Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 621 - Chương 621: Hợp Đồng Dài Hạn (1)

Chương 621: Hợp đồng dài hạn (1) Chương 621: Hợp đồng dài hạn (1)

Sở Thất Nguyệt ở phía sau ôm thắt lưng Trương Hợp Hoan, kề sát trên người cậu. Mặc dù có hơi lạnh nhưng trong lòng lại cực kỳ ấm áp.

Trương Hợp Hoan dẫn theo cô đi đến phòng làm việc âm nhạc ở khu công nghiệp Lâm Giang.

Phòng làm việc hiện tại còn chưa chính thức đi vào hoạt động, Trương Hợp Hoan cất xe, rồi mở ra cửa lớn. Sở Thất Nguyệt ngẩng đầu nhìn toà nhà nhỏ: “Nơi này có hoàn cảnh không tệ.”

Trương Hợp Hoan nói: “Tạm được!” Cậu mở điều hoà trung tâm.

Sở Thất Nguyệt rất hài lòng đối với phong cách trang hoàn bên trong. Lúc Trương Hợp Hoan đang giới thiệu cho cô thì cha con Nhâm Thuần đi đến.

Đã trễ thế này, Nhâm Đương Hành đương nhiên lo lắng một mình con gái đến đây không an toàn. Chuyện này ở giới giải trí ông đã nghe rất nhiều.

Nhìn thấy Trương Hợp Hoan đi đến cùng bạn gái, Nhâm Đương Hành mới ý thức được lo lắng của ông là dư thừa. Chỉ tính giá trị nhan sắc, Sở Thất Nguyệt vượt xa con gái ông.

Trương Hợp Hoan mời bọn họ ngồi xuống, lần này Nhâm Đương Hành đến rõ ràng hạ mình hơn so với lần trước. Trước tiên đưa qua hai bình Sơn Khi 18 năm.

Trương Hợp Hoan mỉm cười nói: “Vô công không chịu lộc. Nhâm tổng có chuyện gì mời nói thẳng.”

Nhâm Đương Hành nói: “Tôi trở về suy xét một chút, Tiểu Thuần đã trưởng thành, tôi cũng không nên can thiệp nhiều vào sự nghiệp của nó. Rất nhiều lúc có thói quen thay con gái làm chủ, nhưng mà tôi lại không suy nghĩa đến mong muốn của nó.”

Nhâm Đương Hành cũng là người đã lăn lộn trong thương trường nhiều năm, rõ ràng là nhượng bộ nhưng lại có thể nói đường hoàng như thế.

Trương Hợp Hoan đề nghị: “Hay là nghe một chút suy nghĩ của Nhâm Thuần đi.”

Nhâm Đương Hành nói: “Tiểu Thuần, con có lời gì muốn nói thì cứ nói. Cho dù con có quyết định như thế nào cha cũng ủng hộ con.”

Sở Thất Nguyệt nhìn cha con hai người họ, trong lòng bất giác nhớ đến cha mình. Có chút hâm mộ cũng có chút sầu não.

Nhâm Thuần nói: “Thầy Trương, tôi nguyện ý gia nhập phòng làm việc âm nhạc Tân tinh vực.”

Trương Hợp Hoan nói: “Cô có điều kiện gì không?”

Nhâm Thuần liếc mắt nhìn cha mình.

Sở Thất Nguyệt nhìn ra cô rất ỷ lại cha, cười nói: “Cô có ý gì thì cứ nói.”

Trương Hợp Hoan nói: “Không cần băn khoăn, cứ nói ra ý của cô. Sở tiểu thư thật ra mới là bà chủ chân chính của Tân tinh vực.”

Nhâm Đương Hành nói: “Tiểu Thuần vẫn đang đi học, không hiểu nhân tình, không thì hai vị nói trước một chút hợp đồng của bên mình.”

