Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 662 - Chương 662: Vận Thế (3)

Chương 662: Vận thế (3) Chương 662: Vận thế (3)

Trần Tiêu cười nói: “Vẫn tốt, vừa đánh nhau xong, cả người vẫn còn rất nóng.”

Chiêu Lệ Ảnh nói: “Văn Vịnh Thi thế nào rồi?”

Trương Hợp Hoan nói một chút tình huống, Chiêu Lệ Ảnh nói: “Đây là sơ sót của các anh, phải làm tốt công tác phòng hộ cho diễn viên.”

Trần Tiêu nói: “Lúc bị trượt chân cô ấy quay cảnh nói chuyện.” Lúc Văn Vịnh Thi bị thương anh cũng ở hiện trường, cho nên biết chuyện này không thể đổ lên trên đầu tổ kịch.

Lúc này trợ lý tiến vào thông báo cho anh ra ngoài quay.

Trương Hợp Hoan ngồi xuống bên người Chiêu Lệ Ảnh: “Chị Lệ Ảnh, kịch bản được sửa lại rồi.”

Chiêu Lệ Ảnh nói: “Cái gì? Mới bắt đầu quay các người đã sửa kịch bản? Quá tuỳ ý rồi. Ít nhất phải trưng cầu một chút ý kiến của chúng tôi chứ.”

Trương Hợp Hoan biết tính tình cô ngay thẳng: “Không liên hệ đến phân nửa diễn viên, chủ yếu là sửa lại phần diễn của chị.”

Chiêu Lệ Ảnh trợn tròn mắt: “Sửa lại phần diễn của tôi? Dựa vào cái gì chứ?”

“Chị đừng gấp, không phải là cắt bớt mà là thêm cảnh diễn. Tôi xác nhập Kỷ Yên Nhiên và Ô Đình Phương lại với nhau. Đại khái chị sẽ thêm mười lăm tập, hiện tại chị thật ra là nữ nhân vật chính.”

Chiêu Lệ Ảnh mới rõ đến cùng tại sao lại thế: “Bởi vì Văn Vịnh Thi bị thương, cho nên cậu mới sửa kịch bản?”

Trương Hợp Hoan gật gật đầu: “Yên tâm, càng đầy đặn.”

Chiêu Lệ Ảnh nói: “Cậu nói tôi béo?”

Trương Hợp Hoan thật sự bội phục khả năng suy nghĩ của cô: “Tôi nói nhân vật càng đầy đặn.”

Chiêu Lệ Ảnh gật gật đầu.

“Phương diện thù lao có yêu cầu gì không?”

Chiêu Lệ Ảnh nói: “Không có yêu cầu gì, tôi rất thích nhân vật Ô Đình Phương. Hơn nữa Văn Vịnh Thi cũng đã xảy ra chuyện rồi, tôi cũng không tiện thừa dịp cháy nhà đánh cướp.”

Trương Hợp Hoan phát hiện cô rất có nghĩa khí, Ít nhất hơn so với Trần Nghiên Tây tại thời điểm này yêu cầu tăng thù lao.

Chiêu Lệ Ảnh bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó: “Có một yêu cầu.”

Trương Hợp Hoan nói: “Chị Lệ Ảnh, chị có thể đừng đột nhiên doạ người như thế được không. Có yêu cầu gì chị cứ nói.”

“Cậu có thể viết một bài hát cho tôi không.”

Trương Hợp Hoan nói: “Chị muốn ca hát?”

Chiêu Lệ Ảnh gật gật đầu: “Tôi muốn thử một chút. Tôi không trải qua luyện tập chuyên nghiệp, nhưng tôi rất thích ca hát.”

Trương Hợp Hoan nói: “Hiện tại hợp đồng của chị ở ảnh thị Hải Nhuận đúng không, tôi viết bài hát cho chị sẽ không có vấn đề gì chứ?” Cậu thật ra cực kỳ hiểu rõ Chiêu Lệ Ảnh.

“Tôi không phải ký hợp đồng hoàn toàn, tôi chỉ ký hợp đồng phim ảnh.”

Trương Hợp Hoan cười nói: “Nếu không thì chị ký hợp đồng ca hát với tôi đi. Tôi viết mấy ca khúc cho chị, chuyện khác không nói, ít nhất cam đoan trong đó sẽ có một khúc đứng đầu bảng xếp hạng ca khúc mới.” Quản cậu có thể thực hiện hay không, trước tiên cứ thổi phồng trước. Dựa theo tuyến thời gian trong quá khứ của Chiêu Lệ Ảnh, năm sau Chiêu Lệ Ảnh sẽ cực kỳ nổi tiếng. Trước tiên lấy hợp đồng ca hát của cô ấy cầm về trong tay rồi tính tiếp.

Chiêu Lệ Ảnh nói: “Cậu thật sự có thể cam đoan?”

Trương Hợp Hoan nói: “Cam đoan.”

“Cam đoan thì tôi ký. Đúng rồi, cần bao lâu có thể đứng đầu bảng xếp hạng.”

Trương Hợp Hoan nói: “Trong năm nay.”

Lúc này trợ lý đạo diễn đến thông báo Chiêu Lệ Ảnh đi quay.

Trương Hợp Hoan đi theo ra xem náo nhiệt, trong lòng cân nhắc giá trị chân chính của Chiêu Lệ Ảnh vẫn là ở phương diện kịch truyền hình. Đi từng bước vậy, trước tiên ký hợp đồng đĩa nhạc, sau đó lại nghĩ biện pháp ký hợp đồng phim ảnh với cô.

Trung tâm mua sắm American Express Centurion đã thật lâu không xuất hiện cái gì mới. Giá trị danh dự của Trương Hợp Hoan tăng trưởng mỗi ngày khoảng 150.000. Dùng giá trị danh dự đổi lấy giá trị sinh mệnh để đi công tác. Cậu cố ý tìm kiếm thất linh, hy vọng có thể tìm một chút linh đan diệu dược giúp nhanh chóng hồi phục, đáng tiếc không có hàng.

Trở lại bệnh viện thì phát hiện Văn Vịnh Thi đã rời khỏi, hỏi bác sĩ và điều dưỡng thì biết cô kiên quyết muốn xuất viện. Không thông qua sự đồng ý của cậu đã đi.

Trương Hợp Hoan vội vã gọi điện thoại cho cô, điện thoại tắt mát. Lái xe đi vào khách sạn, lễ tân nói cho cậu Văn Vịnh Thi đã trả phòng mấy tiếng trước.

Trương Hợp Hoan cảm thấy chuyện có chút không ổn, đoán Văn Vịnh Thi đại khái vẫn lựa chọn rời khỏi Liêu Thành. Kiểm tra chuyến bay gần nhất thì thấy một giờ sau có chuyến bay đến kinh thành. Thành thị quen thuộc cũng có vài chuyến, Trương Hợp Hoan như ngựa không dừng vó đi đến sân bay.

Sân bay Liêu Thành không lớn, chỉ có chuyến bay trong nước. Trương Hợp Hoan đi vào phòng chờ liền thấy được Văn Vịnh Thi khoác áo khoác lông, đỡ cánh tay ngồi bên trong phòng chờ trống rỗng. Âm thầm thở phào một hơi, rồi chậm rãi đi đến trước mặt cô.

Văn Vịnh Thi nhìn thấy bóng dáng cậu, ngẩng đầu. Hôm nay cô không mang mắt kính, ánh mắt hơi phiếm hồng, hiển nhiên vừa khóc xong.

Bình Luận (0)
Comment