Hoan để ý phía sau còn có chiếc xe giống như là đang theo đuôi nên bảo tài xế lái xe tăng tốc, thành công bỏ rơi chiếc xe theo đuôi phía sau. Trương Hợp Hoan vừa thở phào vừa nhẹ nhàng nói: “Văn tiểu thư, cô thật là nổi tiếng.”

Văn Vịnh Thi nói: “Hẳn là tai tiếng.”

Trương Hợp Hoan cười lên, cầm lấy một chai nước, uống vài ngụm: “Thật ra trốn tránh vấn đề mẫn cảm cũng không phải là biện pháp giái quyết tốt, giải thích rõ ràng là được rồi.”

Văn Vịnh Thi nói: “Giải thích vô số lần, nhưng người khác nguyện tin vào dối trá cũng không muốn tin sự thật.”

Trương Hợp Hoan nói: “Đây là giới giải trí, Văn tiểu thư ở trong giới lăn lộn mười năm, hẳn là biết rõ hơn tôi.”

Văn Vịnh Thi thở dài.

Điện thoại Trương Hợp Hoan vang lên, là Phan Khải gọi đến, Âm thanh Phan Khải kích động không thôi: “Tiểu Trương, cậu đã xem danh sách bài hát mới hôm nay chưa?”

Trương Hợp Hoan bời vì bận chuyện đài truyền hình bên này nên cũng không lưu ý.

Phan Khải nói: “Bài hát mới “Nói xa là xa” đứng đầu trên bảng xếp hạng ca khúc mới. Rất giỏi, cậu vừa ra tay đã oanh tạc, cả làng âm nhạc đều đang chấn động.”

“Nói xa là xa” đi lên đứng đầu trên bảng xếp hạng là chuyện nằm trong dự đoán của Trương Hợp Hoan. Tất nhiên cậu không có bất ngờ như Phan Khải, cười nói: “Chúc mừng Phan tổng, Năm nay nhà xuất bản âm nhạc Nam Giang đã có một bước ngoặc tuyệt vời, thành công khắc phục khó khăn.”

Phan Khải nói: “Đáng tiếc chỉ có thể tham gia giải thưởng bình chọn cuối năm, bỏ lỡ trao giải âm nhạc của quý.”

“Những tác phẩm kinh điển sẽ được lưu truyền mãi mãi, tôi rất có tin tưởng với mấy bài hát này.”

Phan Khải nói: “Hàn Bảo Nhi kia đến tột cùng là ai? Tiểu Trương, tôi đã nghe nó nhiều lần, chất lượng âm thanh rất tốt.”

Trương Hợp Hoan nói: “Phan tổng, người ta không có hứng thú với ngành giải trí.”

Phan Khải thở dài nói: “Đúng rồi, Nhâm Thuần có liên lạc với cậu không?”

Trương Hợp Hoan nói: “Không có.”

Phan Khải nói: “Hẳn là vậy. Tiểu Trương, thật ra điều kiện của Nhâm Thuần cũng không tệ.”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Tôi hiểu ý của anh. Nhưng ký kết hợp đồng là chuyện của đôi bên, người ta không muốn ký tôi cũng không thể bức người, anh nói có đúng không?”

Bên này điện thoại Phan Khải reo lên, Nhâm Đương Hành gọi đến. Vẫn là chuyện ký hợp đồng cho con gái, bởi vì độ hot của “Nói xa là xa”, Nhâm Dương Hành khóc lớn một hồi. Bài hát này vốn là Trương Hợp Hoan để con gái ông hát. Bởi vì cơ duyên của cha, nên lỡ mất một một cơ hội. Đương nhiên cũng là chính cô không đủ kiên định.

Nhâm Đương Hành vẫn muốn chi tiền làm album cho con gái mình. Phan Khải nói cho ông biết chuyện này Trương Hợp Hoan có thể sẽ không đồng ý. Anh ta khuyên Nhâm Đương Hành tốt nhất là đừng nhúng tay vào nhiều, tốt nhất là để cho Nhâm Thuần trực tiếp tìm Trương Hợp Hoan đàm phán, có lẽ có thể tìm được một phương án hợp tác tốt.

Trương Hợp Hoan đưa Văn Vịnh Thi đến khu biệt thự, Văn Vịnh Thi tương đối hài lòng với điều kiện chỗ này. Tuy rằng cách trung tâm thành phố xa một ít, nhưng mà riêng tư, không cần lo lắng đám ký giả làm phiền.

Trương Hợp Hoan không lập tức rời khỏi, Văn Vịnh Thi chưa có chính thức ký hợp đồng, Trương Hợp Hoan giải thích hợp đồng cho cô.

Thật ra Văn Vinh Thi trước đó đã xem qua bản điện tử của hợp đồng. Nhưng cẩn thận mà nghĩ, cô vẫn xem lại một lần nữa: “Ngài Trương, tôi nghĩ trên hợp đồng cần bổ sung một chút.”

Trương Hợp Hoan nói: “Văn tiểu thư, đây là không hợp quy củ, không phải trước đó đã đàm phán xong rồi sao?”

Văn Vịnh Thi nói: “Anh không cần phải lo lắng, cũng không phải là yêu cầu gì quá phận. Trong hợp đồng phối hợp tuyên truyền, tôi nghĩ nên đổi một chút. Tôi không nghĩ lại đối mặt với phóng viên, cũng không muốn tái diễn sự tình hôm nay.”

Trương Hợp Hoan nói: “Xin thứ cho tôi nói thẳng. Muốn đội vương miệng thì phải chịu được sức nặng của nó. Văn tiểu thư ở trong giới giải trí đã lâu, nhất định phải có tố chất giữ vững tâm lý. Thanh giả tự thanh, tại sao cô lại để ý quá mức như vậy. Trong nhiều trường hợp nói nhiều cũng là con dao hai lưỡi, đối với cô cũng không hoàn toàn là xấu. Cô cứ yên tâm ở nơi này, bên tôi sẽ nghiêm túc giữ bí mật cho cô, không để đám ký giả quấy rầy đến cô.”

Bình Luận (0)
Comment