Đại Vận Thông Thiên ( Dịch Full )

Chương 951 - Chương 951: Khói Lửa (3)

Chương 951: Khói lửa (3) Chương 951: Khói lửa (3)

Kiều Thắng Thiên nói: "Cậu có thể không biết về nghề này của tôi, tiền đầu tư không phải của mình mà là người khác tín nhiệm tôi, nhìn trúng năng lực đầu tư của tôi nên giao tiền giao cho tôi để tôi làm hạng mục. Tôi cho rằng hạng mục khả thi về sau, còn phải cho nhà đầu tư xem kế hoạch, bọn họ tán thành mới có thể đầu tư."

Mạnh Vĩnh Cương nói: "Vậy em sẽ làm bản kế hoạch cho anh xem qua."

Trương Hợp Hoan nói: "Anh Thiên, anh cảm thấy kế hoạch của em thế nào?"

Kiều Thắng Thiên lắc đầu nói: "Không được tốt lắm, cậu sửa lại đi. Chúng ta một mã quy một mã, kế hoạch không được thì tôi cũng không thể cho cậu qua." Hai người phối hợp ăn ý, thật ra thì chính là muốn nói cho Mạnh Vĩnh Cương nghe được.

Mạnh Vĩnh vừa mới hiểu được nhưng vẫn cười híp mắt nói: "Trương lão đệ chuẩn bị làm cái gì thế?"

"Làm hậu cần, nhà tôi có cái công ty hậu cần muốn mở rộng quy mô." Việc cậu am hiểu nhất chính là ăn nói lung tung.

Mạnh Vĩnh Cương nói: "Hậu cần tốt, bây giờ mua trên mạng cũng phát triển như vậy, ngành hậu cần rất có triển vọng."

Kiều Thắng Thiên thấy thời gian không còn nhiều lắm thì giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ: "Thật ngại quá, buổi tối tôi còn có một cuộc hẹn nữa nên phải cáo từ rồi."

Mạnh Vĩnh Cương nói: "À, sớm như vậy sao!" Trong lòng rõ ràng là người ta không có hứng thú đối với hạng mục của mình thì cũng không nên giữ lại. Anh ta tiễn mấy người ra cửa, khách chủ đều đi rồi, Trương Hợp Hoan thấy không cần phải giữ thái độ tiếp khách này càng không cần thiết phải giữ lại.

Mấy người ra cửa, Lâm Tiểu Phượng lôi kéo Kiều Thắng Nam ở phía sau rồi nhỏ giọng nói: "Thắng Nam, Vĩnh Cương vừa mới bắt đầu làm bất động sản, cậu phải giúp anh ấy nhé."

Kiều Thắng Nam nói: "Tôi giúp thế nào được? Tôi còn không hiểu, nếu cậu nói phá án thì tôi còn có thể nghĩ ra chút chủ ý."

Lâm Tiểu Phượng nói: "Người làm của anh Thiên nhiều như vậy, cậu bảo anh ấy chiếu một chút đi."

Kiều Thắng Nam mỉm cười: "Trong lòng tôi biết rõ."

Đêm nay Trương Hợp Hoan đón xe, Kiều Thắng Thiên chủ động đón cậu ta vì anh ta không thích uống rượu vào buổi tối.

Sau khi lên xe thì Trương Hợp Hoan nói địa chỉ nhà cho Kiều Thắng Thiên.

Kiều Thắng Thiên nói: Tôi mời hai người ăn thịt nướng."

Trương Hợp Hoan có hơi kinh ngạc, Kiều Thắng Thiên vừa cao lớn vừa tinh anh như vậy mà lại muốn ăn thịt nướng. Nghĩ lại thì cũng rất bình thường, dù sao thịt nướng Bằng Thành cũng rất nổi danh trên cả nước nên ở Bắc Kinh không nếm được mùi vị này.

Kiều Thắng Thiên vốn định đi quán nướng mà anh ta thường đi nhưng Kiều Thắng Nam lại đề nghị một nơi khác, dù sao Kiều Thắng Thiên cũng đã rời khỏi Bằng Thành quá lâu rồi nên không quen với tình hình địa phương.

Dưới sự chỉ dẫn của Kiều Thắng Nam, Trương Hợp Hoan tỏ vẻ muốn mời khách. Kiều Thắng Thiên gọi bốn xâu thịt dê tươi mới, ở Bắc Kinh luôn nhớ tới thịt nướng Bằng Thành, hoài niệm phần khói lửa độc đáo này. Trương Hợp Hoan sắp xếp đồ ăn xong lại gọi mấy chai bia.

Kiều Thắng Nam thấy cậu uống một mình thì cô đơn nên uống cùng cậu.

Kiều Thắng Thiên nói: "Em là một đứa con gái, cả ngày uống rượu mà cũng không sợ tương lai không gả đi được à."

Kiều Thắng Nam nói: "Sao em không thể uống rượu? Huống hồ em cũng chưa từng nghĩ tới việc lập gia đình."

Kiều Thắng Thiên nói: "Chị dâu em giới thiệu cho em vị Phùng thiếu kia thì thế nào?"

Trương Hợp Hoan nhìn Kiều Thắng Nam một cái, cậu không nghe cô nói chuyện xem mắt ở Bắc Kinh. Kiều Thắng Nam cũng trừng mắt nhìn anh trai một cái, đang yên đang lành nói chuyện này trước mặt Trương Hợp Hoan làm gì? Cô uống một ly bia rồi nói: "Chỉ gặp qua một lần, cuối cùng vẫn bị chị dâu tôi áp giải, người đó rất thích giả bộ giống như tinh anh xã hội chứ thật ra không có trình độ gì."

"Không có trình độ? Người ta là sinh viên ưu tú của Harvard."

"Đoán chừng là đóng phí tài trợ vào." Kiều Thắng Nam lại cùng Trương Hợp Hoan cạn một ly.

Kiều Thắng Thiên thấy muội muội uống rượu như vậy thì thở dài nói: "Cũng may là em bỏ thuốc lá."

Lúc này Trương Hợp Hoan mới nhớ ra là gần đây không thấy Kiều Thắng Nam hút thuốc nữa, hy vọng lần này cô có thể kiên trì.

Kiều Thắng Nam nói: "Chị dâu em không hút thuốc, tại sao anh chỉ quản em?"

Kiều Thắng Thiên cười nói: "Em là em gái ruột của anh, cô ấy là vợ anh, vợ không vừa mắt có thể bỏ quan hệ hôn nhân chứ em gái thì không có lựa chọn."

Kiều Thắng Nam nói: "Để chị dâu em nghe được thì chuẩn bị bảo cho anh quỳ sầu riêng."

Kiều Thắng Thiên lạnh nhạt nói: "Cô ấy cũng không độc tài như vậy." Sau khi ăn một miếng thịt cừu vừa mới nướng xong thì anh ta khen: "Ăn ngon, Bắc Kinh lớn như vậy mà không có một nhà nào có thể nướng ra vị này."

Trương Hợp Hoan nói: "Ăn ngon thì ăn nhiều, thứ này rất bổ."

Kiều Thắng Thiên nói: "Tôi cần bổ sung sao?"

Trương Hợp Hoan nói: "Đàn bổ sung cũng không có gì xấu." Sau đó đưa cho Kiều Thắng Nam một xâu.

Khuôn mặt Kiều Thắng Nam nóng lên: "Tôi không ăn thứ này."

Bình Luận (0)
Comment