Tôn Thụ Lập đặc biệt cho Trương Hợp Hoan thêm một tuần nghỉ phép, để Trương Hợp Hoan ở lại Bắc Kinh, nên tiêu tiền tặng quà tặng lễ, tranh thủ lấy giấy phép này, ông ấy cũng nghe nói, gần đây tổng cục cố ý thả giấy phép truyền hình vệ tinh, tin tức thật hay giả thì không biết, nhưng các đài truyền hình địa phương lớn nghe được tin tức đều có hành động, ai cũng không muốn bỏ qua cơ hội này.
Thân phận hiện tại của Trương Hợp Hoan vẫn là sinh viên thực tập của đài truyền hình Bình Giang, mặc dù lão Tôn cho cậu nghỉ phép, nhưng về mặt thủ tục còn phải xin phép đơn vị thực tập, cậu gọi điện thoại cho Bạch Anh.
Bạch Anh đã không nói chuyện với cậu trong một thời gian dài, nhưng vẫn phải dung túng với đàn em này, cô ấy nói trong điện thoại: "Nếu cậu không gọi điện, tôi cũng gần như quên mất cậu vẫn đang là thực tập sinh.”
Trương Hợp Hoan có thể nghe được giọng điệu bực bội của cô ta khi nói chuyện với cậu, cười nói: “Chị Anh, tôi sẽ bồi tội với chị, chuyện này cũng không thể trách tôi, nếu trách thì trách ông Tôn, là ông ấy nhất quyết bắt tôi đến Bắc Kinh tham gia tuần lễ phim truyền hình, ông ấy đến nơi thì vỗ mông ngựa chạy trước, bảo tôi đi bán phim, rồi lại kêu tôi đi giao thiệp làm quen, mỗi ngày tôi đều uống rượu, uống đến nỗi không thấy cả hướng Bắc là hướng nào.”
Bạch Anh nói: "Lúc trẻ tuổi thì nên uống ít thôi, đừng uống thành kẻ nghiện rượu, đúng không? À, chuyến đi Bắc Kinh có thành công không?”
Trương Hợp Hoan kể chuyện bán "Tầm Tần Ký" với giá 140 triệu cho Bạch Anh.
Bạch Anh cũng cảm thấy vui mừng cho cậu, trong điện thoại chúc mừng cậu, cô ta nhớ tới một chuyện, gần đây người phụ trách kênh tạp kỹ Lý Vân Phi đã liên lạc với cô ta, muốn thông qua cô ta để gặp mặt Trương Hợp Hoan, Bạch Anh nói với anh ta chuyện Trương Hợp Hoan đi Bắc Kinh, đưa phương thức liên lạc cho anh ta, cho nên hỏi Lý Vân Phi có liên lạc với cậu không.
Trương Hợp Hoan nói: "Không, mấy ngày nay tôi đều ở hiện trường triển lãm, không thấy giám đốc Lý tới.”
Trương Hợp Hoan nói: "Không, mấy ngày nay tôi đều ở hiện trường buổi lễ, không thấy giám đốc Lý tới.”
Bạch Anh nói: "Hình như anh ta cũng sẽ đi tuần lễ phim truyền hình, tôi nghĩ các cậu chắc chắn sẽ gặp nhau thôi, giám đốc Lý khá hâm mộ cậu.”
Trong lòng Trương Hợp Hoan thầm nghĩ Lý Vân Phi đang lo lắng thì đúng hơn, dù sao anh ta sản xuất “China Wave” cạnh tranh cùng “The voice of China” của mình, lần trước cậu nhìn thấy Lý Vân Phi ở đài Nam Giang, anh ta hẳn là muốn hỏi chi tiết chương trình nhưng bị mình nói qua loa.
Cùng hàn huyên với Bạch Anh một hồi, cho đến khi chuông cửa vang lên Trương Hợp Hoan mới cúp điện thoại, mở cửa ra thì thấy là Hứa Minh Phong, trong khoảng thời gian này Hứa Minh Phong đều sống ở đây, ngay cạnh phòng Trương Hợp Hoan.
Trương Hợp Hoan cười mời anh ta vào: "Hôm nay tổng giám đốc Hứa về sớm vậy à?”
Hứa Minh Phong nói: "Xem xong video tuyên truyền trực tiếp hôm nay, tôi hơi đứng ngồi không yên.”
Trương Hợp Hoan nói: "Anh không có niềm tin vào chương trình hay là không tin tưởng tôi?”
Hứa Minh Phong mang theo một hộp trà, ngựa quen đường cũ đi pha trà.
Trương Hợp Hoan cũng không khách sáo với anh ta, dọn dẹp lại căn phòng có vẻ hơi lộn xộn.
Hứa Minh Phong pha trà xong, Trương Hợp Hoan đi tới ngồi bên cạnh anh ta: "Mặc dù đội hình giám khảo và thí sinh của bọn họ đều rất mạnh, nhưng cốt lõi trong chương trình của bọn họ vẫn truyền thống, không có sự đổi mới, hoàn toàn không có bất kỳ sự khác biệt nào so với chương trình Supergirl Superboy trước đây.”
Hứa Minh Phong gật đầu nói: "Tôi cũng biết, nhưng bây giờ là thời đại kinh tế fan hâm mộ, chỉ cần fan theo đuổi, bọn họ sẽ không quan tâm đến nội dung chương trình.”
Trương Hợp Hoan nói: "Những vị giám khảo của bọn họ cũng không có bao nhiêu fan, bây giờ là thời đại thịt tươi, đám ngôi sao kỳ cựu này đều dựa vào danh tiếng trong quá khứ để kiếm tiền dưỡng lão, ai thật sự quý trọng tiếng tăm của những người này?”
Hứa Minh Phong nói: "Thí sinh cũng khác nhau, dựa vào tư liệu tôi nắm được thì thực lực thí sinh của bọn họ rất mạng, hơn nữa còn có một nhạc sĩ thiên tài.”
Trương Hợp Hoan nói: "Thường Thập Lũy đúng không?”
Hứa Minh Phong gật đầu, tin tức của Trương Hợp Hoan vẫn rất nhạy bén.
Trương Hợp Hoan nói: "Năng lực của cậu ta rất mạnh, nhưng ngoại hình không nổi bật, người như vậy thích hợp làm ở phía sau khán đài chứ không phải lên bục biểu diễn, tôi đã xem qua màn trình diễn của cậu ta, dù sao cũng không có cảm giác đặc biệt gì, phần nghe dễ chịu hơn phần nhìn.”
Hứa Minh Phong nở nụ cười: "Dù sao trong mắt cậu cũng không tính là chuyện lớn.”
Trương Hợp Hoan nói: "Tình huống xảy ra của thầy Đàm trong buổi lễ hôm nay, anh biết không?”
Hứa Minh Phong gật đầu nói: "Chuyện thóc mục vừng thối còn xào cái gì nữa? Đám paparazzi đó thật không thú vị.” Nói xong anh ta lại nở nụ cười: "Bọn họ thích chụp thì cứ chụp đi, dù sao cũng không có hại với chúng ta.”