“Tôi tính ký thêm một hiệp nghị kèm theo với những diễn viên này, nếu bọn họ vì hành vi cá nhân ảnh hưởng đến quá trình quay chụp của tổ phim, phải để bọn họ bồi thường tổn thất kinh tế.”
Trong lòng Trương Hợp Hoan nói cũng xem như lão Tôn phòng ngừa chu đáo, hiện tại đoạn thời gian này còn tốt. Thêm vài năm nữa, gièm pha của diễn viên ùn ùn kéo đến, bởi vì gièm pha của diễn viên ảnh hưởng đến phim không thể phát sóng, mấy trăm triệu của nhà đầu tư bỏ ra cũng không phải nhỏ.
Thật ra lần này La Bồi Hồng làm hợp đồng cũng đã suy xét đến phương diện này, thêm vào điều lệ vì nguyên nhân từ phía diễn viên gây ra tổn thất cho đoàn làm phim thì phải bồi thường. Xem ra Tôn Thụ Lập chưa tìm hiểu kỹ hợp đồng làm ăn, chủ yếu là do La Bồi Hồng rất có năng lực nên lão Tôn cũng yên tâm với bà.
Trương Hợp Hoan tìm ra một bản hợp đồng điện tử, đưa điều lệ bồi thường cho Tôn Thụ Lập nhìn. Tôn Thụ Lập cảm thán nói: “Có các người giúp tôi, thật sự là giảm đi không ít sức lực. Chuyện này suy xét rất chu đáo.” Ánh mắt lại nhớ tới tin tức trên màn hình máy tính: “Tiểu Trương, có phải trước đó cậu đã từng nghe đồn đãi về chuyện này?”
Trương Hợp Hoan nói: “Chuyện của Trương Tử Y tôi chưa từng nghe, nhưng mà nghe nói không ít tài liệu đen của Phùng Cườn, còn có Ngô Tú Ba, sao thế? Ngài hẳn là rõ hơn tôi bọn họ là loại người nào.”
Tôn Thụ Lập cười nói: “Tôi rất ít chú ý đến chuyện bát quái.” Chuyện Ngô Tú Ba phong lưu hẳn là đã nghe, nhưng cũng rất thông thường trong cái vòng này, không tính là chuyện gì lớn.
Trương Hợp Hoan chủ động gọi điện thoại cho An Nhiên. Hiện An Nhiên đang trong đội của Trương Tử Y. Lần này tài liệu đen của Trương Tử Y bị tuôn ra, khẳng định cô sẽ bị ảnh hưởng.
Thật ra trước đó An Nhiên có từ chối yêu cầu ký hợp đồng của Youku, cho nên cậu rõ ràng cô không có khả năng tiến vào vòng chung kết. Chỉ là lần này tài liệu đen của Trương Tử Y rất đột ngột, khiến cho An Nhiên có chút bất ngờ. Thậm chí cô còn hoài nghi bản thân là sao chổi, lúc quay “Tần Hoài thập tam sai” sự kiện Chương đạo diễn sinh nhiều con bị phanh phui, làm cho bộ phim đến hiện nay cũng không thể nào phát sóng, hiện tại lại thêm chuyện này.
Cô vừa mới tiến vào đội ngũ của Trương Tử Y không bao lâu, Trương Tử Y lại bị khui chuyện giả từ thiện. Vốn cô cho rằng không vào được trận chung kết cũng có thể diễn nhiều thêm mấy tập, gia tăng một chút sự nổi tiếng. Hiện tại huấn luyện viên xảy ra vấn đề, nhẹ thì có khả năng sẽ đổi huấn luyện viên. Nếu làm không tốt ngay cả tiết mục cũng phải dừng lại để sửa chữa.
Cuộc điện thoại này của Trương Hợp Hoan đối với An Nhiên chính là đưa than sưởi ấm trong ngày đông. Cô đang muốn tìm một người để tâm sự, người thích hợp nhất chính là Trương Hợp Hoan, người cô muốn tâm sự nhất cũng là Trương Hợp Hoan.
Nghe nói ngày mai Trương Hợp Hoan phải đi Liêu Thành chuẩn bị chuyện lễ khai máy phim truyền hình, An Nhiên đưa ra đề nghị muốn gặp mặt cậu.
Trương Hợp Hoan cũng muốn gặp An Nhiên, An Nhiên bảo cậu đến sân viện Nam Giang. Ở gần nhà cô mới mở một nhà hàng món Hong Kong có góc ngắm biển không tệ. Tối nay cô mời khách, làm buổi cơm tiễn Trương Hợp Hoan. Lựa chọn nơi đó vì phong cách tương đối tao nhã, trên cơ bản đều là phòng bao, không cần lo có người quấy rầy.
Lúc Trương Hợp Hoan tới chỗ hẹn, An Nhiên đã gọi món xong.
Trương Hợp Hoan vào phòng cởi áo khoác, An Nhiên săn sóc đi đến giúp cậu treo lên: “Bên ngoài có lạnh không?”
“Cũng được, nhưng mà gió hơi lớn, nghe nói đêm nay có tuyết rơi.”
Hai người ngồi xuống, An Nhiên mang theo một chai Thanh Vân Lang (tên rượu). Cô biết Trương Hợp Hoan thích uống một chút, chai rượu này được cô lấy từ kho rượu trong nhà.
Trương Hợp Hoan nói: “Rượu này giá không rẻ.”
An Nhiên nói: “Nếm thử xem, tôi cũng chưa từng uống thử, chỉ là nhìn thấy đóng gói rất đẹp.” Cô rót cho Thiên Hồ, trong lòng cô, thứ gì tốt cô đều nguyện ý cho Trương Hợp Hoan, nguyện ý tiêu tiền vì cậu.
Nhân viên phục vụ đưa vài món lên.
An Nhiên căn dặn lúc đưa đồ ăn lên nhớ cố gắng không quấy rầy.
Hai người đối ẩm một ly trước, Trương Hợp Hoan cười nói: “Sức khoẻ cô khôi phục rồi.”
Mặt An Nhiên có hơi đỏ, cô cười ngượng ngùng nói: “Ngày đó cũng không biết sao lại vậy, tôi và Thất Nguyệt cứ hồ đồ uống nhiều. Cũng may có cậu đưa chúng tôi trở về.”
Trương Hợp Hoan nói: “Về sau đừng như vậy nữa, nếu tôi không ở, chẳng phải là để người khác chiếm tiện nghi sao.”
An Nhiên nói: “Thất Nguyệt nói cậu sẽ đến đón chúng tôi, nếu không cũng không dám uống nhiều.” Cô chủ động rót rượu cho Trương Hợp Hoan: “Đêm đó chúng tôi không làm gì mất mặt chứ?”
Trương Hợp Hoan nói: “Cô không nhớ rõ hay là giả và không nhớ?”
An Nhiên nói: “Không nhắc tới nữa, dù sao cái gì cũng không nhớ rõ.”