Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 740 - Chương 740: Nghiền Áp (2)

Chương 740: Nghiền áp (2) Chương 740: Nghiền áp (2)

Văn Vịnh Thi tức giận hung hăng trừng mắt nhìn cậu. Nếu không phải xung quanh có nhiều người như vậy, cô khẳng định sẽ xông tới nện cậu hai cái mới hả giận. Cô ghét nhất là bị người khác nói bản thân là bình hoa.

Lúc này đây Park Jin-joo đến đâu sắp xếp bọn họ lên sân khấu. Trương Hợp Hoan để cho Tần Hồng và Văn Vịnh Thi đi qua, cậu ở ngay dưới sân khấu xem. Lúc này thành viên nhóm 2PM đi từ một phía tới. Những thành viên khác nhìn Văn Vịnh Thi đang đứng trên sân khấu. Lại có người người nhìn Trương Hợp Hoan rồi giao tiếp với nhau bằng tiếng Hàn.

Nhóm nhạc này nghĩ Trương Hợp Hoan không hiểu tiếng Hàn, nhưng Trương Hợp Hoan lại nghe rõ rành mạch. Có hai người trong đó đang nói xấu bọn họ.

“Không hiểu Park Jin-joo tại sao muốn mời những người này làm khách mời, đều không có chút danh tiếng nào. Cô gái trên sân khấu đang hát chẳng ra thể thống gì cả.”

“Nhưng mà bộ thật xinh đẹp, cô gái như vậy nếu ở đất nước chúng ta thì xứng đáng làm đồ chơi của tài phiệt.”

“Tôi thích môi của cô ấy, cong cong, thật muốn hung hăng cắn lên trên một cái.”

“Ha ha, càng nhìn càng thấy bộ dáng phong trần.”

“Cái người trẻ tuổi dưới sân khấu này chính là người quản lý của cô ta sao? Nghe nói là một làm người âm nhạc? Phác tiểu thư tôn sùng anh ta.”

“Ha ha, nhìn bộ dạng của người này, căn bản là không hiểu âm nhạc. Đừng nói là anh ta, đừng xem quốc gia bọn họ lớn như vậy nhưng lại chẳng có mấy bài hát tử tế. Âm nhạc của bọn họ toàn là đạo nhái, đạo văn của chúng ta.”

“Bọn họ kiếm tiền thật sự dễ.”

Trương Hợp Hoan nghe cái đám này cuồng vọng, trong lòng có chút nổi lửa. Tuy rằng cậu thừa nhận làn sóng âm nhạc Hàn đã phát triển mạnh mẽ ở Châu Á trong hai năm gần đây, cũng có mấy ca khúc vang dội thế giới. Nhưng đối với những người làm âm nhạc chân chính mà nói, các người mới là đạo nhạc được không?

Cho dù lưu hành âm nhạc hiện đại, nơi thật sự lợi hại là Nghê Hồng, làn sóng âm nhạc Hàn Quốc chỉ mới là xu thế mới ngẩng đầu trong hai năm trở lại.

Văn Vịnh Thi hát ca khúc “Ngốc nữ”. Ca khúc này bị thành viên 2PM đánh giá là không hay vì bọn họ căn bản không nghe hiểu tiếng Quảng. Trương Hợp Hoan cho rằng Văn Vịnh Thi hát không tệ, ít nhất biểu hiện so với trước kia tốt hơn nhiều, nhóm nhạc này quả thật là không coi ai ra gì.

Sau khi Văn Vịnh Thi bước xuống sân khấu, những người vừa bình luận cô có kỹ năng hát kém đều vỗ tay cổ vũ. Tất nhiên, đều hướng vào ngoại hình của cô.

Trương Hợp Hoan lạnh lùng nhìn vài tên, nghe những đánh giá thấp kém của bọn họ, tức giận trong lòng.

Sau đó là thời gian của Tần Hồng. Sau khi đi lên sấn khấu, mấy nghệ sĩ kia lại bình luận từ đầu tới chân.

“Cô ta cũng là ngôi sao ca nhạc sao? Tôi còn tưởng rằng đó là một chân chạy vặt, một chút khí chất của ngôi sao cũng không có.”

“Người Trung Quốc thật dễ kiếm tiền.”

“Hát cũng không tệ, nhưng mà ca khúc này viết không được tốt lắm.”

Vài thành viên 2PM rốt cuộc cũng để ý đến vẻ mặt hung ác của Trương Hợp Hoan. Tuy rằng bọn họ tuổi trẻ khí thịnh, nhưng bọn họ cũng biết đây là nơi nào, thanh âm tranh luận của bọn họ dần thấp xuống.

Trong đó có một người nói: “Ai da, hình như anh ta nghe hiểu chúng ta nói.”

“Tôi cũng có cảm giác đó, nếu không sao anh ta lại hung dữ như vậy?”

“Anh ta đang trừng chúng ta, thật là không lịch sự chút nào.”

Lúc này Park Jin-joo đã đi tới, cười tiếp đón với Trương Hợp Hoan. Nhìn thất sắc mặt Trương Hợp Hoan không tốt, lập tức đoán được có khả năng có người nói lời lăng mạ làm cậu khó chịu. Một người quản lý thành công đầu tiên cần phải có năng lực quan sát.

Park Jin-joo nói: “Ngài Trương, hình như anh không quá vui vẻ?”

Trương Hợp Hoan nói: “Miệng cái đám nhóc này không sạch sẽ.” Những lời này cậu nói bằng tiếng Hàn, nói rất lớn, đảm bảo mỗi một thành viên của 2PM đều nghe thấy rành mạch.

Sắc mặt sáu thành viên lập tức trở nên rất khó coi, thì ra Trương Hợp Hoan thực sự có thể nghe hiểu được tiếng Hàn, hơn nữa khả năng nói cũng rất tốt. Nói cách khác, vừa rồi bọn họ bình luận hai nữ ca sĩ bằng tiếng Hàn đều bị cậu nghe được.

Nghị luận người khác sau lưng cũng không phải là chuyện gì cau thượng, Park Jin-joo bảo các thành viên 2PM chuẩn bị lên sân khấu. Dụng ý chân chính là muốn làm dịu đi mâu thuẫn, để hai bên không xảy ra xung đột. Từ lúc cô đảm nhiệm công việc quản lý An Đông Tín, đã lĩnh giáo sự lợi hại của Trương Hợp Hoan. Người này quả thật có tài hoà, tính tính không tốt cũng là sự thật. Lúc ấy ở buổi tuyên bố thuốc mới của tập đoàn Hoa Phương đã làm cho An Đông Tín mặt xám mày tro.

Park Jin-joo mỉm cười, giới thiệu một chút về 2PM. Đây không phải là đám nhóc trong miệng Trương Hợp Hoan, tổ hợp này rất có thực lực, là nhóm nhạc nam có thực lực nhất trong nước. Bởi vì công ty muốn hướng bọn họ đánh vào thị trường Nghê Hồng, cho nên độ nổi tiếng ở Hoa Hạ không tính là cao. Lần này để bọn họ thử xuất hiện ở Hoa Hạ.

More Than Love, OST phim The Classic:

https://www.youtube.com/watch?v=DP4hSm1iUgI

Bình Luận (0)
Comment