Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 899 - Chương 899: Hữu Kinh Vô Hiểm* (1)

Chương 899: Hữu kinh vô hiểm* (1) Chương 899: Hữu kinh vô hiểm* (1)

* Gặp chuyện kinh sợ nhưng không có nguy hiểm

Trương Hợp Hoan gật đầu nói: "Vậy giờ mày nói cho tao biết mày có gặp ba người kia không?”

Ja Hong Beom nói: "Gặp thì sao? Có liên quan gì tới mày?” Hắn ta nói với đàn em của mình: “Tao đổi ý rồi, tao sẽ ném thằng Trung Quốc này xuống sông Hàn để cho cá ăn.”

Trương Hợp Hoan cười nói: "Rất sáng tạo, hy vọng mày có bản lĩnh như vậy." Cậu vừa dứt lời, bi-a trong tay đã ném ra ngoài.

Ja Hong Beom cho rằng mình hoàn toàn có thể tránh né được đòn tấn công của đối phương, hắn ta cũng chưa từng buông lỏng cảnh giác với Trương Hợp Hoan, nhưng khi hắn ta nhìn thấy tốc độ ném quả bóng đỏ, hắn ta nhận ra đã quá muộn có thể né được quả bóng.

Quả bóng đỏ trong nháy mắt lao tới trước mặt hắn ta, thậm chí ngay cả một động tác né tránh Ja Hong Beom cũng không thể làm được, ý thức đã vượt xa hành động của hắn ta, quả bóng đỏ bộp! Một tiếng đập mạnh vào trán hắn ta, Ja Hong Beom chóng mặt, ngã xuống đất.

Trước khi đám đàn em của hắn ta hình thành vòng vây, Trương Hợp Hoan xông về phía Ja Hong Beom, con dao gọt hoa quả ẩn giấu trong tay kề vào cổ hắn ta, lạnh lùng nói: "Ai dám tới đây, tao sẽ khiến hắn chảy máu trước!”

Ja Hong Beom cũng là một nhân vật hung hãn và ngoan độc, hắn ta nghiến răng nói: “Có gan giết tao xem, chỉ cần hôm nay mày không giết tao, tao sẽ bảo đảm mày không thể rời khỏi Giang Nam…”

Trương Hợp Hoan thọc một kiếm vào cánh tay của hắn ta khiến Ja Hong Beom đau nhức, mũi kiếm dính máu lại chỉ vào động mạch ở cổ, Trương Hợp Hoan nói: “Con sông của mấy người hơi hẹp và ngắn, đổi thành bên chúng tôi, dù tao có thả mày đi thì mày cũng lạc đường thôi. Đứng lên, đi ra ngoài với tao.”

Dưới sự đe dọa của Trương Hợp Hoan, Ja Hong Beom đành phải đứng dậy. Trương Hợp Hoan nói với Yu Jae Seok bị tím tái và sưng phù hết cả mặt: “Đi, chẳng lẽ ở đây chờ chết à?”

Ja Hong Beom run rẩy đứng dậy, hắn ta không biết phải chỉnh lý tình huống hôm nay thế nào.

Máu tươi đã nhuộm đỏ cánh tay của Ja Hong Beom, lúc bị Trương Hợp Hoan áp tải về phía lối ra. hắn ta vẫn còn nói lớn lối: “Nơi này là Seoul, mày có biết mình đang chọc phải ai không?”

Trương Hợp Hoan lười nói nhảm với hắn ta, cậu liếc mắt với Yu Jae Seok, Yu Jae Seok đẩy ra cửa sắt và thấy hơn mười người đàn ông vạm vỡ cầm thanh sắt và dao phay chặn đường họ ở ngoài cửa, anh ta sợ tới mức trắng bệnh cả mặt.

Trương Hợp Hoan nói với Ja Hong Beom: “Bảo tụi nó cút đi.”

Ja Hong Beom nói: “Các anh em, giết nó đi, không cần phải quan tâm tới tôi.”

Trương Hợp Hoan hét lên trong giận dữ: “Để tao xem coi đứa nào dám tới đây!”

Một đám đàn ông vạm vỡ không bị cậu dọa lui, ngược lại đi tới gần phía trước từng bước.

Ja Hong Beom điên cuồng cười ha ha: “Có gan thì mày giết tao đi, mày không dám đâu ha ha ha.”

Giọng nói của Yu Jae Seok run rẩy: “Họ tới đây, họ tới đây.”

Trương Hợp Hoan vươn tay chộp lấy quả bida trên bàn bida, tuy cậu sẽ không hở ra là giết người, nhưng có thẻ tăng tốc độ và cộng thêm bách phát bách trúng, chưa chắc cậu không thể phá vỡ vòng vây. Ja Hong Beom còn mạnh mẽ hơn so cậu nghĩ nhiều.

Khi cuộc cận chiến đang trong tình thế đụng vào là nổ, bỗng dưng bên ngoài vang lên một tiếng hét giận dữ: “Tất cả dừng tay lại hết cho tôi!”

Kiều Thắng Nam đã đến kịp lúc, cô giơ lên súng trong tay và lạnh lùng la lên: “Bỏ hết vũ khí xuống, xoay người sang chỗ khác, đặt hai tay lên tường!” Cô không hiểu tiếng Hàn nên nói bằng tiếng Anh.

Trương Hợp Hoan thầm thở phào nhẹ nhõm, Kiều Thắng Nam đến thật đúng lúc. Trương Hợp Hoan nói tiếng Hàn: “Để xem dao kiếm của mấy người nhanh hơn hay là súng nhanh hơn!”

Yu Jae Seok chỉ vào Kiều Thắng Nam và nói: “Cô ấy là cảnh sát quốc tế…” Đối mặt với tình huóng nguy hiểm trước mắt, cậu đành phải chọn đứng về phía Trương Hợp Hoan. Cậu không lo được nhiều nữa, thoát khỏi đây trước rồi nói sau.

Khẩu súng trong tay của Kiều Thắng Nam khiến bọn lưu manh ở nơi này cực kỳ sợ hãi, họ ném vũ khí trong tay xuống. Trương Hợp Hoan liếc mắt ra hiệu, Yu Jae Seok vội vàng bỏ chạy ra ngoài, Trương Hợp Hoan áp tải Ja Hong Beom xuyên qua kẻ hở giữa đám người.

Kiều Thắng Nam ra hiệu cho cậu đi trước, cô phụ trách cản phía sau.

Yu Jae Seok cực kỳ quen thuộc với địa hình ở khu vực này, anh ta đi ra ngoài từ cửa sau và dọc theo hẻm nhỏ đi vòng qua chỗ Bae Suzy đậu xe. Bae Suzy lại còn chưa đi, Trương Hợp Hoan nhét Ja Hong Beom vào, sau đó Kiều Thắng Nam vội vàng chạy tới.

Yu Jae Seok liếc họ một cái, anh ta lựa chọn một con đường khác để nhanh chóng trốn thoát. Rõ ràng anh ta nhận ra rằng ở cùng với họ sẽ càng nguy hiểm hơn.

Mấy chục tên lưu manh chạy theo anh ta từ cửa sau, Kiều Thắng Nam lên xe hơi và nói với Bae Suzy: “Lái xe, rời khỏi nơi này.”

Bình Luận (0)
Comment