Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 722 - Chương 722: Người Là Phải Nhìn Ra Xa (2)

Chương 722: Người là phải nhìn ra xa (2) Chương 722: Người là phải nhìn ra xa (2)

Cổ Đức Vượng hổn hển nói: “Tôi để cho ai lợi dụng chứ? Tôi ra mặt cho dân lầng tôi thì có gì sai? Hôm nay tôi nói một lời ở đây, chuyện này chưa xong đâu.”

Cổ Đức Vượng đi rồi, lão Triệu đồn cảnh sát khuyên Trương Hợp Hoan, không nhất thiết phải chấp nhặt với bọn diễn viên này. Chuyện như vậy cũng đã xảy ra, trên cơ bản đều là bên sản xuất dùng tiền để giải quyết. Trong mắt lão Triệu đoàn làm phim có tiền, không nhất thiết vì một số tiền nhỏ mà gặp phải phiền toái lớn như vậy.

Trương Hợp Hoan vốn tưởng chỉ cần một chút tiền là có thể giải quyết được chuyện này, nhưng Cổ Đức Vượng lại có yêu cầu quá phận. Đây không phải là vấn đề bồi thường, nếu tổ kịch vì chịu ép bức khai trừ diễn viên võ thuật, về sau không biết bọn họ lại đưa ra yêu cầu quá phận cỡ nào nữa.

Trương Hợp Hoan để lão Triệu trước tiên điều tra rõ mấy diễn viên quần chúng, cậu hoài nghi chuyện này có người đứng phía sau.

Tuy rằng đã xảy ra việc tranh cãi như vậy, bên quay chụp ở tổ kịch vẫn không dừng lại. Đạo diễn Khương Gia Tuấn cực kỳ chuyên nghiệp. Dựa theo hợp đồng với phía sản xuất, trong tháng Giêng ông phải hoàn thành cảnh quay bên này. Mười giờ tối, ảnh thành bị cúp điện, lúc này tổ kịch không thể không dừng quay.

Lúc này ảnh thành chỉ còn lại nhân viên quản lý trực ban, bọn họ nói không có nhận được thông báo là cúp điện. Bọn họ cũng liên hệ với bên cung cấp điện, đối phương nói sẽ nhanh chóng sửa chữa.

Tổ kịch rất nhanh liền lĩnh giáo được hiệu suất làm việc của Liêu Thành. Sáng sớm ngày hôm sau điện cũng không có. Liên hệ đến phòng cung cấp điện thì biết được rằng tạm thời không có phát hiện lỗi ở trong đường dây chính.

Trương Hợp Hoan cho rằng chuyện này không ngẫu nhiên, không có nhiều sự xui xẻo trùng hợp vào một buổi tối như vậy. Thật vất vả đến mười một giờ trưa điện mới khôi phục lại, lại truyền đến tin tức không tốt. Ngày hôm qua, diễn viên phụ tên Giả Đức Giang đang về nhà thì bị phát bệnh tim, chết ngay trên đường đi đến bệnh viện.

Thật ra chuyện anh ta chết không có liên quan đến tổ kịch. Anh ta vốn bị bệnh tim, cũng không tham gia ẩu đả, nhưng mà dân thôn Bạch Tháp Câu thì không cho là như vậy, đổ lỗi cái chết của anh ta lên đầu tổ kịch. Giữa trưa liền họp lại thôn dân, cầm biểu ngữ, mang theo vòng hoa, nâng thi thể, đến ảnh thành đòi lại công đạo.

Xuất phát từ mục đích bảo vệ diễn viên, Trương Hợp Hoan để cho lái xe đưa diễn viên đến Liêu Thành, dặn dò riêng lái xe rời khỏi ảnh thành từ cửa Đông. Khi chiếc xe rời khỏi từ cửa Đông phát hiện nơi này cũng bị thôn dân chặn lại. Nhóm thôn dân điên cuồng vây quanh xe, đập đập đánh đánh.

Đoàn diễn viên Trần Tiêu, Chiêu Lệ Ảnh còn đỡ một chút. Dù sao bọn họ đều ngồi trong chiếc Lancaster, còn có thể chăm sóc lẫn nhau. Trần Nghiên Tây bởi vì một mình ngồi trên xe riêng, bị dân làng bao vây, thân xe bị đẩy lúc ẩn lúc hiện khiến cô sợ tới mức ở trong xe hét chói tai.

Cảnh sát ở Ảnh thành đều được xuất động. Bọn họ trước mắt không thể rời khỏi nhà khách. Ở đây có đạo cụ quay phim và tư liệu của đoàn làm phim, cũng là đối tượng quan trọng để bảo vệ. Nếu bị dân làng phẫn nộ làm hư hại, hậu quả không thể tưởng tượng nổi. Đạo diễn Khương Gia Tuấn dẫn dắt các thành viên tổ kịch vào trạng thái chiến đấu, cần không tiếc tất thảy bảo vệ đạo cụ và tư liệu.

Trương Hợp Hoan và lão Triệu cùng nhau đi đến cửa Đông. Nhìn thấy hai chiếc xe của tổ kịch bị dân làng bao vây, lão Triệu gắt giọng hô to: “Mọi người bình tĩnh, ngàn vạn không nên làm ra những chuyện sai trái.”

Căn bản lời anh ta nói không có tác dụng gì. Đám dân làng đã nhận định Cổ Đức Giang bị tổ kịch hại chết. Một đám kêu gào giết người đòi mạng, nợ máu trả bằng máu.

Lão Triệu lớn tiếng cảnh cáo nói: “Chúng tôi đã báo lên cục cảnh sát thành phố, cảnh sát lập tức sẽ đến đây. Nếu các người không ngừng lại, tất cả những gì gây ra sẽ tự gánh lấy hậu quả.”

Lão Triệu vừa mới dứt lời, trong đám người có một bà lão tóc trắng xóa lao tới. Đây là mẹ của Cổ Đức Giang đã chết. Bà lão vùi đầu vào ngực lão Triệu: “Thằng khốn khiếp này, cậu muốn bắt thì bắt tôi đi, dù sao tôi cũng không muốn sống nữa.”

Lão Triệu khóc không ra nước mắt: “Dì Tư, dì đây là đang làm gì?”

Trương Hợp Hoan nói: “Mọi người, chuyện gì cũng phải từ từ, chuyện này không liên quan đến các diễn viên. Tôi là người phụ trách tổ kịch, có chuyện gì các người đàm phán với tôi.”

Trong đám người có một người la lên: “Đánh hắn, chính hắn hại chết Đức Giang.”

Lúc này, dân làng Bạch Tháp Câu thôn như thuốc súng. Vừa nổ một cái, lập tức có người xông lên.

Trương Hợp Hoan nhìn tình thế không ổn, chạy về phía xe bảo mẫu. Trần Nghiên Tây và trợ lý nhìn thấy cậu chạy đến nơi này, trong tận đáy lòng cầu khẩn mặt hàng này đừng tới đây. Nhưng may thay, đám dân làng đang bao vây xe bảo mẫu cũng đang quay lại bao vây Trương Hợp Hoan.

Bình Luận (0)
Comment