Trương Hợp Hoan đi đến tủ văn kiện lấy ra một bản hợp đồng mới. Hợp đồng này là cậu bảo La Bồi Hồng làm ra một bảng hợp đồng chính thức. Đương nhiên khác với Hàn Mai Mai. Trong mắt Trương Hợp Hoan, thiên phú của Nhâm Thuần không bằng Hàn Mai Mai, thành tựu tương lai khẳng định cũng không thể đánh đồng với Hàn Mai Mai. Nhưng nhan sắc và giọng hát của Nhâm Thuần vẫn có thị trường phát triển.

Nhâm Thuần đọc hợp đồng, Nhâm Đường Hành cũng nhìn qua một lần, Trương Hợp Hoan và Sở Thất Nguyệt liếc mắt nhìn nhau. Nhâm Đường Hành luôn miệng nói sẽ không can thiệp và sự nghiệp của con gái, nhưng lời nói và hành động không nhất quán. Thật ra chuyện này cũng khó trách. Làm cha ai mà không quan tâm con gái mình, nhất là thời khắc có liên quan đến tiền đồ và vận mệnh.

Nhâm Đường Hành nói: “Thời hạn có phải hơi quá dài?”

Trương Hợp Hoan mỉm cười nói: “Thứ cho tôi nói thẳng, Nhâm Thuần hiện tại cũng không có gì đặc biệt. Phòng làm việc của chúng tôi tiêu phí thời gian và sức lực đào tạo, kỳ hạn này ít nhất phải tốn hai năm, có thể sẽ lâu hơn. Đổi thành ngài khẳng định cũng không muốn vừa đào tạo được một người nổi tiếng, người đó đã đi ăn máng khác, đến công ty đĩa nhạc khác phát triển.”

Nhâm Đường Hành nói: “Nghệ sĩ là người ăn cơm thanh xuân, bảy năm chẳng phải giao hết thời gian tốt nhất cho bên cậu sao?”

Trương Hợp Hoan nói: “Biết Hàn Bảo Nhi không?”

Nhâm Thuần nói: “Người hát “Nói xa là xa”?” Đây là chuyện cô nuối tiếc nhất.

Trương Hợp Hoan gật đầu nói: “Cô ấy ký hai mươi năm.” Ý tứ của Trương Hợp Hoan rất rõ ràng, bảy năm đối với cô đã rất nhân từ rồi. Đương nhiên cũng có nghĩa tiềm lực phát triển của cô không bằng Hàn Bảo Nhi. Nếu không không ký mười năm thì sẽ không bỏ qua cô.

Sở Thất Nguyệt nói theo: “Hợp đồng dài hạn tuy rằng sẽ có nhiều hạn chế đối với nghệ sĩ, nhưng cũng là khẳng định lớn nhất đối với trình độ. Thời gian có thể làm cho công ty và nghệ sĩ thành lập tín nhiệm, như vậy công ty mới có thể dồn hết sức lực bồi dưỡng cô.”

Nhâm Đường Hành nói: “Phần trăm của nghệ sĩ có phải hơi thấp?”

Trương Hợp Hoan nói: “Người mới của công ty đĩa nhạc Lục Đại có phần trăm càng thấp hơn.”

Trong lòng Nhâm Đường Hành thầm nghĩ, cái xưởng nhỏ của cậu cũng dám so sánh với người ta?

Nhâm Thuần nói: “Thầy Trương tính lúc nào thì để tôi phát hành bài hát?”

Trương Hợp Hoan nói: “Không vội, nhưng mà khẳng định trong năm nay sẽ có kế hoạch.” Cậu nhìn ra phụ nữ đều có chút do dự, mỉm cười nói: “Như vậy đi, cô cầm hợp đồng về nghiên cứu một chút. Dù sao ký hợp đồng cũng không thể nóng lòng, suy nghĩ kỹ rồi hẵng ký. Chỗ nào hai người cảm thấy không hợp lý có thể đề suất. Nếu hợp tác dài hạn đương nhiên hai bên phải đều hài lòng. Hai người nói có đúng không?”

Bình Luận (0)
Comment