Chu Vĩ chậm rãi bỏ tờ giấy xuống, lúc này mới ý thức được chàng trai trẻ trước mặt là một người không đơn giản, quả nhiên có tư chất làm giàu, mấp mé khóe môi nói: “Có thể không xin lỗi trên Weibo được không? Ngày mai tôi sẽ sắp xếp thông báo phát ra tin cậu muốn.”
Trương Hợp Hoan nói: “Vừa rồi ai bảo ông không chịu đồng ý.”
Chu Vĩ bỗng nói năng khép nép hơn: “Tôi sẽ sắp xếp một tin tức khác, dời đi chú ý của công chúng, hỗ trợ dìm câu chuyện xuống.”
Trương Hợp Hoan nói: “Trần Nghiên Tây và Trần Tiêu cũng là thành viên của đoàn phim, ông cũng ra tay độc ác, một lần khơi cả ba diễn viên của tôi.”
“Chuyện của bọn họ tôi sẽ nhanh chóng giải quyết, nhất định có thể khắc phục được nó.”
Lần này thái độ của ông ta đã khiến cho Trương Hợp Hoan hài lòng, anh gật đầu nói: “Được, vậy những chuyện trong thư coi như tôi không biết gì.”
Chu Vĩ cười rạng rỡ nói: “Chủ nhiệm Trương có thời gian rảnh không? Tôi mời cậu đi ăn tối.”
Trương Hợp Hoan nói: “Mọi chuyện coi như xong, cùng nhau ăn cơm, mọi người đều không cảm thấy ngon miệng, về sau nếu có cơ hội không chừng chúng ta sẽ hợp tác với nhau.”
Chu Vĩ trong lòng nghĩ tôi với cậu có gì mà phải hợp tác? Tuy nhiên scandal của cậu chỉ vì không quá nổi tiếng nên tôi chưa quan tâm, đến tận bây giờ vẫn chưa hiểu tại sao những tin tức mình giấu kỹ mà Trương Hợp Hoan lại có thể biết được.
Trương Hợp Hoan trong lòng nói ông chưa làm chuyện gì tốt đẹp, hai năm nữa sẽ có một scandal của ngôi sao nổi tiếng. Người này vốn dĩ là vua paparazzi của làng giải trí Trung Quốc. Trương Hợp Hoan trước khi đến đây đã nghĩ ra cách đối phó với Chu Vĩ, đối với loại người như chó lột da như vậy nhất định phải nắm bắt được điểm yếu của ông ta, ông còn không giỏi việc vạch trần sao? Tôi liền cho ông nếm được lấy độc trị độc.
Đêm đó Chu Vĩ đã đem phần bảng nháp của Trương Hợp Hoan tung lên, trong đó nhằm thông báo chuyện của Chiêu Lệ Ảnh là sai sự thật và đưa ra lời xin lỗi. Công ty quản lý của Chiêu Lệ Ảnh không có thời gian để phản hồi, dù sao thì Chiêu Lệ Ảnh bây giờ cũng chỉ là một nghệ sĩ nhỏ có một chút scandal cũng không có gì xấu, xem ra công ty là muốn dùng chút scandal này giúp cô ấy tăng sự chú ý, nên công ty mới không là người đầu tiên đứng ra giải thích vụ việc.
Biết được Trương Hợp Hoan chính là người đã giúp mình vượt qua con sóng gió này, Chiêu Lệ Ảnh liền gọi điện thoại đến cảm ơn anh. Trương Hợp Hoan cũng tranh thủ lúc này nói xấu cho công ty đại diện của cô ấy một chút, Trương Hợp Hoan rất muốn đem Chiêu Lệ Ảnh về công ty mình ngay lập tức. Nhưng hiện tại đại diện hình ảnh và truyền hình của cô ấy đều do Hải Nhuận quản lý, muốn đem cô ấy về liền khả năng không lớn.
Tình hình hiện tại vẫn chưa là mức tồi tệ nhất, từ cuộc hội nghị ở tổng cục mà Tôn Thụ Lập tham gia lần trước, thông tin hạn chế cổ trang trước đó gây ồn ào vẫn chưa được thực hiện ngay lập tức, chỉ có cấp trên của ngành tự nghiêm ngặt kiểm tra và tự hạn chế, các cơ quan thẩm tra cũng tăng cường giám sát, không để những bộ phim với nội dung sai được chiếu rộng rãi, đồng thời cổ vũ tinh thần đấu tranh trong thời đại mới, phát huy năng lượng tích cực.
Sau cuộc họp, trong lòng Tôn Thụ Lập thở phào nhẹ nhỏm, chỉ cần văn bản hạ chế cổ trang chưa được thực hiện thì chính là một tin tốt đối với ông ấy, ông tin tưởng vào chất lượng của “Tầm Tần Ký”, chỉ cần có kế hoạch quay chiếu hoàn thành, có thể trong thời gian này nhanh chóng bán bộ phim đi là được.
Chuyện scandal của Chiêu Lệ Ảnh và Trần Nghiên Tây thì ông mới vừa được biết, nhưng mà đã có Trương Hợp Hoan hỗ trợ dập lửa, Tôn Thụ Lập có chút tò mò làm sao Trương Hợp Hoan có thể thu phục được biết đội chó săn ảnh đó của Chu Vĩ, trong ngành ai cũng biết họ rất khó đối phó, thật sự không biết Trương Hợp Hoan dùng cách gì để sáng tỏ sự việc rồi đưa ra lời xin lỗi.
Ban đầu Tôn Thụ Lập dự định trong ba này trước khi đi sẽ gặp COO của Youku Hứa Minh Phong, liền sắp xếp về trễ hơn dự kiến một ngày.
Trương Hợp Hoan đã hẹn trước với Hứa Minh Phong rồi, khi Hứa Minh Phong đến thủ đô, anh ấy sẽ đến văn phòng của Nam Giang ở Bắc Kinh. Hồi trước anh ấy ở thủ đô tại khách sạn Four Seasons nhưng Trương Hợp Hoan đã chủ động sắp xếp một chỗ ở khác cho anh ấy, cùng nhau nâng ly rượu trắng bàm bạc với nhau.
Hứa Minh Phong cũng có rất nhiều chuyện muốn trao đổi với Trương Hợp Hoan nên cũng thuận theo sắp xếp của anh.
Văn phòng ở Bắc Kinh có vẻ ít được người khác biết đến, cho dù Hứa Minh Phong có thể nói là người trong giới tinh anh nhưng cũng không phải là ngoại lệ. Khi nhận phòng anh ta phát hiện điều kiện ở đây không thua kém gì Four Seasons, còn thuận tiện hơn khi có một phòng ăn tiêu chuẩn hạng nhấy, khẩu vị rất tuyệt vời, chưa kể đến nguyên liệu chế biến và đầu bếp đều đến từ Bình Giang, ở Bắc Kinh muốn tìm đồ ăn chính thống kiểu Hoài Dương là rất khó.