Khương Gia Tuấn cảm thán nói: “Nữ chủ tranh nhau không phải là chuyện gì hiếm gặp, nếu Văn Vịnh Thi không bị thương thì vấn đề sẽ còn phức tạp hơn như vầy.” Ông ấy hỏi về tình hình của Văn Vịnh Thi, Trương Hợp Hoan nói cho ông biết Văn Vịnh Thi đã muốn quay về quê hương tịnh dưỡng, vết thương không nghiêm trọng lắm, khả năng sẽ sớm bình phục. Cho dù Văn Vịnh Thi không bị thương thì với địa vị của cô cũng không thể tranh với Trần Nghiên Tây, nói chung cô bị thương thì người được lợi nhất lần này là Chiêu Lệ Ảnh.
Khương Gia Tuấn nhắc nhở Trương Hợp Hoan hai ngày nữa anh có vai diễn trong bộ phim, chuyện gì đây?? Phải lên diễn xuất sao, có phải đây mới là kịch bản phía sau không? âm mưu của cao thủ nào đây, phải học tập kiếm pháp của người đó mới được. Liệu có phá hư hình tượng nhân vật Ô Đình Phương không?
Nói cách khác kẻ diễn dở Trương Hợp Hoan phải diễn chung với diễn viên tài năng Chiêu Lệ Ảnh trong bản phim lần này?? Bị giết xong, sau đó người giả thay thế thân phận sao ??
Diễn xuất của Trương Hợp Hoan? ? Chỉ vỏn vẹn một tập, vừa có cảnh đánh võ vừa có cảnh giường chiếu, có thể nói rất là mãn nhãn.
Trương Hợp Hoan trên đường trở về khách sạn thì gặp Dương Thụy, Dương Thụy thật ra đến tìm cậu, Dương Thụy là người mà nhóm Lưu Trường Hà sắp xếp đến đây để hỗ trợ cho cậu, nên Trương Hợp Hoan đối xử với bọn họ rất tốt.
Dương Thụy là người có phép tắc, đối với trưởng bối như Trương Hợp Hoan rất lễ phép nói: “Chú Trương, chú về rồi, tôi có chút chuyện muốn nói với chú.”
Trương Hợp Hoan nói: “Cậu đừng gọi như vậy, cứ gọi theo cách bình thường của chúng ta là được.”
Dương Thụy nói: “Chú là bạn tốt của sư phụ tôi, tôi nên giữ đúng quy củ, sư phụ dặn dò chúng tôi trước khi đi, có việc gì cần thì cứ nói với chú Trương.”
Trương Hợp Hoan nói: “Sao vậy? Có chuyện gì sao?”
“Chúng tôi có thương lượng với nhau một chút, có cảm giác nơi này không phù hợp với chúng tôi lắm nên muốn quay trở về.”
Trương Hợp Hoan vừa nghe đã biết vấn đề không đơn giản, nhìn Dương Thụy nói: “Có phải thù lao ít không?”
“Không phải! Chúng tôi rất hài lòng về thù lao.”
“Có phải có người bắt nạt mọi người không?”
Dương Thụy lắc đầu: “Không có.” Nhưng vẻ mặt của cậu ta lại bán đứng bản thân.
Trương Hợp Hoan nói: “Có chuyện gì cứ nói thẳng.” Những người này đều do Trương Hợp Hoan mời đến, ai chọc giận họ tức là đối đầu với anh.
Dương Thụy do dự một chút rồi nói ra, chủ yếu là do chỉ đạo võ thuật Hương Giang Đàm Kiện, động một chút là mắng chửi người khác, thật ra những người diễn xuất tập võ bọn họ thì bị mắng là chuyện như cơm bữa, nhưng họ không chấp nhận được việc bị Đàm Kiện kỳ thị. Anh ta liên tục mắng bọn họ là đầu heo, ngu ngốc, lười biếng cũng không sao, nhưng anh ta có mắng chửi đám người đại lục không làm nên trò trống gì.
Trương Hợp Hoan nghe cậu nói thì lập tức đã hiểu rõ ràng, nhìn Dương Thụy nói: “Chuyện này cậu không cần sợ, lần sau anh ta mà còn chửi, cậu cứ kêu oan, trời sập xuống thì đã có tôi chống giúp cậu.”
Dương Thụy nói: “Vậy không phải là gây phiền phức cho chú hay sao?”
Trương Hợp Hoan cười nói: “Sợ anh ta chỉ là một quả bóng, tôi là chủ, anh ta chỉ làm công cho tôi, làm sao dám làn càn trước mặt tôi. Hơn nữa mấy cậu là đệ tử của anh Lưu, chính là ngưòi thân của tôi, ai dám ức hiếp người của tôi, tôi nhất định sẽ cho người đó biết tay, cứ vậy đi tất cả các cậu cứ ở lại, người phải đi chính là anh ta.”
Dương Thụy nghe được lời này của Trương Hợp Hoan cảm thấy rất ấm áp dễ chịu, khó trách tại sao mối quan hệ của sư phụ và chú ấy lại tốt đến như vậy. Người này rất trượng nghĩa, bọn họ chỉ là diễn viên đóng thế của đoàn phim so với diễn viên quần chúng không khác là mấy, nhưng Trương Hợp Hoan kiên quyết đứng về phía họ, có lời này của Trương Hợp Hoan, Dương Thụy tốt nhất là không nên nhắc gì về việc rời đi nữa, cậu sẽ trở về làm công tác tư tưởng cho anh em mình.
Nhà khách của Ảnh Thành đã sửa sang lại, trước mắt có thể điều kiện vệ sinh sinh hoạt không tệ, đoàn phim đã tới trước đó vệ sinh quét dọn toàn bộ một lần rồi, chăn nệm cũng đã thay mới bằng tiền của đoàn phim.
La Bồi Hồng sắp xếp cho An Nhiên ở phòng tốt nhất, Trương Hợp Hoan sẽ ở phòng bên cạnh.
Tuy bên ngoài đang là mùa đông giá rét, nhưng bên trong không khí rất ấm áp, hai người đang ngồi tâm sự nói chuyện, Trương Hợp Hoan gõ cửa phòng, An Nhiên lại mở cửa cho anh vào trong.
La Bồi Hồng đã dặn nhà bếp chuẩn bị một bữa ăn ngon, để hoan nghênh An Nhiên đến,
An Nhiên nói rằng không cần tiếp đón long trọng như vậy, đi theo thì chỉ cần ăn cơm hợp của đoàn phim là được, để biết được cơm hộp đoàn phim là như thế nào.
La Bồi Hồng nói: “Sao có thể làm vậy được, một ngôi sao đến đây để tham quan, chúng tôi không thể tiếp đãi sơ sài được.”