Trương Gia Thành khi biết chuyện này càng đau lòng hơn, cha ông ấy bỏ mặc con ruột như mình, mà lại nuôi con cho người khác, chẳng lẽ tình thân máu mủ trong lòng ông ấy lại không quan trọng như vậy sao?
Trương Hợp Hoan cố ý nói: "Chú, chú có phải là con ruột của ông nội cháu không?" Thật ra lúc trước Trương Gia Long đã nói là anh em cùng cha khác mẹ với Trương Gia Thành.
Trương Gia Long mỉm cười và nói: "Tất nhiên là chú có. Ông nội của cháu sau đó lại kết hôn với bà nội của cháu, cũng là mẹ của chú. Họ có tổng cộng ba người con, chú là con cả trong số họ."
Trương Gia Thành nói: "Trước đây cha luôn nghĩ rằng mình không có anh chị em, nhưng bây giờ thì tốt rồi, đột nhiên nhiều như vậy." Trong lòng có một nỗi đau sâu sắc, trong số sáu người con của cha, người không được chào đón nhất, có lẽ cha không quan tâm đến sự tồn tại của mình.
Trương Gia Long nói: "Mặc dù chúng ta có sáu anh chị em, nhưng người mà cha quan tâm nhất luôn là anh."
Trương Gia Thành không nói, nhưng trong lòng ông ấy không đồng ý.
Trương Hợp Hoan không nghe nổi nữa, cha cũng không nói được nên đành phải nói vài câu giúp ông ấy: “Ông nội đã lo lắng cho cha như vậy, ông ấy sớm nên trở về thăm một chút, chỉ cần về quê hỏi một chút là có thể nghe được tung tích của cha, cái này hẳn là không khó đi."
Trương Gia Long nói: "Chuyện này ta cũng rất khó hiểu, trước đây ông nội của cháu chưa từng nhắc tới, cho nên chúng ta cũng không biết, lần này nếu như không phải về quê thờ cúng tổ tiên, ông ấy vẫn sẽ không nói. Cho đến bây giờ, chuyện này chỉ có một mình chú biết. Chú hỏi ông tại sao bao nhiêu năm rồi vẫn chưa tìm anh cả về? Ông ấy chỉ thở dài, như có điều gì khó nói. Nhưng chuyện ông ấy nhớ anh là thật, luôn nói với em là bận tâm về anh, có lỗi với anh."
Trương Gia Thành cười nói: "Ông ấy đã mang tôi đến thế giới này cũng đã là đại ân đại đức rồi, trong lòng anh cũng không có một chút oán giận gì về ông ấy. Gia Long, gặp ông ấy thì hãy chuyển lời giúp anh, bảo ông ấy có thời gian thì về thăm quê một chút."
Trương Gia Long nghe được ý của anh cả là không muốn cùng ông ấy đến Tai O để gặp cha, vì vậy ông ấy đã chuyển chủ đề và không nhắc tới chuyện người nhà nữa.
Bữa tiệc gia đình này rất hòa thuận, khi Trương Gia Long rời đi, Trương Gia Thành đã cho ông ấy một hộp sốt nóng và một hộp dưa chua để anh ấy mang đến cho cha, tuy rằng không phải thứ quý giá gì, nhưng đại biểu cho hương vị của quê hương.
Trương Gia Long bày tỏ muốn đến chỗ làm việc của Trương Hợp Hoan xem một chút, Trương Hợp Hoan đã lên chiếc xe bảo mẫu Mercedes-Benz của mình.
Sau khi lên xe, Trương Gia Long đưa cho cậu một chiếc hộp, Trương Hợp Hoan nhìn thấy bên trong có một chiếc đồng hồ Rolex bằng vàng: "Chú, cháu có một chiếc đồng hồ rồi."
Trương Gia Long cười nói: "Đối với đàn ông mà nói, đồng hồ cũng giống như phụ nữ, vĩnh viễn không ngại nhiều."
Trương Hợp Hoan nói: "Vậy thì cảm ơn chú."
Trương Gia Long nói: "Chúng ta đều là người một nhà, không cần nói hai lời, bách hóa Phú Hâm là cửa hàng của chúng ta, có cần gì thì cháu cứ trực tiếp qua đó, cháu chỉ cần đưa ra chứng minh thư là được." Thẻ gì cũng không dùng được bằng thân phận con cháu ruột của nhà họ Trương.
Trương Gia Long vẫn chưa biết nhiều về đứa cháu ruột này, mặc dù biết rằng đứa trẻ này có năng lực nhưng ông ấy cũng không quá chú ý đến nó, mãi đến trưa hôm nay ông mới biết bạn gái của cậu là Sở Thất Nguyệt, cựu chủ tịch tập đoàn Hoa Phương, sau đó mới nhận ra rằng đứa trẻ này thực sự không đơn giản.
Đề xuất một chuyến đi thăm Tân Tinh Vực cũng không nằm trong kế hoạch ban đầu.
Môi trường xung quanh của Tân Tinh Vực hiện tại đã được tu sửa hai lần, Trương Hợp Hoan thêm một tòa nhà nhỏ trên cơ sở của tòa nhà ban đầu, tổng diện tích kiến trúc đã có một ngàn năm trăm mét vuông, giữa hai tòa nhà nhỏ còn xây một đình viện lịch sự tao nhã.
Sau khi xuống xe, Trương Gia Long nhìn logo trước cửa và lẩm bẩm: "Tân Tinh Vực, cái tên này thật oai phong."
Trương Hợp Hoan nói: "Cứ tuỳ ý."
Nhìn thấy Cayenne của An Nhiên ở bãi đậu xe, biết rằng cô ấy thu âm bài hát ở chỗ này.
Mời chú vào bên trong tham quan, hiện tại có hai mươi nhân viên công tác thường trú của công ty, các nhân viên nhìn thấy cậu đều cung kính gọi Trương tổng.
Trương Gia Long nói: "Không ngờ việc làm ăn của cháu lại sinh động, chủ yếu làm ở phương diện nào?"
Trương Hợp Hoan cười và nói: "Để nói cho chuẩn, chủ yếu làm chế tác âm nhạc, trước mắt đang chuẩn bị đọc lướt qua chế tác điện ảnh và truyền hình, vừa mới khởi bước." Cậu dẫn Trương Gia Long đi một vòng, An Nhiên đang thu album trong phòng thu, cho nên không đi quấy rầy.
Trương Gia Long đi theo cậu đi xung quanh, Trương Hợp Hoan đã sắp xếp cho ông ấy uống trà trong phòng trà.
Hai người ngồi xuống không bao lâu, An Nhiên đi tới, đứng bên ngoài gõ cửa, nhưng không có đi vào.
Trương Hợp Hoan đi ra ngoài, cười nói: "Ghi xong rồi?"
An Nhiên nhỏ giọng hỏi: "Có khách sao?"
Trương Hợp Hoan nói: "Chú của tôi."